Tập 2:Ý định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Alice tiến gần tới tờ giấy trên bàn dể xem nội dung tờ giấy,nó ghi"gặp tôi ở bức tượng ngựa trung tâm ở trường đua ngựa,tôi sẽ cho cô biết sự thật".Alice suy nghĩ một hồi lâu

-Sự thật gì chứ-*Alice*(nói thầm)

-Chẳng lẽ là quý cô Pacifica đó-*Alice*

Dù hơi lưỡng lự nhưng Alice vẫn thử đi đến bức tượng trung tâm đó nhưng khi mới tới thì cô đã bị một bàn tay nắm lại,không ai khác người đó chính là Pacifica,cô ta hỏi:

-Cô đi đâu đấy-*Pacifica*

-Tôi đi có việc thôi-*Alice*

Pacifica thả tay Alice ra và nhìn cô với ánh mắt đầy hoài nghi.Alice khi đi tới một nơi từ sau lưng vọng ra tiếng nói

-Olivia-

-Cái gì-*Alice*

Khi cô quay lưng lại thì giọng nói lại biến mất.Cuối cùng cũng tới bức tượng,cô kiểm tra xung quanh và thấy trên bức tượng có một công tắc,khi nhấn vào nó,một đường hầm bí mật khác mở ra,Alice đi xuống và nhận thấy có vẻ nơi này đã được xây dựng từ lâu.Đi sâu xuống,cô thấy một cái hộp nhạc khi đang định chạm vào nó,một người nào đó dùng khăn giấy tẩm thuốc mê bịt mồm cô.Mọi thứ trước mắt Alice mờ dần,cô thấy những cảnh vật kì lạ như cô đang ngồi trên một cái ghế,hình ảnh của con búp bê trong cái hộp nhạc và nhiều thứ khác.Sau đó cô ngất đi,khi tỉnh lại cô nhận ra cái hộp nhạc trên bàn đã biến mất,thấy không ổn cô đi lại lên trên và ,khi ra ngoài,cô gặp một con quạ,khi thấy nó đang gặm gì đó

-Chào chú quạ nhỏ-*Alice*

Chú quạ tiến gần về phía cô

Cô đưa tay về phía nó

-Một tờ giấy à-*Alice*

-Tờ giấy!Tờ giấy!-*Con quạ*

Sau đó,nó bay đi

Cô nhìn vào tờ giấy và thấy nó ghi là "chạy",cô suy nghĩ một chút

-Ý nó kà gì-*Alice*

Một bàn tay đặt lên vai cô và hỏi

-Cô ổn đấy chứ-*Pacifica*

-Tôi ổn-*Alice*

Alice nhìn vào tay của cô và thấy có vết thương trên đó

-Tay cô sao vậy-*Alice*

-Tôi hơi sơ suất nên tay bị thương ấy mà-*Pacifica*

Từ đâu giọng nói của Orpheus vang lên và bước ra từ gốc cây gần đó

-Sơ suất hay là cố tình-*Orpheus*

-Ý ngài là gì,tại sao tôi phải tự làm tay mình bị thương chứ-*Pacifica*

-Để cô có thể lấy được cái hộp nhạc-*Orpheus*

-Cái hộp nhạc gì chứ-*Pacifica*

-Đừng giả nai giả ngơ nữa,tôi vốn biết ý định của cô từ trước khi cô tỏ ra bình thường trước mọi việc rồi-*Orpheus*

-Dù sao,tôi cũng đâu phải là kẻ giữ cái hộp nhạc-*Pacifica*

-Do cô đã làm rơi nó khi cô tình cờ gặp tôi và bị thăm dò và bây giờ cái hộp nhạc đang nằm trong tay tôi-*Orpheus*

-Thế là do anh ép tôi rồi đấy-*Pacifica*

Pacifica móc ra khẩu súng,tóm cổ Alice và chỉa súng vào đầu cô để đe doạ Orpheus

-Giờ ngài sẽ làm gì nào,tôi là một nữ ca nhưng tôi cũng là một xạ thủ-*Pacifica*

-Tôi không ngờ cô và anh hai cô lại giống nhau đến thế,không chỉ giống ngoại hình mà còn giống tính cách nữa,cô Kreiburg-*Orpheus*

-Đừng nói làm nhảm nữa,giao cái hộp nhạc ra đây-*Pacifica*

-Ngài cũng đâu muốn "quý cô hoa hậu phóng viên xuất sắc"bị gì đâu mà nhỉ-*Pacifica*

-Đừng,đừng đưa cái hộp cho cô ta-*Alice*

-Cô cứ bình tĩnh đi,tôi đã lo chuyện đó rồi-*Orpheus*

-Cái gì-*Pacifica*

Ngài Orpheus cầm ra khẩu súng và bắn vào theo chiều nghiêng vào tay Pacifica làm cô thả Alice ra

-Lũ khốn này-*Pacifica*

Cô ta bắt đầu bắn về phía họ vì biết trước đều này nên Orpheus kêu Alice trốn trước để mình ở lại đấu với cô ta,sau một hồi bắn súng của cô ta hết đạn và chuẩn bị được nạp lại nên Orpheus đã nhanh cơ hội bắn vào cái thùng trên đầu cô ta làm nó rơi xuống.Orpheus qua xem tình hình của Alice

-Tôi ổn-*Alice*

-Nhưng sao ngài biết đây là kế hoạch của cô ta-*Alice*

-Ồ,tôi đã theo dõi cô ta coi cô ta đang định làm gì ấy mà-*Orpheus*

Một phát đạn xượt qua họ

-Dừng lại....giao cái hộp ra đây-*Pacifica*

-Cô đang bị thương nhưng sao cô vẫn ngoan cố như thế-*Orpheus*

-Cái hộp là một thứ rất quan trọng với tôi làm sao mà những người như anh hiểu được chứ-*Pacifica*

Cô ta đứng dậy dù cơ thể đang bắt đầu chảy máu

-Tôi sẽ lấy lại nó bằng mọi giá-*Pacifica*

Cô ta chỉa súng về phía họ nhưng tay cô đang run lên,cô cảm thấy chóng mặt và ngất đi,Orpheus nhanh chóng đưa tay đỡ cô ta

-Chúng ta nên làm gì với cô ấy-*Alice*

-Đưa cổ đến phòng y tế của trang viên thôi,cơ thể cổ có vẻ không ổn-*Orpheus*

-Thế thì chúng ta đi thôi-*Alice*

Khi đưa cô ta đến phòng y tế của trang viên,họ kiểm tra và thấy cơ thể cô ta chỉ bị thương nhẹ,ngoài ra không nguy hiểm gì

-Cô ấy cần được nghỉ ngơi nhiều đấy-*Quản gia*

Một lúc sau,khi cô ta tỉnh lại họ đã thăm dò và hỏi cô ta về cái hộp

-Tại sao cô lại muốn cái hộp đó-*Orpheus*

-Cái này tôi không thể nói được-*Pacifica*

-Ý cô là gì-*Alice*

-Từ khi còn nhỏ tôi đã được sống trong tình thương của cha mẹ và gia đình tôi,mọi thứ đều rất hoàn hảo cho đến khi tôi 12 tuổi và được cha tôi chuyển đến một nơi khác để rèn luyện khả năng ca hát của mình.Tôi đã nhanh chóng làm quen với những thứ mới,biết được những người bạn mới.Nhưng cuộc đời không ủng hộ tôi đến thế,một người bạn tôi yêu quý nhanh chóng qua đời vì bị bệnh nặng,sau đó người phụ trách chăm sóc cho tôi cũng bị bệnh và chết.Lúc đó,tôi đã có trong tay mình danh vọng tôi từng khao khát và giờ lại đem theo cả tuyệt vọng nhìn những người mình yêu thương ra đi,sau cùng chỉ còn một người bạn thân ủng hộ tôi nhưng rồi cậu ấy mất tích.Cho đến khi tôi nhận được bức thư đến trang viên này với hy vọng lấy lại những gì tôi đã mất và gặp lại được anh trai tôi-*Pacifica*

-Tôi chỉ muốn nói như thế thôi-*Pacifica*

-Giờ thì mời mọi người rời khỏi phòng tôi-*Pacifica*

Alice và Orpheus ra ngoài để cô ta được nghỉ ngơi,Alice về phòng của mình và suy nghĩ về những chuyện vừa nãy rồi cô ngủ đi lúc nào không hay

Trong giấc mơ cô thấy mình đang đứng trên một hành lang và nghe thấy giọng nói gọi lên tên cô,cái bóng từ đâu xuất hiện,nó mờ dần và tiếng về phía cô và liên tục nói

-Alice-

Còn tiếp....

Tác giả:Insaneladygirl


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC