Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyuna trở về học viện . Chưa bao giờ cô thấy trống trải như lúc này . Người cô yêu đã không còn nữa , không còn nữa rồi ~ Cứ cho rằng cô làm vậy , chỉ vì cô không muốn anh là 1 Gethic - ma cà rồng độc ác hoang dại nữa , nhưng cô vẫn thấy đau đớn đến biết mấy khi đâm chiếc cọc vào tim anh . Chỉ GaYoon lúc nào cũng ở cạnh cô , quan tâm chăm sóc từng li từng tí , hi vọng cô sẽ nguôi ngoai đi chút nỗi buồn nào ....

Câu nói của cô sau khi đâm anh , hất anh xuống dòng sông lạnh buốt chảy cứ văng vẳng trong tâm trí . Hyuna sau những tháng ngày đau buồn , cô gắng gượng đứng lên ~ Cô lao vào học tập thật nhiều hơn . Cô trở nên càng lúc càng trầm lặng , chỉ muốn ẩn danh đi . Khuôn mặt cô vẫn thật xinh đẹp , nhưng cặp lông mi luôn như cụp xuống , đượm nỗi buồn khó tả ... Chú mèo bông mà anh tặng cô vào buổi đi chơi đầu tiên , cô cất giữ cẩn thận , đặt cạnh khung ảnh bằng gỗ chèn ảnh của anh và cô - chụp vào 1 ngày tuyết rơi , cô cười tươi xinh xắn , gò má ửng hồng và anh mỉm cười nhẹ thật lãng mạn . Những kỉ niệm đáng yêu giữa cả 2 cứ ùa về làm cô cứ thần người ra ~~ 

~~~~~~~~~~~~~

- Em đã mặc áo len cao cổ chưa đấy ? - GaYoon vừa khoác chiếc jacket và hỏi Hyuna

- Chị yên tâm ! Em mặc rồi - Hyuna đáp và ánh mắt cứ nhìn ra cửa sổ . Tuyết rơi khá dày , cả khung cảnh bên ngoài ngập tràn trong màu trắng . Cô lại rất thích những ngày trưa tuyết lạnh thế này ~ Ánh mắt cứ hướng xa xăm bên ngoài cửa sổ . Cô cảm giác mình đang thấy Hyunseung ở xa xa kia , nở nụ cười hiền hậu với cô . Dường như sáng nào Hyuna cũng đứng trước cửa sổ thế này , thơ thẩn , chẳng nói năng gì làm GaYoon cũng bó tay ~

Hyuna mở cánh tủ đồ của riêng mình . Kéo mãi nó không mở ra

- Ayzzz , đúng thật là .... - cô lẩm bẩm

BỊCH ! BỊCH !

Cánh tủ bật ra . Mấy cuốn sách sinh vật học cộng với mấy quyển tiểu thuyết rơi bình bịch ra khỏi ngăn tủ . Huầy ~ Tại hôm qua cô cất nhiều quá đây . Mấy cô nữ sinh khác đi qua đống hỗn độn bụm miệng cười * đồ mọt sách * . Cô vội vội vàng vàng gom lại , luống cuống

- Để tôi giúp cho nào ! - một nam sinh cúi xuống nhặt đỡ cho cô 

- Cảm ơn nhé ! - Hyuna ngước lên nhìn chàng trai vừa giúp mình chỉ 2 giây rồi ôm cả đống đặt lại vào tủ

- Bạn có vẻ thích đọc sách ! - nam sinh kia nhìn cô cười

- À ừ bình thường thôi

- Màu tóc nâu của bạn thật dễ thương ~ - anh chàng kia tiếp tục

- Cảm ơn bạn - Cô nhặt ra mấy cuốn dành cho buổi học hôm nay - Mình vào lớp đây , chào nhé ! 

Cô ngồi vào chỗ ghế của mình trong lớp dành cho câu lạc bộ Hóa học . Giở quyển sách dày cộm ra và ngồi soát lại mấy bài tập đã làm hôm trước

- Xin chào các bạn yêu của tôi - giáo sư Lee KiKwang , người nổi tiếng vui tính trong trường , chuyên ngành dạy môn Hóa 

- À , đến đông đủ cả rồi chứ nhỉ ! Vậy thì tôi giới thiệu luôn một thành viên mới - Yong JunHyung đã bắt đầu tham gia câu lạc bộ . Cậu ấy thì có vẻ không ai không biết nhỉ ? 

JunHyung - người mà giáo sư vừa nhắc tên bước vào . Hyuna ngửng mặt lên nhìn cậu ta - chính là người vừa nhặt mấy quyển sách ở dãy tủ đựng đồ 

- Ôi hotboy của trường đó - Goo Hara , một học sinh trong lớp ngồi sau cô nói vẻ phấn khích

- Ừ , cái chàng Pethic này này nhìn lúc nào cũng chất lừ ~ - EunJung , người ngồi cạnh và tiếp lời

- Cứ tìm một chỗ cậu thích nhé , cậu Yong ! - KiKwang nói

JunHyung sải bước trên nền nhà , tới dãy bàn phía trong cùng . Mấy cô nữ sinh cứ nhìn cậu với ánh mắt si mê - '' Ngồi đây với em nè '' , '' Chỗ này đây bạn ơi '' . Và cậu dừng lại ở đúng bàn mà Hyuna đang ngồi 

- Ồ , lại gặp bạn rồi ! Mình ngồi đây nhé !

- Tùy bạn - Hyuna nói và dịch cái ba lô vào trong , để khoảng bàn trống phía ngoài cho cậu

- Chúng ta bắt đầu nghiên cứu những thí nghiệm mới này nhé ! - giáo sư KiKwang lấy trong cặp ra những cuốn sách - '' Trang 88 ''

Hyuna chống tay lên cằm ngồi nghe giáo sư giảng . Cô rất thích bộ môn tự nhiên này nên cảm thấy khoái hơn khi học nó

- Mình quên chưa hỏi , bạn tên là gì nhỉ ? - câu hỏi của người bạn cùng bàn làm cô mất đi mạch tập trung vào bài giảng

- Kim Hyuna ! - cô đáp gọn

- Bao nhiêu tuổi vậy ?

- Mình 18 

- Ồ vậy thì gọi nhau là '' anh-em '' rồi đấy nhỉ ? Anh 20 tuổi rồi 

20 tuổi ~ Bằng tuổi với HyunSeung sao ? 

- Vâng , lát nói chuyện tiếp nhé - Nói rồi cô lại chăm chú nghe KiKwang nói . JuHyung ngồi cạnh cứ quay sang ngắm Hyuna mãi , nhìn nghiêng mà sao cũng thấy vừa xinh vừa dễ thương đến thế nhỉ . Ngắm ngắm say sưa rồi cười một mình , làm mấy nữ sinh bàn trên thỉnh thoảng quay xuống liếc trộm cậu cứ hụt hẫng ghen tỵ quá !

Hết giờ học . Hyuna thu dọn nhanh sách vở của mình , bước ra khỏi bàn

- Hyuna ơi !! - JunHyung níu lấy tay áo của cô kéo lại

- Sao ạ ? 

- À , em để quên quyển vở này - JunHyung đưa Hyuna cuốn vở cô chẳng may đánh rơi , không quên nở nụ cười - Và điều đó lại làm mấy cô gái trong lớp ganh ghét

- Cảm ơn anh ! - Hyuna nhận lấy cuốn vở và xuống Căng tin

Hôm nay Căng tin không có nhiều học sinh xuống ăn lắm . Học viện vừa có 1 cửa hàng bánh mở ra và thu hút khá nhiều học viên . Hyuna lấy suất ăn gồm bánh mì và cá ngừ của mình rồi tiến tới bàn ăn mà GaYoon đã ngồi chờ từ trước 

CHOANG ! CHOANG ! Tiếng đĩa vỡ loảng xoảng 

Người Hyuna dính đầy đồ ăn . Chiếc áo trắng sạch của cô bị bao phủ bởi màu nâu của thịt và cả cái mùi của nó nữa

- Ôi trời ơi Hyuna - GaYoon chạy tới đỡ cô dậy

Đằng sau Hyuna , một cô sinh viên khuôn mặt xinh xắn tên Chorong vội cúi xuống

- Bạn có sao không ? Thật sự xin lỗi , mình ... không để ý - cô dùng tay miết lên áo Hyuna , những tưởng để gạt bớt vết bẩn nhưng lại chỉ muốn chúng loang ra nhiều thêm 

- Thôi , mình không sao - Hyuna gượng đứng dậy - Mình về phòng đi chị GaYoon

GaYoon dìu cô về kí túc xá . Chorong khẽ nở nụ cười 

- Làm tốt lắm Chorong à - Goo Hara tới bên vỗ vai cô - Cái con nhóc đó , cậy xinh xắn học giỏi hay sao mà trước đã yêu Hyunseung rồi giờ còn định tán anh JunHyung nữa chứ

- Thôi xong nhiệm vụ rồi nhé ! - Chorong phủi tay , quay ngoắt đi 

Hyuna về phòng ~

Cô thay hết đồ và tắm táp 

- Em có muốn ăn gì không Hyuna ? Chị đi lấy ít cháo nhé ?

- Thôi em không muốn ăn gì nữa cả 

- Mấy cái đứa con gái đó , đúng là phiền toái

- Em chán lắm rồi

- Sao ?

- Thì đó , em chẳng muốn dây dưa tới chuyện gì hết mà sao cứ bị dính vào ....

- Chắc hẳn bọn chúng ghen tỵ với em điều gì đó...

- Em chẳng muốn quan tâm - Hyuna chải chải mái tóc vừa sấy rồi cuộn mình vào cái chăn bông dày ngủ ngon lành

- Con bé này - GaYoon cười dịu dàng , vuốt tóc cô gái...

Ngủ một giấc tới gần chiều tối ~~

Cô uể oải mở chiếc điện thoại . Hyuna vẫn để hình nền là bức ảnh của cô và Hyunseung , 1 bức đẹp nhất mà cô có - Hyunseung đang quay sang hôn má cô <3 . Lại đau buồn nữa rồi ~ Cô mở phần tin nhắn

<From JunHyung > 

'' Chúc em buổi tối ấm áp nhé <3 '' 

- Sao anh ta biết số điện thoại của mình nhỉ ? - Hyuna cắn môi , cô chỉ reply lại '' Cảm ơn '' 

- Chán quá không có việc gì làm - cô ngồi dậy

- Em xuống căng tin ăn chút gì đi , trưa nay đã đói rồi - GaYoon ngửng mặt lên nói với Hyuna , tay cầm chiếc bút chì gỗ di di trên tờ giấy mà cô vừa vẽ lên đó mấy bản thiết kế quần áo của mình . GaYoon cũng là 1 fashionista mà !

- Chị cứ lo chuyện đói với no thế nhỉ ?

- Không thế thì gì chứ ? - GaYoon cười

- Em ra ngoài chút chị nhé !

- Nhớ mặc ấm vào em ! 

- Dạ !

Hyuna mở cửa phòng và đi trên hành lang kí túc xá . Cô đút tay vào túi áo khoác , bước chầm chậm . Hyuna sang khu đằng sau , vào cửa hàng đồ uống của trường . Cô chọn cho mình một chỗ góc tối tối , gọi một cốc Cacao nóng , chân vắt chéo , nhìn qua cửa kính cạnh bàn và thưởng thức cốc đồ uống . Nơi này cũng thường là điểm dành cho các đôi tình nhân . Cô chợt quay sang , ở 1 góc khuất xa xa kia , trên chiếc ghế nệm là 1 đôi nam nữ đang quấn lấy nhau .Cô gái tóc đỏ thật xinh đẹp .  Và người yêu của cô hẳn là 1 Pethic , khi 2 cái răng nanh sắc nhọn của anh ta cắn phập vào chiếc cổ trắng . Cái cảm giác đó lại hiện về trong tâm trí Hyuna , lần này , cô lại nhớ về lúc Seung cũng uống máu cô , khi anh đã là 1 Gethic..... Người đàn ông kia sau khi rời môi mình khỏi cổ cô gái , hắn liếm nốt giọt máu đỏ tươi , quẹt miệng và nở nụ cười lấp lánh răng nanh .... Cô gái kia nằm thần ra , mệt mỏi ~

- Ồ , cô gái ma cà rồng lai của tôi

Tiếng nói có vẻ vui vẻ của ai đó làm Hyuna giật mình - Yong JunHyung , cái tên lắm mồm

- Lại là anh - Hyuna lẩm bẩm

- Ừ , lại là anh , ha ha ! Em ngồi đây vẻ cô đơn vậy ?

- Em thích vậy thôi mà

- Ừm - JunHyung uống ly rượu - Vậy anh ngồi đây với em là quá chính đáng

Hyuna cười nhếch mép ....

- Mà này...

- Nhìn em tối nay thật đẹp quá cơ ! Đẹp gấp 10 lần sáng nay 

- Sáng nay ở lớp anh làm cái gì mà nói em đẹp với không đẹp ?- Hyuna uống 1 ngụm Cacao cho ấm người

- Thôi nào , em hơi khó tính rồi đấy !

- Mà sao anh biết số điện thoại của em mà nhắn tin vậy ?

- Cái tin nhắn chúc ấy hả , nó khá lãng mạn đấy chứ ! Chả có gì khó mà biết số của em - cậu nháy mắt

- Giời ạ....

- Sao thế ? - JunHyung lại cười , mắt tít lại

- Em có bạn trai chưa nhỉ ? 

- Anh hỏi để làm gì ? 

- Anh hỏi để biết thôi mà , em có chưa ?

- Nếu em nói là có rồi ,thì sao ?

- Thì anh sẽ cho cái thằng bạn trai đó 1 trận đấy , ha ha

- Anh nói nghe kiểu gì thế - cô cau mày

- Thôi , anh nói đùa thôi , đừng giận ! Thế đó là ai vậy ?

- Anh không cần biết đâu

- Vì sao ?

- Vì anh lắm điều quá rồi đó ! - cô nói to hơn và nhìn thẳng vào mặt JunHyung

- À , ừm , anh xin lỗi 

Tiếng chuông điện thoại reo lên ! Hyuna vội lấy ra từ túi áo . Hình ảnh trên màn hình , dù chỉ là lướt qua , nhưng JunHyung cũng thấy được đó là cô , và 1 chàng trai khác 

- Chị GaYoon ạ , em sắp về đây mà ! Em đang ở cửa hàng đồ uống của học viện

Cô cúp máy 

- Anh mượn điện thoại của em được không ? - JunHyung cầm lấy chiếc điện thoại cảm ứng và nhìn rõ mồn một cái hình nền

- Anh tự tiện quá đấy !- cô giằng lấy chiếc điện thoại

- Đây...là HyunSeung đúng không ? Bạn trai em đấy à ?

- Vâng ! 

- Chẳng phải cậu ta đã chết - JunHyung mặt nghiêm trọng hơn

- Ai nói vậy chứ ?

- Thì đúng vậy còn gì , cậu ta mất tích sau khi bọn Gethic đột nhập lần trước . Vậy thì có khi chết rồi ...

- Anh im đi , đừng có nói như thế ! - Hyuna khoác chiếc áo của mình vào và rời khỏi cửa hàng

Cô trở về phòng ở kí túc xá

- Trông em vẻ mệt mỏi vậy - GaYoon hỏi

- Em không sao đâu chị à - Hyuna thay quần áo và nhảy lên giường . Cô cầm chiếc điện thoại và cứ nhìn chằm chằm vào cái hình nền

- Em không thể quên được cậu ấy - Gayoon lại gần

- Tuy rằng em đã giết anh ấy , nhưng sẽ không bao giờ , em hết yêu anh ấy ! - cô buồn bã trả lời

- Tùy em thôi , không nhất thiết em phải dằn vặt mình như vậy 

- Chị không hiểu đâu - Hyuna ôm chặt cái gối vào lòng

- Mà này 

- Dạ ?

- Cái anh chàng ngồi với em ở chỗ đồ uống thế nào ?

- Anh chàng nào ? - cô nhíu 2 lông mày

- Vừa nãy JiHyun cũng xuống đó , cô ấy nói với chị như vậy - JiHyun , một Pethic , bạn khác lớp cùng tuổi với GaYoon , hiền lành dễ thương nhưng hay nói nhiều , hóng hớt

- Đó là 1 người điên và lắm mồm !

- Thôi nào em gái - cô đặt tay lên vai Hyuna

- Không , chả có cái gì ! - cô tắt điện thoại , trùm chăn và đi ngủ . Cả chiều ngủ rồi giờ ngủ cũng khó . Nhưng cứ đắp chăn nhắm mắt vào vậy ~

Buổi sáng hôm sau , lại vẫn như những ngày khác . Hyuna trở về kí túc xá vào buổi trưa sau cả buổi sáng học môn Thể chất mệt nhoài

- Có ai gửi gì cho em này Ah - GaYoon đưa cô 1 phong bao giấy , to bằng 1 quyển vở và hơi nặng 1 chút , bên ngoài đề chữ '' To Hyuna '' 

- Chắc quà cáp gì đó - Hyuna ngồi vào bàn học , bóc phong bao ra . Một bức thư có hình 1 bông hoa hồng , và những giọt máu đập vào mắt cô . Và không chỉ có thế , thứ làm cho cái phong bao nặng chính là  1 chiếc cọc bạc - 1 chiếc cọc bạc , và , lại chính là cái mà cô đã đâm Hyunseung . Sở dĩ cô biết vì có 1 viên đá xanh trên đó , trên chiếc cọc mà thầy Hong đưa cho cô . Hyuna mặt tái mét ,cô run rẩy cầm bức thư kia và đọc những dòng chữ trên đó : 

'' Tình yêu của anh ! Có vẻ như chúng ta mới gặp lại nhau , rồi lại rơi vào tình cảnh này do chính em gây ra nhỉ ? Em chối bỏ tình yêu của anh , quyết định của em là rời xa anh và giết anh sao ? Nhưng có vẻ chúa  không cho phép em làm điều đó rồi . Chiếc cọc bạc này , em đã không đâm trúng tim anh , rồi đẩy anh xuống dòng sông lạnh giá chảy xiết đó .  Anh vẫn còn nhớ câu nói yêu anh của em khi em đâm anh . Và anh sẽ không bao giờ tha thứ được cho em . Em mãi mãi là của anh ! Kể cả chết , em cũng phải chết trong tay của anh ! 

Yêu em <3 ''

Bức thư nặc danh , nhưng chẳng khó để cô biết được người đã viết và gửi nó cho cô . Anh vẫn chưa chết , Hyunseung chưa chết . Nhưng sao cô thấy lo sợ hơn là mừng vui thế này ?....

__________________________________________________

Thế nào readers ? Làm ơn cmt !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net