[ MarVer ] Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 
  Gửi người yêu dấu,

  Em gửi bức tâm thư này để thổ lộ một điều rằng em rất yêu người.

  Em yêu đôi mắt nâu hạt dẻ xinh đẹp luôn âm trầm ưu tư ấy. Em ước rằng mình có thể là người xóa đi sự trầm buồn của người, và mang đến niềm vui sức sống cho người.

  Em yêu đôi môi mềm mại đỏ mọng như dụ người ấy. Em ước rằng viên kẹo này sẽ chỉ là của riêng mình em, để em có thể thỏa sức ngấu nghiến, trân trọng,  hưởng thụ sự ngọt ngào và tinh túy này.

  Em yêu bờ vai gầy mỏng manh nhưng không hề yếu đuối ấy. Khi nhìn người vươn lên đương đầu với những khó khăn, em ước rằng mình có thể làm một bờ vai vững châc để người luôn có thể dựa vào.

  Em yêu cái cách mà người chăm chú bào chế ra một loại nước hoa mới. Trông người thật gợi cảm và quyến rũ khi chú tâm vào một việc gì đó. Đôi mắt người sẽ sáng bừng rực rỡ khi tìm ra một công thức mới. Liệu người có biết, lúc ấy người thực sự rất xinh đẹp hay không ? Em ước rằng mình sẽ mãi là vật thí nghiệm của người để vĩnh viễn tận hưởng khoảnh khắc đáng trân quý này.

  Em yêu tất cả mọi thứ thuộc về người, người yêu dấu à.

  Nhưng liệu người có để ý tới em ? Có để ý tới những cảm xúc của em ?

  Người có biết em đau đớn nhường nào khi người vui vẻ cười đùa cùng những người khác với khuôn mặt tràn ngập sự vui vẻ và hạnh phúc, nhưng đối với em thì thập phần lạnh nhạt ?

  Người có biết rằng, em chỉ mong tất cả những người còn lại trên thế gian này đều biến mất hết đi, chỉ còn lại em với người. Tới lúc đấy thì liệu người có quan tâm tới em hơn không ?

  Nhưng em không thể làm thế. Bởi nếu vậy người sẽ rất buồn. Em không thể chịu được sự đau buồn của người. Người buồn, lòng em còn buồn hơn vì người.

  Nhưng nếu em thương người thì ai sẽ thương em đây ?

  Em đau lắm, buồn lắm, người có biết không ?

  Xin người đừng vô tâm như vậy nữa. Xin người hãy nhìn lên em, quan tâm em dù chỉ là chút ít, chí ít em sẽ thấy hạnh phúc hơn rất nhiều.
 
  Liệu người có nhìn thấy em ?

  Em không muốn phải rời khỏi nhân gian trong cô độc. Xin người hãy nhìn thấy em.

  Kính thư,

  Người yêu người nhất, Martha Behamfil.

---------------------___¤___----------------------

- Martha... - Vera run rẩy :

- Chỉ là ... Chị chỉ là ....

- Đuổi em ra Sofa một buổi thôi mà !!! Có cần thiết phải như vậy không ?!?!!!

---------------------___¤___----------------------

A hi hi sụp rai ma dờ phúc kơ :))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net