Chương 6 ( End )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm tối, nó nằm đó, nó nhìn vị chủ đang ngồi dựa vào vách ngủ, nó lắng nghe tiếng thở đều đều của vị chủ. Vạm vật đều im hơi, mọi thứ ngưng hoạt động hoàn toàn, chỉ còn lại hơi thở của đại ngàn hoang dã và sự sống nhỏ nhoi của vị vua tội lỗi.

Nó sợ, nó đang sợ, nó cảm thấy gì đó, nó sởn người, nó thấy điều gì đấy có thể biến động lại cuộc sống của nó, nó thấy gương mặt của Arena hét lên vì đau đớn, kiệt sức trong vũng máu lênh láng sau rừng, nó thấy Arena đang chết đi thêm một lần nữa, nó hoảng hốt nhìn quanh, thì ra là ác mộng.

Nó nhận ra.

Arena đâu rồi ?

Nó nhớ lại giấc mơ rồi nó khiếp sợ, ánh mắt xanh dương của nó bây giờ lại thành một đôi mắt đen tối, đang sợ, đang vô vọng. Nó không muốn mất vị chủ, nó quằn quại, nó còn cảm nhận được lồng ngực nó đang nóng lên, con tim dồn dập như sắp rớt ra ngoài.

Sợ hãi đang thống trị thâm tâm ta, mạnh mẽ hay yếu đuối là chính ta.

I've been running through the jungle. I've been running with the wolves. To get to you, to get to you. I've been down the darkest alleys. Saw the dark side of the moon. To get to you, to get to you...

Nó đang chạy, chạy thật nhanh, chạy theo điều nó đã hứa, chạy theo vị thần của chính nó. Nó chẳng còn sự lựa chọn nào khác, tiến lên phía trước nơi nó đang hướng đến, nó sẽ không bao giờ quay đầu lại như quá khứ kinh hoàng đó nữa, nó sẽ không phải hối hận như ngày ấy. Nó đang mạnh mẽ.

Lời thế giữa đại ngàn rằng ta sẽ bảo vệ Người. Ta phải thực hiện điều đó để xóa tội của chính ta trong quá khứ và hơn hết, Người là vị thần mà ta phục tùng...

Nó lặng người, nỗi sợ lại một lần nữa dâng lên trong người nó, Arena ẩn hiện thân mình là Sói Đen, đúng nó nghĩ sói đen chính là cậu ta, đúng như giấc mơ hiểm độc kia, cậu ta đang bảo vệ cho nó, cậu ta cá cược cái mạng của mình với thần chết chỉ vì một con sói tầm thường vô dụng như nó.

Nó muốn lao ra cứu lấy vị chủ, nhưng nó đang sợ, nội tâm nó đang đấu tranh, nó đang mâu thuẫn chính mình. Arena đang thoi thóp hơi thở cùng với giọt máu của mình rơi xuống.

Nó bỗng nhớ.

" Ngươi có phẩm chất chỉ có một số người có thể nhận ra, bởi vì phần lớn còn lại không có phẩm chất đó. Ngươi có sức mạnh mà chỉ có số ít người nhận ra được, bởi vì phần lớn còn lại không có trải nghiệm đó. "

" Ngươi sinh ra để trở thành huyền thoại, ngươi tồn tại để trở thành lãnh đạo bộ tộc kiểu như Alpha Wolf ấy. "

Đúng vậy, nó muốn được chính mình, nó không được phép sợ hãi nữa.

Nó lao điên cuồng vào chỗ Arena, hung dữ cấu xé nhưngc con thú đó, cào nát thịt chúng nó. Như một dòng điện chạy qua người nó, nó máu lạnh giết hết tất cả để bảo vệ vị chủ nó. Nó nhìn vị chủ nó, dương đôi mắt màu xanh nhìn ánh trăng đỏ tươi như máu, tru lên âm thanh huy hoàng dữ dội. Cả vạm vật cúi đầu trước nó - chúa tể mạnh mẽ của đại ngàn.

" Ta biết mà. Wolf, đây mới chính là con người của ngươi. "

I am Wolf
Quietly I will endure
Silently I will suffer
Patiently I will wait
For I am a warrior
And I will survive.

In the shadow of the wolf.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net