Chương III: Màn kịch được dàn dựng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       " Tại sao? Tại sao chứ??! Mới 2 năm thôi mà.... cô ấy đã.... quên tôi rồi sao ??! "

     Hai năm qua, tôi luôn mong chờ cô ấy, chờ đợi cô ấy từng giây từng phút một. Vậy mà cuối cùng cô ấy lại quên tôi sao ??! Nhưng tại sao, mới hai năm trôi qua thôi mà!! Chẳng lẽ chuyện này là..... cô ấy cố tình sao. Phải rồi, chắc chắn cô ấy đang nói dối, chắc chắn cô ấy vẫn nhớ tôi, nhớ những kỉ niệm giữa tôi và cô ấy. Có lẽ cô ấy muốn tôi bất ngờ, đúng vậy. Chẳng lẽ, buổi họp mặt này là...... cô ấy đang cố tạo cơ hội để tôi cầu hôn sao. Chắc hẳn là vậy. Cô ấy chỉ đang....... YÊU TÔI THÔI!!!!

*Hà: - Bún, đây là ai vậy?
          - Tại sao anh ta lại định ôm tớ?!
*Bún: - À, đây là bạn của tớ. Nó tên Minh.
            - Minh, đây là Hà. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu gặp cô ấy nhỉ.
*Hà: - Vậy sao..... chào anh! Tôi không biết anh là bạn của Bún.
*Chuột: - Cái gì???!! Em đang nói gì thế chứ???!
                - Còn mày nữa Bún. Lần đầu tiên gặp ..... là sao ????!! Mấy người đang nói gì thế??!
*Bún: - Minh, im lặng đi !!! ( Nói thầm )
            -  Hà à, cho tớ xin lỗi nha, hôm nay nó không được khỏe.
            - Minh, mày lên xe đi, tao đưa mày về.
*Chuột: - ................!!!???

****** Nhà Chuột ******

     " Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào ?? Chuyện quái gì đang diễn ra ờ đây thế này??! Không biết tôi là ai, lần đầu gặp mặt ư??! Thật nực cười. Chắc chắn thằng Bún đang chơi mình. À không, phải là bọn nó chứ....... bọn TEAMMATH!!!! "
     Quay về phòng, nằm trên giường, tôi không thể hiểu nổi cái quái gì đang diễn ra ở đây. Phải chăng cô ấy quên tôi thật hay đây chỉ là một trò đùa. Lấy điện thoại ra, tôi quyết định phải làm rõ chuyện này, tôi đã nhắn tin cho Quỳnh - Một đứa trong TeamMath và cũng là bạn thân của Hà. Có lẽ tôi sẽ nhận được câu trả lời thích đáng từ nó.

*Messenger*

Bạn: Nhô, lâu rồi ko gặp ✌
Nguyễn: Ố, thak Chuột à??! Chắc mai trời bão wa😅😅😅
Bạn: 😑😑😑😑😑
Nguyễn: Đùa đấy😉😉😉 mà hôm nay giở gió à mà nhắn tin cho tao???
Bạn: Ko có j. Chỉ là tao muốn hỏi mày một vài chuyện.....
Nguyễn: Ờ, có chuyện j thì hỏi đii. Tao nói cho biết 😆😆😆
Bạn: Tao muốn hỏi mày về..... chuyện của Hà
          Hà nói là không biết tao, là lần đầu gặp tao, chuyện này mày có biết j ko???
Nguyễn: Cái này thì....... tao có biết một chút
Bạn: Vậy rốt cuộc mọi chuyện là sao, mày nói cho tao nghe đi!!!!
Nguyễn: Tao đã hứa với nó là sẽ giữ im lặng nhưng ........ có lẽ tao sẽ nói cho mày
Bạn: Vậy rốt cuộc mọi chuyện thế nào???! Chuyện này có dính dáng j đến Team ko
Nguyễn: Ko. Chuyện này ko liên quan đến Team. Hà thực ra..... BỊ MẤT TRÍ NHỚ!!
                  Nhưng nó chỉ quên duy nhất những kí ức về  mình mày mà thôi
Bạn: Cái j???? Mất trí nhớ sao !!!!!
Nguyễn: Chính vì bị mất trí nhớ nên Hà mới trở về Việt Nam. Việc giữ im lặng thì........ BÚN NÓ BẢO BỌN TAO THẾ
                  Tao chỉ biết vậy thôi, còn lại thì có lẽ...... mày nên hỏi thak Bún
Bạn: Cảm ơn. Tạm biệt......
Nguyễn: Ukm😳😳😳😳😳

     Vậy ra người chủ mưu trong chuyện này không ai khác ngoài thằng bạn thân của tôi - Bún. Thế mà suốt bao lâu nay tôi luôn tin tưởng và dựa dẫm vào nó. Chỉ vì nó mà trái tim tôi đã tan nát mà còn tan nát hơn. Bún, rốt cuộc mày tính làm gì, tại sao mày lại dàn dựng lên màn kịch này, tại  sao mày lại đưa tao đi gặp Hà trong khi mày đã biết tất cả sự thật. Chẳng lẽ..... mày muốn chia rẽ tao với Hà sao???!

Tao không hiểu, không hiểu gì cả ???! Tao sẽ gặp mày để nói chuyện, Bún ạ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC