Chap 12: Giúp đỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này tào lao nhiều, khuyến cáo trước khi đọc

_______________
" Rồi giờ giúp kiểu đếch giề??" - Emily hạ ống nhòm, cô quay sang Amelia hỏi.

" Làm sao tôi biết được??" - Amelia vô ( số ) tội quay ra nói - " Đây là ý tưởng của Fio kia mà!!"

" Fio? Giờ làm gì?" - Emily quay sang Fiona.

" Ngay từ đầu em đã bảo làm được đến đâu thì làm, không làm được thì thôi mà!!" - Fiona cãi lại.

" Vậy giờ bỏ hả?" - Annie nhíu mày.

" Vô lí!! Làm sao có thể bỏ được!!" - Mắt của Amelia loé sáng, ngàn năm mới có cơ hội như này, nếu bỏ quả thực quá phí sao?

" Vậy bây giờ làm thế nào??" - Patricia vỗ đầu nói.

" Yên tâm đi Patri - chan, sẽ có cách thôi mà" - Fiona cười cười.

" Tất nhiên rồi Fio - chan~" - Patricia thơm vào mái tóc của Fiona.

Martha thấy vậy cũng ôm Vera vào lòng mình. Cặp MichiHele và MaryDemi cũng chả vừa.

Cả bọn bị cơm tros quật sấp mặt, đen mặt nhìn nhau.

" Thôi thôi thôi! Bây giờ đi giúp người ta hay donate cẩu lương đấy hả!!" - Annie phá tan im lặng, nếu không phải Grace đang trong trận thì giờ cô cũng đâu ngồi yên như thế này?

" Cẩu độc thân nguyền rủa mấy người" - Amelia lầm bầm, cũng phải thôi, cô đã 24 cái xuân xanh, kinh nghiệm sống đầy mình mà chưa có nổi 1 tên người yêu. Giờ nhắc đến chuyện này, cô không khỏi đau lòng.

" Được rồi! Được rồi!" - Emily thét lên. Đùa, tụi này nghĩ thư viện là chốn công cộng hay phường chợ búa gì hay sao mà làm loạn cả lên thế!? - " Giờ kế hoạch ra sao?"

" Aesop đang đứng phía kia" - Fiona chỉ tay ra chỗ Aesop đang ngồi đọc sách.

" Bây giờ ai ra bắt chuyện với hắn đi" - Emily phẩy tay nói.

" Oẳn tù tì nhá" - Mary đề ra cao kiến.

" Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này..."

" Ê Annie, cô ra chậm kìa!!"

" Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này..."

" Michiko đừng có ăn gian!!"

" Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này..."

" ..."

" Oẳn tù tì..."

"...."

" ..."

" Phù cuối cùng cũng xong..." - Helena thở dài - " Amelia, là chị đó, mau đi đi!!"

" Rồi rồi biết rồi biết rồi" - Amelia vừa nói vừa ra khỏi chỗ nấp. Cô đi đến gần con người đang tự kỉ vào những cuốn sách kia - " Chào cậu nha, Aesop"

" Chào" - Aesop nói không thèm nhìn.

" Ừm... Aesop nè, cho tôi hỏi thăm 1 chút, à ừ thì nó có vẻ hơi bất lịch sự tí.." - Cô ngồi xuống chiếc ghế gần đó - " Nhưng cậu và ngài nhiếp ảnh gia có chuyện gì à?"

" Không, không có gì..." - Giọng Aesop trầm xuống.

" Yêu thì nói thẳng ra đi!"

" Hả?"

" Tôi nói ' yêu thì nói thẳng ra đi ' " - Amelia bối rối - "Tôi không giỏi ăn nói, mong cậu bỏ qua."

" Ừm, nhưng mà tại sao..."

" Mặt cậu hiện rõ thế cơ mà!!"

" Mặt tôi hiện rõ thế sao!?"

" Cậu chịu nhận rồi nhé"

"..."

" Vậy, thì giờ theo cô" - Aesop bất lực xoa trán thở dài - " Tôi nên làm gì?"

" Nói thẳng ra luôn đi"

" Hả??"

" Tôi nói ' nói thẳng ra luôn đi' " - Amelia nói lại.

" Không thể như thế đâu..."

" Có thể mà!!" - Amelia động viên - " Trên đời này không có cái gì là không thể cả!"

" Nhưng giờ nói kiểu gì?"

" Ừm tôi nghĩ cậu nên hẹn ngài ấy đến 1 nơi nào đó thực đẹp" - Amelia suy nghĩ - " Rồi cậu xin lỗi chuyện đã làm ngài ấy mệt mỏi suốt mấy ngày nay, sau đó tiến luôn đi!!"

" Nếu ngài ấy không đồng ý?" - Aesop hỏi lại

" Yên tâm đi, ( chúng ) tôi sẽ giúp cậu mà!!" - Amelia vui vẻ nói.

Aesop nghe vậy cũng có phần yên tâm hơn, cậu gật đầu.

" Ừm.."

--------------------------------

" Hôm nay Amelia lập công lớn đấy nha" - Fiona vui vẻ nói.

" Chuyện! Chị mà lại!!" - Amelia hếch mũi lên trời nói.

" Vậy là bên Aesop xong nhá!" - Emily nói - " Giờ làm thế nào để lôi tên kia ra khỏi phòng?"

" Ca này hơi bị khó" - Patricia gật đầu.

" Gửi thư nhé?" - Michiko không biết lôi từ đâu ra con quạ.

" Duyệt luôn" - Demi vỗ tay - " Nhưng nội dung thư viết thế nào?"

" Ở đây ai hiểu Joseph nhất?" - Helena đề ra câu hỏi.

Cả bọn quay về phía Nữ Hoàng Máu.

" Hả gì? Sao lại nhìn ta?" - Mary bối rối hỏi.

" Cô nghĩ làm thế nào để Joseph đồng ý đến chỗ hẹn của Aesop?" - Michiko phất quạt hỏi.

" Làm sao ta biết được? " - Mary phản bác.

" Tôi thấy cô suốt ngày có cớ để thọc ngoáy vào nỗi đau của hắn mà ta?" - Patricia bình thản nói - " Chính cô phải là người biết nhất mới đúng."

" Không, ta không biết gì hết, ngoại trừ việc về anh trai của hắn, à khoan!" - Mary bỗng nảy ra ý tưởng - "Anh trai!?"

-----------------------------

Trong 1 căn phòng không chút ánh sáng, một con người đang trầm cảm nằm trên giường.

Chooaanngggggggggg

Tiếng cửa sổ vỡ vang lên.

" Lại nữa!! Con quạ chết tiệt!!!" - Joseph bật dậy, nghiến răng nhìn con quạ trước mặt.

" Quạ quạ quạ!!" - Con quạ kêu lên vài tiếng, nó thả xuống 1 bức thư.

Joseph chán ghét nhìn bức thư, anh nằm xuống, chả thèm đọc.

" Quạ quạ ọa ứ ứ ứ ạo " - Con quạ kêu lên, cố thu hút tầm chú ý của anh vào bức thư.

" Đừng cố bắt chước tiếng sư tử kêu, ta thấy nó không giống đâu."

" Quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ quạ x 3,14" - Con quạ tiếp tục kêu lên, như muốn nói gì đó.

" Xin lỗi, ta không hiểu tiếng quạ"

"..."

" QUẠ QUẠ QUẠ QUẠ QUẠ!!!!!!" - Con quạ tức giận dùng móng vuốt của nó cào vào đầu anh.

" A! Rồi, rồi!! Ta đọc! Ta sẽ đọc mà!!" - Joseph 1 tay ôm đầu, tay kia cố gắng xua con quạ đi - " Ughh!! Con quạ chết tiệt!"

Joseph thầm chửi trong lòng, anh cầm bức thư lên, mở ra.

Joseph thân mến,

Aesop hẹn ngươi ở chỗ lần đầu ngươi và hắn cùng ngắm trăng.

Không đến ta đấm chết ngươi.

Joseph, làm ơn đừng có mơ tưởng đến người anh trai đã mất của người. Anh ấy đã đi xa, nhưng không có nghĩa là anh ấy đã biến mất. Bởi những người thực sự yêu thương chúng ta sẽ không bao giờ rời khỏi chúng ta. Và nếu như thấy cảnh này, anh trai của ngươi có vui không? Ta cá chắc rằng, anh ấy vẫn luôn muốn cho ngươi 1 hạnh phúc thực sự. Bây giờ ngươi lại từ chối bất cứ hạnh phúc nào, xét xem anh ấy sẽ vô cùng đau lòng. Ta biết ngươi không muốn như vậy, vậy nên làm ơn, hãy đến nơi đó. 

                                                      Ký tên

                                           Ẩn danh - chan

Joseph thẫn thờ nhìn bức thư. Có thực anh trai hắn sẽ vô cùng đau lòng nếu anh mãi như này? Có thực chính anh cũng đang tự chối bỏ bản thân mình?

Chính anh cũng biết, bản thân cũng yêu Aesop. Nhưng lại bị sự sợ hãi và hình bóng của năm xưa kìm hãm lại.

Bởi vậy nên anh sẽ quyết định. Joseph là Joseph, không phải là ai hết. Anh sẽ không còn bị ám ảnh bởi quá khứ. 

Cửa phòng Joseph bật mở. Từ bên trong, Joseph hùng hổ bước ra.

Những con người đang nấp đằng sau bức tường gần đó quay mặt lại nhìn nhau. Thành công rồi!!

---------------------------------

8 giờ tối hôm đó, Aesop đã đứng ở nơi hẹn. Trên người cậu là bộ trang phục S Exorcist.

" Aesop..." - Từ đằng sau cậu, 1 giọng nói cất lên - " Ta... đến rồi đây."

Aesop quay lại.

" Ngài Joseph" - Aesop hồi hộp - " Chuyện lần trước tôi thực vô cùng xin lỗi."

" Ta... không có để tâm đến lắm" - Joseph bối rối nói. - " Cậu... có chuyện gì nói không?"

Aesop nuốt nước bọt, có nên nói thẳng ra không? Cuối cùng, cậu hít 1 hơi thật sâu.

" Joseph, tôi có chuyện muốn nói với ngài" - Aesop bắt đầu - " Quả thực từ khi gặp ngài, tôi lại có 1 cảm xúc khó tả, ban đầu tôi không quan tâm đến nó, đôi lúc lại chán ghét nó, nhưng cho đến bây giờ, tôi mới biết thứ cảm xúc đó là gì."

Aesop nhẹ nhàng tiến lại gần người trước mặt.

" Joseph, tôi yêu ngài."

Joseph vẫn im lặng nhìn Aesop, bất ngờ, anh mỉm cười.

" Aesop, có thể hồi trước ta luôn chối bỏ cảm xúc, chối bỏ chính con người của mình" - Anh mỉm cười - " Bởi ta vẫn luôn ám ảnh bởi quá khứ, ám ảnh chính con người của mình."

" Nhưng giờ ta đã khác, Aesop"

" Vậy câu trả lời của ngài là...?"

Joseph kéo Aesop xuống.

" Ta đồng ý"

Ánh trăng mờ ảo tạo nên hình bóng 1 người con trai. Anh ta đứng đó, mỉm cười.

Claude, anh luôn muốn em được như vậy phải không?

------------------------------------

Từ đằng sau những lùm cây, Fiona thì thầm với "đồng bọn".

" Thành công rồi!" - Cô reo lên 1 cách khẽ khàng.

" Kết thúc có hậu!"- Annie gật đầu.

Amelia nhìn theo hình bóng 2 người. Đáng lẽ ra cô phải vui mừng khi thấy 2 người họ đến được với nhau chứ, sao lại thế này? Tay của Amelia bất giác nắm lại, giọt nước mắt lăn dài trên má.

--------------------------------------

Đôi lời của con tác giả:

các cô nghĩ phản diện là ai lào~~

Không phải Amelia đâu, đứa nhỏ tốt thế không nỡ để cho làm phản diện=))

Các cô đoán xiem phản diện thực tự là ai lào~~

Gợi ý, phản diện chính là Amelia nhưng thực chất cũng không phải Amelia=))

Các cô đoán nha~~

À mà nhân tiện, tui vừa ra thêm 1 truyện khác tên là:

[JackNaib] tựa những ngày xưa cũ.

Đây là 2short thui và tui vừa ra phần 1, các cô có nhã hứng qua đọc và vote hộ tui nha.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net