chương iv : william wolfgang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

William Wolfgang, nam, hai mươi tám tuổi, giàu có và điển trai.

Hỏi cả cái London này gã rốt cuộc là ai thì chắc chắn phải có đến mười phần người vò đầu bứt tóc không biết trả lời ra làm sao. Đám đàn ông của Anh quốc chỉ có thể cay cú khi nghĩ đến một gã đàn ông chẳng biết chui ra từ đâu đột nhiên xuất hiện và giành lấy hết hào quang của bọn họ. Còn chị em phụ nữ cả trong lẫn ngoài London thì lúc nào cũng lắc lư trong sự đê mê, ngưỡng mộ, ao ước, thèm khát, và cố giữ khư khư lấy cái ảo tưởng về một ngày gã trở thành người đàn ông của họ.

William Wolfgang, cao lớn vạm vỡ trong cái hình thể hung tàn của loài thú săn mồi, mái tóc đen như dệt từ trời đêm và đôi mắt cũng một màu đen nhưng là cái đen lạnh khiến người khác vừa rét run lại vừa si tâm dưới đôi mày sắc bén, cái mũi thẳng cao phía trên đôi môi mỏng bạc tình, và xương quai hàm quyến rũ đến mức khiến bất cứ ai đối diện cũng chỉ muốn quỳ xuống và phục tùng gã như một bề tôi trung thành.

William Wolfgang gã quyến rũ bất cứ người phụ nữ nào, đàn áp bất cứ người đàn ông nào, dễ dàng như đó là thứ gắn liền với cốt tủy, thấm nhuần trong máu thịt gã từ lúc sinh ra.

Gã luôn (kể từ sau hai mươi tuổi) tự hào rằng mình nắm mọi thứ trong lòng bàn tay, nhìn thấu những con người dung tục, điều khiển thế cục như thượng đế, và biết cách cân bằng giữa tiền và đàn bà (việc mà không phải thằng đàn ông nào cũng làm được, và làm giỏi như gã). Cho đến năm hai mươi tám tuổi.

Ở tuổi suýt soát ba mươi, William vẫn tài giỏi như thế, quyến rũ như thế, tà ác như thế. Ở dưới thân một thằng đàn ông khác.

Phụ nữ khắp London chắc sẽ khóc thét lên, hoặc tái xanh mặt mày, hoặc run rẩy ngất đi khi nhìn thấy cảnh tượng trong một căn phòng nằm đâu đó trong một căn biệt thự tọa lạc đâu đó trên đất nước Anh bên cạnh một dòng sông nào đó.

William chưa bao giờ là một kẻ giữ mình. Gã trăng hoa, phóng đãng hay thỉnh thoảng sẽ lạc lối trên những chiếc giường. Gã có cơ man nào là người tình, từ một góa phụ xinh đẹp, tiểu thư nhà quyền quý, thành phần học thức, thiếu nữ nông thôn ngây thơ hay cả những cô gái làng chơi cả người đậm mùi phấn son. Gã không bao giờ keo kiệt hành hạ cái lạc thú dục vọng trong mình. Gã khiến bao cô nàng đê mê, và cũng khiến từng ấy cô nàng đau khổ.

Vậy phải chăng có lẽ là sự trừng phạt, khi William đang ở đây, trên một chiếc giường êm ái. Hai cơ thể quấn quýt lấy nhau khi gã bất lực trước những sợi dây thừng. Vồ vập, mạnh mẽ, ám muội đầy kích tình. Và nương theo từng cú thúc phía trên, gã oằn mình, nhục nhã, rên rỉ như một con chó cái dâm đãng, ở dưới thân một người đàn ông.

William run lẩy bẩy trong cuộc hoan ái, hai mắt choáng mờ. Gã nghe thấy tiếng nói của kẻ kia. Ảm đạm, thanh thoát, ngập ngụa trong tình dục.

"William! William! William!"

Hắn gọi tên gã, trìu mến như gọi người yêu của mình. Khiến gã phát tởm lên được.

Đừng gọi tao như thế! William thầm thì trong đầu. Giá mà gã có thể xé xác tên đàn ông phía trên!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net