II.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại qua một đêm nữa. Nó chằn chọc xem hết thứ này thứ kia đến mỏi mắt rồi tự thiếp đi lúc nào chẳng biết. Ánh đèn vàng trong phòng lúc nào cũng bật, cứ vậy cho đến mờ sáng lại tự tỉnh giấc, giật mình đạp chân vào đống đồ cuối giường. Mê man tới 3 ngày, lê la từ phòng ngủ ra bếp rồi từ bàn bếp qua phòng. Tới ngày thứ 4 nó muốn tỉnh. Nó lên sân thượng, ngồi dài một góc, cầm điện thoại tìm số anh rồi lại tắt. Giờ là 4 giờ chiều, trời bắt đầu mưa, nó dựng dậy tính đi xuống thì có chuông điện thoại. Là anh gọi. 

- Nam đi đâu à. Anh đang trước cửa. 

- Đợi em chút. 

 Chẳng mất tới 5s nó lao xuống tầng 26, nhìn vài người vẫn đang đợi thang máy nên nó quyết định xuống thang bộ. Tầng 24. Tóc nó lấm tấm mồ hôi. Mấy ngày liền chẳng vận động. Nó thấy anh rồi, chậm chạm điều chỉnh nhịp thở tiến lại. 

- Sao không mở vào. 

- Nam bảo đợi còn gì. 

 Thực ra anh thử mở rồi nhưng vẫn đứng ngoài đợi 13121996-pass cũ, nó chẳng thay. Chiếc mật khẩu nào cũng là ngày sinh, đơn giản như chính con người nó. 

- Sao ko gọi trước cho em. 

 - Cũng tính gọi. 

- Sao giờ này lại qua đây. 

- Đừng hỏi sao nữa. Mở cửa sổ ra đi. Bí.Anh nấu vài món rồi cùng nó ăn cơm. 

TV vẫn bật chạy hết phim này phim khác. Đến 9h tối....anh về. Nó gạt vụn tàn trên điếu thuốc. Thằng thừng mà hỏi: 

- Có muốn ngủ với em ko. Sao lần này tới mà ko ngủ. -

 Chỉ thế thôi à. 

- Anh cũng chỉ thế thôi à.Nó tiến tới, ôm lấy anh từ sau. Hôn lên khắp cổ và vai, bàn tay vội vã lần mò từng khuy áo. A gồng giữ tay nó, quay lại đẩy nó ra, gửi một phát đấm. 

 - Xin Nam đấy, a ko phải gay, càng ko phải phò. 

Cuối cùng a cũng nhắc đến mối quan hệ của nó và a như thế. Chỉ thế thôi mà. 

- Dừng lại đi. Tha cho anh đi. 

A cứ vậy mà ra khỏi phòng. Máu ở góc môi rỉ ra, vừa mặn vừa tanh. Nó tưởng tượng ra viễn cảnh vừa rồi nó có thể chạy theo anh. "Sơn, đang mưa. Sơn... Em xin lỗi."Dở khóc dở cười. Nó nhắn cho anh một dòng tin xin lỗi. Tới 3h sáng anh vẫn ko trả lời."hxxx tha cho anh đi, rồi là ai tha cho ai chứ... Sơn à... Tha cho em đi." Nó không hiểu được tới giờ mỗi quan hệ giữa cả hai là gì. Nó và anh bắt đầu bằng một lần say, nên nó ngốc nghếch tin rằng chỉ có lên giường mới giữ được a ở lại. A luôn tự mình xuất hiện rồi lại tự biến mất, luôn muốn đẩy nó ra khỏi đời thực của mình. Nơi này, căn phòng của nó, và cả nó, a khiến nó thấy bản thân mình rẻ mạt.Sơn Thái Nguyễn- K.O Uni5, soái ca vạn người mê sao có thể lộ tin lên giường với một thằng con trai khác. Cuối cùng kẻ hèn nhát vẫn chính là a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cody #ko #uni5