Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HyunA vật vã trong đau khổ và lo lắng  ~ Lời an ủi từ bạn bè không làm cô nguôi ngoai được nỗi buồn khi bạn trai mình mất tích ! 

- Anh nghĩ rằng , nếu chúng không giết cậu ấy , thì ... có lẽ chúng đã biến đổi Seung rồi ~ - DooJoon nói trong khi GaYoon ôm Hyuna vào lòng 

- Tại sao chúng lại chọn anh ấy ? 

- Liệu có phải do máu của cậu ấy ? Gethic thích nó...

- Ôi trời , thôi đi Doo - GaYoon cau mày với DooJoon

Tối hôm đó , Hyuna ngồi nói chuyện với GaYoon

- Em sẽ đi tìm anh ấy- cô quả quyết

- Trời , em biết cậu ấy ở đâu chứ ? 

- Ở  1 hang ổ nào đó của Gethic , em sẽ hỏi thầy Hong Seung Sung 

....

- Em quyết rồi chị ạ ! Em sẽ đi lên đường tìm anh ấy  ! giờ em phải đi gặp thầy Hong hỏi xem Gethic có thể ở đâu ...

- Chị đi cùng em ! Chị sẽ thuyết phục thầy ấy nói , và nhờ thầy ấy 1 số điều quan trọng để em đi nữa

Cả 2 đi đến dãy các phòng của giáo viên-giám hộ . GaYoon gõ cửa phòng thầy Hong .

Một lúc sau , cánh cửa mới được mở hé vẻ cẩn trọng ...

- Conchào thầy ! - cả 2 lễ phép nói

- Ơ.... công chúa ? Người...và Hyuna , cả 2 tới đây có việc gì vậy ? Vào đây đi kẻo lạnh - thầy Hong đẩy rộng cánh cửa để GaAh đi vào , rồi vội rót cốc chocolate nóng từ chiếc ấm thầy vừa đung xong

- Con muốn nhờ thầy 1 việc ạ

- Sao vậy công chúa ? - thầy nói ,mặt chăm chú

- Thầy đã biết ạ , vừa qua là 1 cuộc đột nhập không chính thức của Gethic vào học viện....

- Uừm , ta biết - thầy Hong nói giọng trầm hẳn

- 2 học viên đã chết , nhưng lúc đó , HyunSeung cũng ở đó , vậy nhưng khi chúng rút đi , lại không thấy xác của cậu ấy , con và Hyuna đã nghĩ rằng , có lẽ ... cậu ấy đã bị bắt , và bị biến đổi

- Nghi ngờ của con rất hợp lí - thầy Hong đan 2 tay vào nhau 

- Thực sự , 1 người họ hàng của Seung chính là Gethic . Cậu ấy cũng có chút gì đó của bọn ma cà rồng đó , nhưng bố mẹ là Pethic và con người nên Seung mới là ma cà rồng lai . Hẳn thằng bé đã bị bắt về chỗ bọn chúng

- Thầy cho con biết đó là đâu không ? - Hyuna sốt sắng

- Hang ổ của chúng cũng có nhiều mà con , nhưng thường trong thời gian bị biến đổi từ ma cà rồng lai sang Gethic , chúng thường phải ở vùng cực lạnh ! Có 1 lần , lâu lắm rồi , khi ta cùng 1 số giáo viên khác tới Siberia , Nga  lấy mẫu ADN của 1 số loài thực vật nơi đây , chúng ta đã có cuộc chạm trán với Gethic .... 

- Ở Siberia sao ?

- Ừ , nhưng các con hỏi làm gì ? Nó sẽ được dạy trong bài về Gethic vào tuần sau

- Con... muốn hỏi để biết thôi

- Thôi nào , ta biết con là đứa ham học , nhưng chắc chắn không chỉ vì thế đâu - thầy Hong nở nụ cười hiền hậu

GaYoon vuốt tóc Hyuna , cô nói :

- Thật mà thầy , Hyuna chỉ muốn hỏi để biết ....

- Ta biết chuyện của 2 đứa-con với Seung ấy , Hyuna à , ta hiểu nỗi đau của con . Nhưng rất nguy hiểm nếu con đi 1 mình , con không chống chọi nổi với chúng đâu . Ma cà rồng lai tuy nhanh và cũng khỏe , nhưng dù sao con cũng chưa có sự bài bản về cách chiến đấu với Gethic từ các giám hộ

Hyuna im lặng . 2 dòng nước mắt trong suốt lăn trên má

- Nhưng ta sẽ huấn luyện cấp tốc cho con , nếu con thực sự quyết tâm sẽ đi

- Thật ạ ? - Mặt Hyuna rạng rỡ , cô bé nở nụ cười dễ thương đầy sự ngạc nhiên . GaYoon cũng rất mừng rỡ

- Ừm , nhưng phải chăm chỉ . Nếu k có sự bài bản đó con k thể làm được gì với chúng đâu

- Cảm ơn thầy ! - Hyuna chồm lên ôm cổ thầy Hong ! Ông ấy tốt và tâm lí , hệt như người cha của cô vậy ....

Ngày hôm sau , mỗi khi kết thúc giờ học , thầy Hong lại thu xếp công việc huấn luyện cho cô . Trước hết là rèn luyện thể lực . Vốn dĩ Hyuna cũng khá chăm tập thể dục , ví dụ như cô tham gia lớp Yoga ở học viện cùng GaYoon , và tự tập ở nhà , nhưng nó chỉ khiến cô đỡ mệt khi đang rèn luyện , chứ thực sự bài học chiến đấu với Gethic rất vất vả . Phải rất nhanh , rất mưu mẹo . Rồi sau đó là điều quan trọng nhất , cách đâm cọc bạc . Nó phải trúng tim của Gethic , đâm sâu và mạnh !

Một tháng sau ...

- Con có vẻ biết nhiều hơn rồi đó ! Một cô gái khá mỏng manh như con không ai nghĩ , con có khả năng làm giám hộ được đấy - thầy Hong cười , nắm vai Hyuna

- Cảm ơn thầy rất nhiều ! Con sẽ không quên ơn thầy - cô cười - Ngày mai con sẽ lên đường thôi 

- Ừm , ta sẽ nói với Hiệu trưởng Naeun , nhưng , có lẽ phải là lí do khác  !Vì không chắc bà ấy đã đồng ý

- Con sẽ viết đơn là gia đình cô họ hàng con có người mất để gửi cho cô hiệu trưởng . Chứ con nhất quyết phải đi ~

- Được rồi , cô bé ! Nhưng trước đó , ta muốn đưa con thứ này

Thầy lấy từ trong túi áo trong một chiếc cọc bạc sáng loáng . Khá nặng , nhưng Hyuna cũng cầm được dễ dàng

- Nó để phòng thân 

- Dạ , con xin thầy ! - cô ôm lấy thầy Hong , cảm giác ấm áp an toàn hệt như trong lòng người cha

Tối hôm đó , cô chỉ chuẩn bị trong 1 cái túi con con . Cô cất chiếc cọc sâu trong áo . Cô cảm thấy hơi sợ sợ , nhưng nghĩ đến Seung , cô thấy quyết tâm hơn !

- Hyuna ,chị...thật sự lo lắng cho em - GaYoon nhẹ nhàng nói 

- Chị đừng lo ! Không biết anh ấy sẽ thế nào , nhưng chắc sẽ không có điều xấu gì đâu .... Em được học nhiều từ thầy Hong rồi

- Ừm - GaYoon ôm cô trong vòng tay , hôn lên tóc mái

- Nếu có thể , hãy báo về cho chị biết tình hình của em 

- Vâng ...

GaYoon đã cho Hyuna 1 khoản tiền để đặt vé máy bay tới Nga và để chi tiêu ở đó . Hyuna được sự cho phép của hiệu trưởng Naeun để đi sang Nga thăm họ hàng vì có người mất , theo lí do mà cô bịa ra , trong đúng 2 tháng . 

Tới Siberia....

Hyuna đành tự đi tìm khắp nơi . Cô cho họ xem hình ảnh của Seung trong điện thoại - mái tóc bạch kim , điển trai đầy nam tính ( @@ ) nhưng chỉ nhận được sự ngưỡng mộ của mấy bà cô chứ không ai biết cậu ở đâu . Hyuna lang thang , ăn ít và có hôm phải ngủ tạm ở gốc cây , tiết trời khá lạnh nhưng cô cũng cố chịu ~ Một buổi , cô đi vào một quán ăn nhỏ ở bên đường núi vắng , rất ít khách

Qúy khách dùng gì   ( tiếng Nga ) ? - cô chủ tiệm với mái tóc ngắn màu nâu , đôi mắt to và khuôn mặt ưa nhìn mang vẻ đẹp châu Á lên tiếng . Có vẻ cô ấy là người châu Á

Cho em ít mì thôi - Hyuna trả lời

Trong khi chờ món ăn , cô lập tức đưa hình của Seung cho người chủ tiệm xem và hỏi . Nhìn một lúc lâu vào bức hình rồi nhìn vào Hyuna ,cô ấy hỏi bằng tiếng hÀN 

- Em là người châu Á à ? 

- Vâng , người Hàn Quốc . Chị cũng vậy sao ?

- Ừ , và còn một điều nữa đấy

- Gì ạ ?

- Em là 1 ma cà rồng lai !

Hyuna vẻ hoảng hốt ! Sao người phụ nữ kia biết rõ thế ? 

- Sao chị biết ?

- Đừng sợ thế ! Chị cũng là loài lai như em mà ... Màu da của em và mùi .. đặc trưng của ma cà rồng lai ( tất nhiên k hôi đâu quý vị :D ) 

- Sao chị ở đây ? Chả nhẽ...chị bỏ trốn khỏi học viện ? Tất cả các loài ma cà rồng lai hay Pethic đều được đưa về học viện hết mà ..

- Ha ha , em đoán đúng đó . Chị đã tốt nghiệp rồi , và sau đó được đưa tới 1 vùng ... thế giới dành cho ma cà rồng , để sinh sống ở đó . Nhưng chị chán ngán và bỏ trốn , phiêu bạt tới đây .Chắc họ cũng biết chị bỏ đi nhưng không tìm được...

- Dạ vâng ... em muốn tìm người bạn này , một ma cà rồng lai ....Ít lâu trước , học viện bị tấn công bởi 1 toán Gethic , chỉ có ít con , nhưng sau đó , khi chúng rút lui thì không ai thấy anh ấy đâu hết ! Em nghĩ rằng chúng đã đưa anh ấy tới đây và biến đổi thành Gethic rồi  , vì thời gian đầu bị biến đổi phải ở vùng cực lạnh ! Thầy giáo em cũng từng gặp chúng ở đây

- Ừm , chị hiểu - đúng lúc đó cô phục vụ , dáng người bé nhỏ , khuôn mặt bầu bĩnh xinh xắn bê đĩa mỳ ngon lành ra

- So Hyun à ! - cô chủ tiệm gọi người phục vụ vừa nãy

- Dạ ?

- Chị muốn hỏi , em có thấy người này bao giờ không ? - cô đưa chiếc điện thoại đang hiện lên hình của Seung cho cô bé phục vụ xem

- Ừhm.... để em nhớ xem

- Bạn có thấy anh ấy ? - Hyuna sốt sắng

- A , hình như , hôm trước có một vị khách , khá cao , đeo kính râm ( tưởng tượng Sên đeo kính râm như thế nào ) và mặc áo có mũ trùm đầu , vào quán gọi 1 cốc nước , nhưng em để ý anh ấy không uống , mà ngồi xem một cuốn sách gì đó ! Đôi mắt thì em k thấy được rồi , nhưng chiếc mũi , đôi môi và dáng người thì rất giống người trong hình ảnh này ....

- Nếu vậy , thật sự anh ây ở đây ...- Hyuna lẩm bẩm

Cô chủ tiệm hơi ngạc nhiên ~

- À quên , ăn mỳ đi em kẻo nguội mất ngon

- Dạ vâng

- Tên em là gì ?

- Em là Kim HyunA ! Còn chị ?

- Chị tên Jeon JiYoon !

Hyuna ăn xong , trời cũng gần tối . JiYoon đề nghị cô ngủ lại đây cho đỡ mệt , mai sẽ đi tiếp . Cả 2 nói chuyện tâm sự khá nhiều trong buổi tối hôm đó . HyunA thấy JiYoon thật sự thân mật , gần gũi và đáng yêu như GaYoon vậy ~ Nhớ tới GaYoon , cô vội nhắn tin cho chị yêu của mình : '' Em đã tới Siberia . Hiện tại , em đang ở tạm nhà một quán ăn , và biết được chút tin rằng Seung có lẽ đã ở đây . Em sẽ đi tìm anh ấy tiếp , chị mạnh khỏe ''

Sáng hôm sau , cô tạm biệt JiYoon rồi lên đường . Đi suốt cả ngày , hỏi bao nhiêu người mà chả ai thấy nữa .  . Cho đến buổi chiều , trời mỗi lúc 1 lạnh , cô nghĩ phải tìm 1 chỗ dừng chân tối và đêm nay ~ Hyuna bước vào 1 quán nước ngồi xuống . Uống tạm một cốc cà phê nóng , cô định nói chuyện với chủ quán thì thấy một vị khách khác bước vào . Khá cao , đeo kính râm và mũ trùm đầu , ngồi ở một góc khuất , mặt quay vào trong , cúi xuống và gọi 1 cốc cà phê giống cô. Tuy che mặt nhiều nhưng vóc dáng và mái tóc bạch kim lấp ló khỏi mũ làm cô chú ý ~ Khi vị khách đi ra , cô cũng bám theo . Một cuốn sổ nhỏ rơi từ túi áo của vị khách rơi xuống vỉa hè ...

- Này , anh gì ơi , anh làm rơi cái này ....- Hyuna nói luôn bằng tiếng Hàn

Người đàn ông đó quay lại , nhìn cô qua cặp kính râm . Hyuna bất ngờ tới tột độ . Đôi mắt tròn xoe mở to , mồm cũng chữ O như vậy ...., lắp bắp :

- Hyun.....hyunSeung......

HyunSeung nhanh chóng đưa tay ra sau đầu cô và ấn đúng huyệt . Cô gục xuống . Bế cô trên tay , cậu đi .....

______________________________________

OK , giờ sẽ sao ? ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net