Chương 1:Nơi đây bình yên hơn thành phố nhỉ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Vào 1 buổi sáng đẹp trời ở vùng nông thôn hẻo lánh,có một cô gái kì lạ,mặc một chiếc váy xanh lam màu xanh thẳm,đôi mắt xanh đẹp đến lạ thường,khiến cho ai ai cũng muốn đoạt được nó...Nhưng...Có vẻ nó đang chan chứa một điều gì đó,phiền muộn,u sầu,buồn bã?Có lẽ đều tập trung trong đôi mắt ấy như chúng đang bị mắc kẹt tại 1 nơi mà cả đời chúng chẳng bao giờ tự cứu lấy bản thân ra được,chúng muốn thoát ra ngoài nhưng điều đó là bất khả thi với chúng.Có lẽ là như vậy...
     Người ngoài nhìn vô thì thấy cô luôn nhoẻn miệng cười với bất kì ai cô gặp,nhưng đôi mắt đầy muộn phiền đấy đã không khó giúp mọi người nhận ra nỗi đau đang chứa trong cô.Kể cả người tài xế già cũng nhận ra và đã cố an ủi khi cô đang ở trên xe để đi từ thành phố xuống nông thôn.Nhưng cô vẫn cố một mực chối cãi,rằng mình đã rất thoải mái,nhưng có vẻ bất khả thi.
   1 vài phân đoạn trò chuyện trên xe...
     Tài xế:"Cô muốn đi tới đâu vậy?-Cô gái trẻ?"
      Emily:"Dạ...Um...Bác có biết nơi nào xa thành phố này không ạ?Cháu muốn được giải thoát khỏi nơi này-"- Emily ngập ngừng nói.
      Emily:" A...Cháu xin lỗi ạ...Xin lỗi vì nói chuyện không liên quan ạ!" -Cô bối rối
      Tài xế:"Ồ-Không sao đâu!Tôi cũng từng là một nhà tâm lý học đấy,cô có thể chia sẻ một vài thứ với tôi?" -Tài xế vui vẻ,mỉm cười nói.
      Emily:"Dạ?Thiệt ạ?" -Cô có vẻ vui hơn được một chút.
      Tài xế:"Haha!Tôi đùa đấy"-Ông ấy có vẻ khá vui vì đã trêu được Emily.
      Emily bịu mặt xuống.
      Tài xế:"Nhưng cô gái?Cô vẫn có thể chia sẻ với tôi-Dù sao vẫn đâu có ai chịu lắng nghe cô,nhỉ?"-Ông cười nhân hậu.
      Emily:"Um...Vậy ông có phải là sẽ lắng nghe câu chuyện của tôi chứ?"
       Tài xế:"Đương nhiên-Tôi sẽ lắng nghe" -Ông híp mắt cười.

_----------------------------------------
Khụ-Đôi lời tác giả UvU
Tớ biết là truyện vẫn còn chưa rõ nội dung và có vẻ tiến triển hơi chậm trong 1 chap nhưng mong thông kảm ạ UwU
Tớ sẽ ra chap chắc là sau khi thi xong?Nah~Hong biết nữa 😳

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net