Chapter 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa ăn Hyunjin bám em không thôi, em đi đâu, làm gì cậu cũng theo tận nơi. Em cũng không thấy khó chịu, cứ để cậu bên mình nhưng tuyệt nhiên không nói với cậu câu nào. Đuổi theo mãi mà chẳng được người để tâm, cậu cũng khó chịu lắm, chút bực dộc cậu nói

"Này Lee Felix mày giận tao thật à, sao nãy giờ cứ hậm hực mãi thế, chẳng nói được câu nào"

Em vẫn không đáp lời

"Mày khinh người quá đấy"

Vẫn im bặt

"Nàyyy, trả lời tao"

Bé vẫn không nói gì

"Yaa, cái thằng này, im lặng là sao. Tao sẽ bám theo mày tới khi mày hết giận luôn"

"Nếu mày thích" em cuối cùng cũng chịu mở miệng

"Thôi mà, Hyunjinie xin lỗi , đừng giận nữa, không là bé làm nũng anh Felix đó" cậu chu cái mỏ trông ghét dễ sợ ra trước mặt em

"Hey hey hey, tự nhiên đu người tao làm gì, nặng muốn chết, xuống coi" cậu vậy mà lại đu trên người em, trông chẳng khác gì con khỉ leo cây, buồn cười chết mất. Em đã có lòng đuổi mà cậu chẳng quan tâm, đu bám không thôi, người qua đường nhìn hai đứa như sinh vật lạ làm em ngại muốn xỉu.

"Thằng này mày là khỉ à, xuống coi"

"Sao gọi bé là khỉ, bé là Hyunjinie mà" cậu lại nũng nịu làm em nổi cả da gà

Lết về tới nhà mà cậu còn chưa chịu xuống, có lẽ cậu là khỉ thật rồi. Tách cậu ra không được em đành nhẹ nhàng đấm cậu một cái, rồi hai cái, cuối cùng cũng chịu buông.

"Này, sao khi nãy mày hậm hực với tao thế, giận gì tao à" Hyunjin mở lời trước

"Tao không chắc có giận mày không nhưng khi tao thấy mày nói chuyện với anh Changbin vui vẻ bỏ tao một mình thì tao rất muốn vả mặt mày"

Nói xong em bỏ cậu ở đó đi một mạch về nhà mình, cậu thấy vậy cũng không đuổi theo. Trong lòng biết rõ em đã không còn giận gì mình nữa, vui vẻ trở vào. Nhưng mà phải làm sao khi crush lại hay dỗi và còn bạo lực thế này, em cứ nóng lạnh thất thường khiến cậu dù cho có thân thiết bao năm cũng khó mà đoán được em nghĩ gì, muốn gì.

Phía này Felix cũng đã đến nhà, lại nghĩ lí do gì mà ban nãy Hyunjin cứ như chọc tức em, lẽ nào thằng này muốn thử xem sức chịu đựng của con người giới thiệu đến đâu, mệt mỏi ghê mà em lại chẳng phải kiểu người hay nhẫn nhịn. Tạm thời không nghĩ đến chuyện này, ông anh cà chớn kia của em về rồi, xuống dưới nhà một lát vậy

"Lại nhắn tin với Jisung à, gặp mặt nãy giờ nói chuyện chưa đủ chán hay sao mà còn nhắn tin mãi" em giở giọng khinh bỉ

"Đúng là đồ không có tình yêu, sau này yêu vào rồi thì mày sẽ biết. Này nha, yêu vào thì trong đầu mày mãi nghĩ đến người đó, lúc nào cũng muốn gặp người ta, vừa xa là nhớ, gặp rồi là không muốn xa. Nói một hồi nhớ Jisung quá đi mất"

'Ai yêu vào cũng tưng tửng thế này sao trời, nếu vậy tui không có muốn yêu đâu' em thầm nghĩ trong lòng chứ không dám nói ra

"Xí, cái đồ có tình yêu, lát nữa gọi nó thì kêu tui"

"Mắc gì gọi người yêu tao mà kêu mày" Minho xù lông lên

"Điện thoại tui hết pin rồi sao mà gọi, nói chuyện ké một tí thì sao đồ keo kiệt" chưa thấy ai nhờ vả mà lại như em hết trơn, đanh đá quá đi à

"Yongbok, ra đây tao đang gọi Jisung nè, nói gì nói lẹ" "nói vậy chứ ổng cũng lương thiện kêu em xuống

"Coi vậy chứ cũng tốt quá he, đưa đây"

Giựt được cái điện thoại rồi em phóng lên sofa nằm nói chuyện với nó cả buổi, cũng không lạ gì hai đứa này hễ sáp lại là cứ nói nhảm mãi, hết chuyện con chó nhá hàng xóm được chủ nó xăm cặp chân mày trông bất cần đời vô đối tới chuyện hôm trước nó ăn còn thiếu nợ chủ quán 1k mà đến giờ chưa trả, chuyện tiệm sửa xe có cái biển quảng cáo sai chính tả, ní thấy bà cô chủ nhiệm phóng xe tốc độ cao đua với cô ngữ văn,... tụi nó tám nhảm hơn hai tiếng đồng hồ không thấy chán mà Minho thì vừa nhớ bồ vừa đói. Ổng bắt em dừng cuộc trò chuyện lại cho ổng nói chuyện với Jisung thì hai đứa mới tiếc nối ngắt máy.

Tán chuyện với Jisung hai tiếng hơn thì điện thoại em cũng đầy pin rồi, mà hình cuối tuần này tụi nó rảnh lắm, hay là tổ chức tiệc nướng nhể. Thấy cũng thú vị nên em nhắn tin rủ cả bọn

                                        Nhà trẻ khiêm sở thú

                                                                                                             Hey hey

Han_Jisoc
Cl gì đấi:)

Jeongie
Gì thía anh

                                                                            Bây từ từ, đợi onl hết đi đã

savagemin
Có gì sủa lẹ đi

minhonotminho
Gì nữa thằng ất ơ

Hwang_Sam
Hắi laooo😝

Christopher Bang
Gì xôm dữ mấy đứa

binbinbin_Changbin
Đủ rồi đó nói đi em😴

                                                                                                            Chiện làa
                                              Cuối tuần làm tiệc nướng gì đi, lẩu cũng👌

Jeongie
Em rảnh🙋 đồng ý 3 tay 2 chân ạ

savagemin

Cũng ok đó

Han_Jisoc
Chốt kèo😉

binbinbin_Changbin
Hôm đó anh rảnh, ở đâu anh sang

minnhonotminho
Ỏm, có Jisung nữa❤
Anh đi nhe😻

Hwang_Sam
T đi nữa🙌🙌

                                                                     Tổ chức nhà m nhe Seungmin
                                                          Nghe nói bữa đó nhà m về quê hết r

Christopher Bang
Chắc anh không đi được rồi mấy đứa ơi>_<

Han_Jisoc
Sao dị, đi đi mờ anh

Hwang_Sam
Đúng gồi, lâu lâu mới có bữa, đi điii

                                                                                                                Phải đi

Christopher Bang
Để anh coi rồi sắp xếp đã mấy đứa ơi😯

                                                              Chốt danh sách nha, mốt triển😚

Tui có chèn text cho mí bồ nữa đó, text chỉ là phụ thui nhe

Tui đã quay lại, không phải lười đâu nhưng mà hổm rài bí ý tưởng quá nên tui không up chap mới được. Còn về em fic kia thì khi nào xong hết tui up để tránh bí giữa chừng như em này😘
                                                              


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC