04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sau này không nên mắng chửi cậu ta trước mặt tôi, tương lai thế nào không ai biết chắc được, nếu quả thật sẽ cùng với cậu ấy..."

"Tôi cũng nắm chắc, có tự tin quản thúc được cậu ấy."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Này này này... Này không phải là kĩ xảo quay chứ hả?" Trong phòng điều khiển, tổ trưởng đạo cụ nuốt một ngụm nước bọt, "Hai... Hai người này sao vậy? Sao mà tự dưng..."

"Không phải lợi dụng kĩ xảo, xem góc quay máy B đặc tả kìa! Môi Trí Thành đỏ luôn rồi." Nhóm nhân viên có nhiệm vụ giám sát Huyễn Thần Trí Thành bây giờ đến mắt cũng không dám chớp, kinh hồn khiếp phách lao nhao với đồng sự kế bên, "Đây đây đây... sắp thành một phút đồng hồ luôn đi? Có thể đừng cắt xén gì khúc này không? Góc độ với ánh sáng tốt đến vậy..."

"Hẳn, hẳn là có thể mà." Nhân viên công tác cũng dòm chòng chọc màn hình, mặt hắn chẳng biết thế nào lại đỏ lên, lắp bắp, "Hoàng, Hoàng thần chỉ có hôn Trí Thành thôi, hay tay coi như vẫn rất lịch sự, không sờ mó lung tung, tuy là áo sơ mi Trí Thành bị xộc xệch tí, mà không có lộ cái gì hết... Được rồi tui cũng không chắc đâu, tui nghĩ Hàn tiểu thịt tươi để Huyễn Thần làm tới đứng không nổi nữa... Không thờ ơ không thờ ơ chút nào."

"Tui cảm thấy Trí Thành bị hôn sắp tắt thở luôn rồi..." Đạo điễn đi theo Trí Thành kinh hồn bạt vía, "Hai vai Trí Thành run hết lên kìa... Mắt cũng đỏ, khóc? Có phải bị khó chịu ở đâu không? Không thích? Tui đi! Đừng có túm tui lại chứ! Hôm nay hai tay cậu ta nát bét tui còn không biết nên báo với người đại diện của cậu ta làm sao kìa! Bây giờ nếu còn để Huyễn Thần bắt nạt dữ quá, hồi sau bọn bọ chém tui nói tui không chăm sóc nghệ sĩ đàng hoàng thì làm sao?!"

"Yên tâm đi, không thấy Hàn tiểu thịt tươi người ta tình nguyện à? Không có thì ai mà bắt nạt cậu ta cho nổi? Ông đi hôn cậu ta thử một cái coi, vừa rớ tới gần là có thể nắm vai quăng ông nằm ngay đơ trên đất luôn rồi, tính tình bạo lắm mà." Một cô gái trong tổ camera bụm mặt, "Ây làm sao bây giờ, hồi trước tui không thích Trí Thành lắm, cảm thấy anh ta quá mạnh mẽ, nghe nói còn hay giở bệnh ngôi sao... Nhưng mà nhìn ảnh bị Huyễn Thần khi dễ vậy coi quá đã ghiền, quả nhiên chỉ có Hoàng thần mới trị nổi anh ta, ê mấy người đi rỉ tai với bên cắt nối biên tập đi, đừng có cắt cảnh nha chưa?"

...

"Mạo phạm rồi..."

Huyễn Thần nhẹ nhàng buông Trí Thành ra, hít sâu, hơi cúi đầu xem sắc mặt Trí Thành, hỏi, "Giận?"

"Không có..."

Hơi thở Trí Thành có phần dồn dập, cậu chật vật tựa lên tường đá, ngắt micro cá nhân, nâng mu bàn tay cố sức cà cà cánh môi đã đỏ lên, cố gắng hết sức đè nén trái tim đang bang bang đập tưng bừng, cố gắng tỏ ra tự nhiên một chút, "Em chỉ là hơi giật mình..."

Mặt Trí Thành đỏ lên, trong lòng hối hận phát điên, vừa rồi mình quá ư là thảm đi... Đã nói là hôn sâu ngược trở lại mà?! Huyễn Thần vừa mới thăm đò thử cọ vào khe môi cậu, cậu đã nghệch ra như thằng ngốc, đáp lại gì đó càng không có a a a a a a a...

Trí Thành cúi đầu che mặt khụ khụ vài tiếng, mắt liếc trái liếc phải, trong lòng không ngừng tua lại hình ảnh khi nãy, hận không thể cầm kính lúp soi từng chút từng chút, coi coi mình có phải nhìn đặc biệt ngu hay không.

Huyễn Thần khẽ nhíu mày nhìn Trí Thành, thật lòng mà nói, anh cũng rất bất ngờ.

Mới vừa rồi phản ứng của Trí Thành... ngây ngô đến không tưởng.

Chưa nói tới việc thân là nghệ sĩ nên có kinh nghiệm hôn môi trước màn ảnh, còn ngầm bên trong...

Một tháng trước, lúc Trí Thành đột nhiên liên hệ mình, muốn lấy điều kiện ' làm bạn giường một tháng' để trao đổi mời anh theo cậu tham gia chương trình thực tế này, lại không giống như bây giờ.

Ngay khi đó trong điện thoại, Trí Thành vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không bận tâm, trong lời nói căn bản không coi việc lên giường có kí lô nào, chỉ coi đó như lợi thế để cậu hút đề tài, một bộ dạng già đời trải qua bao kiếp tình trường lấy ra so sánh với bộ dạng bây giờ...

Huyễn Thần nhìn kĩ cái cậu Hàn tiểu thịt tươi vừa mới bị hôn một chút đã suýt nữa nhũn ra này, có hơi hoang mang, phản ứng như vầy không đúng lắm nhỉ?

Nhưng nếu nói là cậu diễn, lại không thể nào.

Dựa vào chút khả năng diễn xuất này của Trí Thành, muốn lừa gạt được tầm cỡ gạo cội như Huyễn Thần đây, đó chính là chuyện không tưởng.

Cho nên rốt cuộc là sao?

"Cảm ơn." Trí Thành lên tiếng phá tan im lặng, cậu xoa xoa gương mặt đã đỏ bừng, "Bọn họ thấy anh chủ động hôn em, hẳn là cũng sẽ không nói chỉ có mình em tự xáp tới nữa, em... Em cảm ơn nhiều, cực anh, phải diễn theo em."

Huyễn Thần im lặng.

Anh vừa rồi hôn Trí Thành, cũng không phải chỉ vì giải vây cho Trí Thành mà thôi.

Đáng tiếc lúc này đầu óc Trí Thành đã trống không, không nghĩ ra có gì sai, cậu hễ mà ngượng ngùng liền nói nhiều, nói nhảm lung tung, "Thế, có phải nên ăn cơm tối rồi không? Cứ... cứ ăn cơm trước đi! Mọi người cùng nhau ăn đúng không? Có cần phải tự nấu không ha? Em làm cho... Lần trước em làm món trứng chần nước sôi kia, người ta nói tạm được..."

"Tay cậu bị thương, tôi làm cho." Huyễn Thần nuốt lại lời nói đã bị Trí Thành cắt ngang, cau mày xem tay cậu, "Bên đây có trạm y tế, một hồi tôi cùng cậu đi khám lần nữa, đừng quên đó."

"Đi... đi chứ, mà thật ra cũng không đau đâu." Trong lòng Trí Thành thật cao hứng, đầu óc bắt đầu bay nhanh, nói bừa, "Quên thì quên thôi, cũng đáng mà... Vừa nãy có quay lại rồi ha? Có phải đúng là quay lại rồi không? Em ghi hình nhìn cũng được chứ? Em diễn hôn thật ra không giỏi lắm, hồi trước có một đạo diễn nói em không đủ tình cảm, diễn cảnh hôn quá lạnh nhạt, vừa rồi không phải là em cũng..."

Huyễn Thần mặc áo khoác vào, mở lại micro cá nhân, "Rất tốt."

Trong lòng Trí Thành đã sướng rân, Huyễn Thần cho rằng 'Rất tốt'!

Trí Thành có hơi hướm muốn phồng lên rồi, hừ hừ cười, "Vậy xem ra lần trước ông đạo diễn kia cũng không giỏi lắm, em nói mà... Mấy người này đều cứ hùa theo nói xấu, ông đây diễn xuất rõ ràng không tệ lắm."

Huyễn Thần đi theo sau Trí Thành, nghe vậy cười nhẹ, nuốt xuống câu "Chỉ là diễn có hơi lố, hôn môi mà diễn như bị XX" trở lại vào bụng.

Mỗi kì ghi hình tới lúc cơm tối đều na ná như nhau, mọi người cùng nhau nấu cơm, vừa đánh giá lẫn nhau. Huyễn Thần không cho Trí Thành mó tay vào, tự mình làm hai món ăn gia đình đơn giản, bị Trí Thành ăn không sót một miếng.

Sau bữa cơm chiều hai người quay về ngôi nhà nhỏ, đạo diễn và camera man không cần đi theo nữa, vừa tò mò vừa ngao ngao gọi toàn bộ nhân viên công tác chen vào phòng điều khiển tiếp tục hóng hớt, tiếc là Trí Thành và Huyễn Thần bởi vì không ở chung phòng, lại sợ bên đoàn phim phát hiện, mỗi lần đi ngủ đều phải che hết máy quay lại, cả đám trong phòng điều khiển liên mồm than thở tiếc rẻ, nhưng lại không ai dám lấy quy định của đoàn phim ra để yêu cầu hai người —— không được che máy quay quá một tiếng.

Suốt đêm không nói chuyện, hôm sau mọi người cùng ăn sáng, làm vài trò nho nhỏ là kết thúc, lịch trình của Huyễn Thần rất hẹp, người đại diện của anh đã theo tới tận trường quay, chỉ chờ vừa ghi hình xong liền lên xe bảo mẫu của Huyễn Thần chuẩn bị canh lại lịch làm việc.

Huyễn Thần không lên xe ngay, Trí Thành quá qua loa, để sót thuốc bôi vết thương lại trong phòng, Huyễn Thần cất thuốc đi, gọi trợ lý của mình đưa qua cho Trí Thành.

Người đại diện của Huyễn Thần ở trên xe đợi một lúc lâu Huyễn Thần mới lên, Huyễn Thần nhận lấy tập tài liệu người đại diện đưa qua, vừa xem vừa dặn dò, "Thời gian ly hôn với Trí Thành sẽ kéo dài ít nhất nửa năm nữa, nếu có thay đổi kế hoạch công tác chị cứ chuẩn bị trước, đừng chậm trễ việc chính."

Người đại diện của sửng sốt, cô vốn là vì Trí Thành chiếm lấy thời gian làm việc của Huyễn Thần để quay chương trình thực tế nên bất mãn, vừa nghe câu này liền tỏ vẻ không vui, khó chịu hỏi, "Vì sao dời lại? Còn chí ít tới nửa năm? Đây là ý gì?"

"Ý chính là..." Huyễn Thần nhìn lịch trình hiện tại, "Nếu cần, cũng có thể thành một năm."

Người đại diện của Huyễn Thần nghẹn lại, bật cười, "Tự dưng lại vậy? Cậu nói tôi biết đi vì sao chứ."

Huyễn Thần khép tài liệu lại, ngước mắt nói, "Vừa quay xong chương trình vợ chồng, lập tức ly hôn, không được lắm đâu?"

"Vậy thì sao?" Người đại diện không đồng ý, "Chúng ta lại không cần loại mánh khóe này để nổi, dưới tay cậu có hai bộ phim, sang năm còn có một bộ điện ảnh muốn giành giải thưởng, những đề tài này cũng đủ cho chúng ta tuyên truyền, còn có rảnh rỗi đụng tới chuyện cậu ly hôn?"

"Đương nhiên không cần đụng tới, dù sao dư luận trên mạng nghiêng về một phía, đều đang mắng cậu ấy, ly hay không ly đều không đụng gì được tới tôi." Huyễn Thần hơi nheo mắt, nhìn người đại diện, "Chuyện không liên quan đến mình, cho nên Trí Thành bị mắng chửi nhiều ngày như vậy, cũng không ai nhắc nhở tôi, đúng không?"

Người đại diện nghẹn lời.

Cô đúng là cho rằng không dính dáng tới Huyễn Thần, cũng lờ mờ phát hiện, chiều gió này có lợi để dẫn dắt dư luận sau khi Huyễn Thần ly hôn, không có ai sẽ chỉ trích Huyễn Thần, thế nên chẳng hề nhiều lời với Huyễn Thần làm gì.

"Cậu trước đây chưa từng hỏi tới chuyện của cậu ta, tôi cho rằng..." Người đại diện của Huyễn Thần xấu hổ giải thích, "Tôi nghĩ cậu không để ý đến mà."

Huyễn Thần rũ mắt, "Một ngày làm vợ chồng chính là nghĩa năm năm."

"Phụt..." Trợ lý của Huyễn Thần sặc nước, nhịn lại xin lỗi, "Không có gì không có gì..."

Người đại diện của Huyễn Thần nhíu mày, khó chịu vứt qua cho trợ lý một hộp khăn giấy, nhìn về phía Huyễn Thần, "Lời này là ý gì? Hai người các cậu có phải..."

"Không." Huyễn Thần khựng lại, nghĩ một chút mới giải thích, "Chỉ hôn một cái, là tôi ép cậu ấy."

Người đại diện không thể tin nổi nhìn Huyễn Thần, báo động trong lòng kêu inh ỏi, "Cậu không biết quay chương trình thực tế quay chơi mà thành thật hả? Tôi nói với cậu rồi, tôi hiện giờ hối hận nhất chính là khi đó đầu óc không đủ minh mẫn, không ngăn cản chuyện kết hôn giữa cậu với cậu ta, cậu nên biết, tôi cực kì không ưa cái tên đại diện ưa làm trò kia của cậu ta! Không khi nào làm việc đàng hoàng, chỉ biết moi scandal, cậu... cậu thích cậu ta?"

"Không có..." Huyễn Thần chần chờ một thoáng, "Không chắc, chuyện sau này đâu ai nói chắc chắn được."

Người đại diện nghe vậy càng nóng nảy, "Cái gì gọi là không chắc chắn được?! Được rồi, chúng ta trước tiên không đề cập tới việc sự nghiệp hai cậu không xứng nhau, chỉ riêng nói về Trí Thành... cậu hiểu cậu ta sao? Cậu biết cậu ta sao? Ở chung mới một ngày đêm liền cảm thấy không tồi, nhưng cậu ta là cái loại tính cách lưu manh ranh con, mỗi ngày cùng nhau cậu thật có thể chịu được?"

"Hơn nữa cậu ta là công tử con trùm giới giải trí, cuộc sống riêng từ nhỏ đến lớn chẳng biết loạn tới cỡ nào, đã hợp đồng kết hôn với cậu ba năm nay còn thỉnh thoảng tuồng scandal ra kìa, nếu không phải còn kiêng dè cậu, chẳng biết sẽ ăn chơi đàng điếm thành gì nữa." Người đại diện của Huyễn Thần tận tình khuyên bảo, "Cậu không ngại những chuyện lộn xộn sau lưng cậu ta kia?"

Huyễn Thần nhớ lại chạng vạng hôm qua, Trí Thành bị mình đè trên tường đá hôn một cái lập tức thấp giọng thở dốc... Khó có thể tưởng tượng, bộ dạng cậu ta sinh hoạt bừa bãi, ăn chơi đàng điếm.

"Đồn đãi." Huyễn Thần cười khẽ, "Năm ngoái, tôi nhớ rõ còn có người đồn tôi ở nước ngoài có ba đứa con?"

Người đại diện nghẹn lời, không đợi cô cãi lại, Huyễn Thần lại nói, "Sau này không nên mắng chửi cậu ta trước mặt tôi, tương lai thế nào không ai biết chắc được, nếu quả thật sẽ cùng với cậu ấy..."

Huyễn Thần lại cầm tập tài liệu lên lần nữa, thản nhiên nói, "Tôi cũng nắm chắc, có tự tin quản thúc được cậu ấy."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net