Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu nghĩ người Aesop gặp khi đang nằm trong cánh cổng là thân xác hay hồn phách?" 

"Tại sao cánh cổng đó lại chỉ có kẻ sống sót mới có thể đi vào? À không, hay nói cách khác là các thợ săn chưa từng đi vào cổng vì đó là "nơi trừng phạt" kẻ sống sót".

"Cậu có nghĩ nó dẫn đến thế giới bên kia không?" 

"Sao chủ nhân trang viên lại có thể đưa được những kẻ đã chết như chúng ta quay lại? Anh không thắc mắc sao? Joseph".

Joseph nằm trên giường, bên tai vẫn văng vẳng những lời Tạ Tất An đã nói. 

Lý trí của hắn nói chuyện Tạ Tất An nói thật viển vông nhưng hắn vẫn không nhịn được suy nghĩ. Nếu cánh cổng đó thực sự dẫn về thế giới bên kia liệu hắn có thể gặp lại Claude?

Suy nghĩ chợt xuất hiện này tựa như cơn sóng làm xao động đáy lòng hắn.

Siết nhẹ nắm tay, Joseph mở mắt, cảm xúc cuồn cuộn trong đáy mắt hắn dần bình lặng xuống. Như đã có quyết định, Joseph nhìn lên bức ảnh trên tường.

"Claude, em muốn thử đánh cược. Em muốn gặp lại anh".

-----------------------.

Quầy bar nhỏ trong phòng ăn.

"Hiếm khi thấy ngài Jack không đi cùng cậu Naib nhỉ", Demi hỏi.

"Ừ" Jack lắc lắc ly, ánh mắt lại vẫn luôn nhìn về bóng dáng thanh mảnh đang ngồi ở bàn ăn.

Demi cười cười, tay vẫn thoăn thoắt pha chế rượu tiếp tục rót vào ly cho Tạ Tất An.

"Ngài nói xem khung cảnh này có trở nên quen thuộc không?"

"Có lẽ" Tạ Tất An khẽ cười, nhấp ngụm rượu cay nồng.

Bên bàn ăn không khí có chút lúng túng. 

Cái người luôn ăn trong phòng ăn riêng kia nay lại chủ động ra ngồi bên ngoài. Mặt hắn lạnh tanh, như không thấy ánh mắt kinh ngạc của những người khác, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Aesop.

"Không ăn?"

"Dạ có có", Tracy theo phản xạ nói lớn.

Tracy cảm thấy áp lực như núi. Bàn ăn theo phong cách bàn tròn nên không có điểm đầu và cuối. Vị trí Joseph ngồi là giữa cô và Aesop. 

Hôm nay mới gặp nhau trong trận đấu, cảm giác sợ hãi trong trận tưởng đã lắng xuống lại lần nữa có xu thế lặng lẽ ngoi lên.

Joseph cũng chẳng bận tâm, để người máy sắp xếp bát đũa lên cho hắn.

Nhắc đến tâm trạng kích động không kém thì chắc chắn là Aesop rồi. Cậu thật sự không ngờ Joseph lại chủ động ngồi xuống cạnh cậu.

Tuy biểu cảm của cậu vẫn bình thản nhưng thực chất mắt cậu như muốn hoa lên, tai đỏ ửng, trái tim mãnh liệt nhảy nhót. 

"Ngài Joseph ngồi cạnh mình! Ngài ấy là vô tình sao? Không đúng, còn nhiều chỗ trống khác nữa mà. Vậy ngài ấy cố tình ngồi cạnh mình? Ngài Joseph muốn nói gì với mình sao? Ngài Joseph! ", những suy nghĩ hỗn độn thoáng qua càng làm Aesop khó bình tĩnh nổi.

Thu mọi cảm xúc vào mắt, Joseph tao nhã thưởng thức bữa tối của mình.

Lạch cạch! Một đĩa bít tết được cắt từng miếng vừa miệng được đặt xuống trước mặt. Aesop thụ sủng nhược kinh ngẩng đầu nhìn người đưa tới.

Hắn nhướng mày "Không thích?".

"A, không có. Tôi thích lắm, cảm ơn ngài" Aesop vội vàng nói.

Joseph hài lòng nhìn vẻ bối rối của Aesop. 

Khung cảnh hài hòa ấm áp như vậy đúng là kì quan trang viên luôn. Bữa tối trên bàn ăn cứ thế diễn ra trong sự im lặng kì cục.

Joseph lau miệng, đợi Aesop dùng xong bữa tối. Hắn gõ nhẹ tay xuống mặt bàn 

"Cậu, theo ta", bỏ lại một câu như vậy liền đi thẳng.

Aesop mau chóng đi theo sau.

"Sao ngài ấy lại tìm Aesop nhỉ?" Emma tò mò.

"Không biết nữa. Em tập trung dùng bữa cho xong đi" Emily xoay đĩa đồ ăn về phía Emma "Món em thích đấy".

Emma vui vẻ cười, dùng nĩa xiên lên miếng cá "Chị Emily, nói "a" đi nào".

Hai người vui vẻ cười nói. 

Ở một bên khác, 

"Bé cưng" Bàn tan xấu xa lặng lẽ vòng ra phía sau lưng Naib.

"Ta cũng muốn được như thế", Jack làm nũng, chỉ chỉ về phía hai người Emily.

"Không có tay sao?" Naib nhai nhai đồ ăn trong miệng, cái má phúng phính phồng lên như con sóc nhỏ.

"Không được sao?" Jack khịt mũi tủi thân.

"...." Naib không nói gì, hơi xoay người nhấc hé mặt nạ của Jack lên, đút cho Jack miếng bánh đang cầm trên tay.

Jack hạnh phúc tỏa ra không khí màu hồng, vui sướng ôm trọn Naib vào lòng "Em dễ thương quá đi".

"Nặng", Naib mặc kệ để Jack ôm ôm kéo kéo chuyên tâm tiếp tục ăn. 

Martha ngồi giữa hai cặp ăn một miệng cơm chó. Cô nhìn xuống đĩa cơm đang ăn dở tự dưng thấy no ngang luôn.

-------------------------------.

Joseph cùng Aesop một đường đi thẳng về phía nhà kính.

"Ngồi xuống đi" Joseph chỉ cái ghế đá trước mặt "Chuyện cậu có thể làm cho ta xuất hiện rồi đó".

Aesop ngồi thẳng người, nghiêm túc nói "Vâng, ngài nói đi. Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức".

"Ta muốn cậu điều tra và thu thập thông tin từ cánh cổng".

"Cổng?" Aesop hơi suy nghĩ "Ý ngài là muốn tôi đi vào cánh cổng chỉ có thể vào bằng cách ngồi ghế tên lửa sao?".

"Không sai. Ta muốn cậu cung cấp cho ta tất cả những gì cậu thấy và nghe được khi bên trong cánh cổng".

"Tôi nghĩ những hình ảnh tôi thấy được có lẽ chỉ là ảo ảnh mà cánh cổng tạo ra từ kí ức của những kẻ sống sót mà thôi".

"Vậy cậu đã gặp được ai trong đó sao?" Joseph hỏi.

Aesop đắn đo rồi cuối cùng vẫn nói ra "Tôi gặp được người mẹ quá cố của mình".

"Vậy cậu cảm thấy người đó là được cổng ngụy tạo từ kí ức thôi sao?", Joseph nghiêng sát vào Aesop tiếp tục hỏi, nói bóng nói gió "Chứ không phải thật sự cậu đã gặp lại mẹ cậu?"

Aesop giật mình, không phải là vì Joseph đột ngột ghé vào mà giật mình bởi câu hỏi của Joseph. Một suy nghĩ chợt lóe qua tâm trí của Aesop nhưng cậu không bắt kịp.

Hình ảnh đó cậu vẫn nhớ như in. Bữa ăn khi còn trong cánh cổng thực sự rất chân thực, cậu thực sự ngửi được mùi thơm, nếm được vị của đồ ăn nóng hổi. Ngay cả khi đã tỉnh giấc, vị giác của cậu vẫn còn dư vị.

Bàn tay dắt cậu vào nhà của mẹ lúc ấy thế nào nhỉ? Hình như không hề lạnh lẽo chút nào.

Những câu nói và biểu cảm của mẹ thực sự chỉ là ảo ảnh mà cổng tạo ra thôi ư? Vậy thì cũng quá mức chân thật rồi.

Joseph nhìn biểu cảm khó nén nổi của Aesop liền hơi hạ mắt, suy nghĩ dần lớn đến không kìm lại được. Nếu như thực sự cánh cổng đó dẫn đến thế giới bên kia, vậy có phải hay không hắn sẽ có thể gặp lại Claude yêu quý.

"Cậu thấy thế nào? Biết đâu chừng cánh cổng đó sẽ cho cậu và ta thêm đáp án thì sao nhỉ" Joseph đặt tay lên vai cậu, khẽ ép cậu ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn "Cậu sẽ làm, đúng chứ?".

Đôi mắt xanh của Joseph như xoáy sâu vào tận linh hồn của Aesop.

"Vâng, tôi sẽ làm".





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC