Núi Hallasan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn chơi bét nhè cả hội cũng đánh 1 giấc thật say để hôm sau dậy đi leo núi
Mọi người ai cũng có mặt đầy đủ tại phòng khách mặt ai nấy đều háo hức dù ban đầu hơi khó chịu vì phải dậy sớm
J-hope: đủ người rồi giờ mình lên xe thôi
J-hope giờ mới để ý con em mình đã dựa lên vai mình ngủ ngon từ bao giờ liền vỗ vào người Ji-eun: dậy dậy mau có đi chơi ko hả
Ji-eun nheo nheo đôi mắt ngái ngủ đáp: huyng ah cho em ngủ chút iii
J-hope: này dậy đi anh có snack mực nè
Trời ơi bả nghiện cái này ghê lắm luôn bèn bật dậy phát hiện ra mình bị lừa liền càu nhàu Hobi
Vâng khổ thân anh Chây I Hốp của chúng ta làm ơn mắc oán
Trên xe cô ngồi giữa Seungyoon và Mino
Ji-eun vẫn còn khá ngại Mino chuyện hôm qua nên đành quay sang Yoon hỏi hỏi vài câu bèn giả vờ nghịch điệnt thoại
Seungyoon vỗ nhẹ kiểu gọi Ji-eun: này tối qua em hát hay thật nha
Nghe vậy cả hội phía trên lẫn phía dưới như đc dịp ùa vào tranh luận cùng
Jungkook: đúng chuẩn
V: sao tự dưng dạo này mày hát hay vậy trước giờ hát nhue Mon huyng cơ mà
Rapmon: có nhất thiết phải lôi anh vào chuyện này ko thằng kia
V: em nói sự thật mà
Ji-eun cũng cười trừ nói : chắc do bài hát khá hợp tâm trạng ạ
Mọi người nghe vậy ai cũng hiểu nên đành đánh lảng sang vấn đề khác
Mino bèn ân cần đưa cho Ji-eun cái gối: nếu em mỏi dựa vào đây này
Ji-eun vui vẻ nhận lấy: cảm ơn oppa
Ji-eun bỗng quên hết ngại ngùng dơ dơ chiếc vòng Mino tặng từ hôm sinh nhật  lên trc mặt anh: oppa ah em đeo chiếc vòng anh tặng nè nó hợp với bộ này ghê luôn á
Mino: em còn giữ nó à
Ji-eun: anh nói kì ghê ko lẽ vứt
Mino lòng bỗng vui mừng
——-;;:/——:////////———-//::₫@:@/@:@
Cuối cùng cũng đến chỗ leo núi mọi người ai cũng háo hức

Jungkook chạy đên khoác vai Ji-eun: yahh vui ghê luôn
Ji-eun: huyng ah anh tăng cân hả sao nặng vậy
Jungkook: đừng nói vậy chứ
Ji-eun nhún nhún vai : chịu thôi con ngừoi em có gì nói vậy
Jimin: jiji ah lâu rồi mới thấy em vui lại đó
Ji-eun liền nhéo má Jimin: này tên mochi kia em cười nhiều anh nói em vô duyên còn gì
Cả đoàn đi từ từ tới chỗ cắm trại và bắt đầu leo núi
Ji-eun lấy tuyết dứoi chân mình chọi vào ngừoi tên Vuy đáng ghét vì ban nãy ăn mất cái bánh cuối cùng của cô làm cô đói muốn chết
V: yahhh lạnh đó chơi kì vậy
Nói thế nhưng má Vuy vẫn cầm tuyết ném lại và cuối cùng cả hội cứ chọi tuyết vui vô cùng
Ji-eun: em chẳng muốn về tí nào hết á
Jin đi cạnh cô em gái của mình vỗ vỗ như ngừoi mẹ: thôi ngoan đi lần sau chúng ta sẽ đi leo núi tiếp
Quang cảnh núi nơi đây vô cùng đẹp, dù bị tuyết bao phủ nhưng cũng không thể ngăn lại cái đẹp của nó thậm chí còn góp phần tô thêm
Theo thói quen cô cô đưa tay lên cổ ngư thể làm ấm cổ họng mình vậy bỗng thiếu thiếu gì đó- đúng rồi là cái dây chuyền mà Sehun tặng cô bỗng hớt hải tìm kiếm xung quanh nghĩ lại chỗ ban nãy mình ném tuyết chắc chắn là chỗ đó rồi
Ji-eun: mọi ngừoi ah em quay lại tìm đồ cái mọi người cứ về trc đi lát có gì em bắt cáp treo về sau
Chưa để mọi người phản ứng cô đã chạy đi chỉ nghe có những tiếng dặn dò với theo như kiểu  nhớ nhanh lên về nhớ cẩn thận vân vân
Ji-eun cô bới hết các chỗ tuyết hay các góc cây pử đó nhưng vẫn không thấy chiếc nhẫn đó đâu trời càng lúc càng tối nhưng cơn gió cứ đua nhau bay tới tạo cho con người ta cảm giác buốt lạnh sống lưng
Bỗng cô có cảm giác ai đó ở sau lưng như đang gọi mình bèn giật mình quay lại tay theo phản xạ ôm lấy bản thân như thể tự vệ
Ji-eun: Ai đó
Mino : anh đây mà
Ji-eun nhạc nhiên : oppa
Chả là anh thấy cô đi 1 mình lo lắng nên đã đi theo
Mino: em tìm gì vậy
Ji-eun có vẻ hơi lảng tránh câu hỏi trả lời qua loa: em tìm chiếc nhẫn thôi ạ
Mino bèn tò mò chiếc nhẫn đó ra sao mà lại quan trọng vậy
Ji-eun đang theo đà bước bỗng hụt ngay xuống 1 hố tuyết bị mọi ngừoi đào bới ra trong quá trình vui chơi tại đây làm chân bị bong gân ko thể đi được thấy vậy Mino hớt hải chạy ra đỡ lấy cô
Mino: em có sao ko
Ji-eun đang nói dở câu em ko sao liền sờ thấy cái gì đó cộm cộm dưới mông mình sờ xuống đó chính là chiếc dây chuyền đó thì ra lúc vẫn lộn với Jungkook cô đã đánh rơi nó
Ji-eun liền xúc động ôm lấy chiếc nhẫn : cuối cùng đã tìm thấy rồi tao còn tưởng đã mất mày
Mino nhìn thấy chữ trên mặt dây chuyền liền hiểu ngay đó là của Sehun tặng cô
Ji-eun cố bám lấy tay Mino đứng dậy nhưng chân cô quá đau kết quả lại khuỵ xuống
Mino quì xuống nói: lên nào anh cõng em
Ji-eun vui vẻ tiến lại gần đó dù chân rất đau
Trên lưng Mino cô cảm thấy thực sự ấm áp nhớ lại lúc Sehun cõng cô dù lúc đó say nhưng cô vẫn nhớ cái cảm giác ấy hạnh phúc nhường nào nhưng trên lưng Mino cái cảm giác nó lại khác lắm cảm thấy ấm áp lắm an toàn lắm
Ji-eun : oppa ah cái chị gái lầm trc mà oppa tâm sự với em ở Hongdae ý anh đã tán đc chưa
Mino: người ấy lại thích ngừoi khác rồi em ạ
Ji-eun: haizz tại sao chứ anh tốt như vậy mà
Mino cười khổ: anh cũng ko biết hahaa
Ji-eun: em thì khác gì chứ em và Sehun yêu nhau dù gì cũng đc 4-5 tháng rồi nhưng anh ấy ko tin em rõ ràng em ko có đánh đổ caffe vào ngừoi Irene unnie từ đầu đến cuối anh ấy cũng chỉ có Irene là do em tự ảo tưởng ra ty ấy
Mino:ji-eun ah em hãy quay lại làm 1 cô gái hồn nhiên được ko 1 ngừoi luôn vui vẻ hoà đồng
Ji-eun khóc nước mắt cô thấm đẫm vai Mino: oppa ah nếu còn kiếp sau em muốn yêu anh haha
Thật ra cô chỉ nói đùa thôi tại biết đâu Mino thích cô đâu
Nhưng câu nói đó cũng làm anh ấm lòng
Mino: haha mong vậy
Đến chỗ cáp treo xui xẻo thay vì thời tiết xấu nên cáp treo ngừng hoạt động sớm hơn giờ thường ngày cuối cùng cô và anh phải vào căn nhà gỗ gần đó ngủ tạm đêm nay
Thấy cô rét run anh liền cởi chiếc anh khoác đen đay cộp cỉa mình ra khoác cho cô mặc mình cũng ko khá hơn cô là bao
Ji-eun thấy vậy bèn mở lời: oppa ah mình đắp chung đi
Không khí vô cùng lãng mạn 1 nam 1 nữ đắp chung 1 chiếc áo nên 2 ng phải ngồi sát vào nhau mới đủ trước ngọn lửa ánh lên
Mino: ji-eun ah em hãy nghe anh nói được chứ
Ji-eun: oppa nói đi
Mino: thật ra anh... anh
Ji-eun: anh sao ạ
Mino đã quyết định rồi sẽ nói ra lòng mình dù gì nếu cô lo thích anh thì anh cũng sẽ nhẹ lòng hơn
Mino: anh thích em
Ji-eun: naee??
Ji-eun cảm thấy như mình đang nghe cái gì đó sai sai Mino thích cô sao, sao cô ko biết hay do cô quá ngốc quá vô tâm chỉ nhăm nhăm mình Sehun nhưng lại chẳng đc đáp trả đc gì
Cô và Mino cũng như nhau cả thôi
Ji-eun: nhưng em
Mino: anh biết em ko đồng ý em chỉ cần nghe thôi anh cũng mong em và Sehun hạnh phúc
Thấy Ji-eun im lặng Mino nói tiếp sau khi thở đai đầy mệt mỏi: nếu kiếp sau ko có Oh Sehun em có đồng ý yêu tôi ko?
Ji-eun mắt hơi có chút nước mắt: Có Có Nếu kiếp sau ko có Oh Sehun em sẽ yêu anh Song Minho
Mino xoa đầu cô: haha vậy là anh vui rồi
Ji-eun nhìn anh cô hiểu nỗi lòng anh chứ cô cùng vậy mà có hơn gì đâu nhưng biết sao cô chỉ yêu mình Sehun thôi tình yêu lại chỉ có 1
Bỗng Mino kéo cô vào nụ hôn lần này là nụ hôn sâu
Chính anh còn ko biết tại sao mình lại làm vậy
Ban đầu cô hơi có chút phản đổi rồi từ từ cũng ko động đậy
Mino thật sự đầu óc đang mu muội bởi nụ hôn này ôi đôi môi này nghiện mất
Mino sau khi rời môi cô cúi đầu ko dám nhìn thẳng vào mắt cô : xin lỗi anh thiếu tự chủ
Ji-eun: uh em ko sao
Cô cùng ngượng khác gì đâu quay sang chỗ khác mặt mày đỏ bừng bừng luôn
Cũng ko biết mình thực sự có tình cảm với Song Minho ko tại sao kho anh hôn cô lại ko phản bác vậy rõ ràng nếu cô phản bác kịch liệt Mino sẽ lập tức dừng ngay
Ko rõ ràng là cô thích Oh Sehun cơ mà sao có thể
Vỗ vỗ vài cái vào mặt mình cho bản thân thoát khỏi cái suy nghĩ đó
1 lúc sau cô đã chìm vào giấc ngủ dài
Mino thấy vậy đỡ cô từ tư thế đang cằm đặt lên đầu gối ngủ thành tư thế đầu dựa vào vai anh ngủ và chỉnh lại chăn cho cô tránh để rét
Cả đêm hôm đó Mino cứ nghĩ mãi tại sao em ấy ko phản bác hay em ấy cũng thích mình nghĩ lại suy cho cùng cái suy nghĩ đó quá hoang đường ko phải em ấy chỉ yêu Sehun thôi sao
Sáng hôm sau cáp treo cũng hoạt động 2 người đã về đc tới nơi
Trên đg chỉ là sự im lặng ko ai nói câu gì cùng lắm chỉ nói qua loa rồi thôi
Mino biết đây là hậu quả sau khi anh đã nói ra lòng mình nhưng làm sao đây nếu ko nói ra anh sẽ hối hận mất
1 người luôn chờ 1 người
Cho đu người kia đã có người thương


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC