Hình ảnh khó quên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aesop lặng lẽ giữ cái ví rồi đi về phía căn teen,vừa đi có lôi tấm thẻ ra nhìn hình ảnh của chủ nhân nó và giáng vẻ đó làm cậu nhớ mãi,cảm giác kì lạ làm sao. Ra đến căn teen thì mọi người đã chờ cậu sẵn,đồ ăn cũng đã được mang ra,Norton háo hức:"này,mày ăn thử đi đồ ăn ở đây ngon lắm mà do thằng Eli đang vui nên nó bảo nó bao hết cả đám đó"
Naib:"ừ, với lại học nguyên buổi từ sáng tới giờ cũng cần sức lắm mày ơi"
Eli:"tao nói tao bao khi nào nhỉ,mà thôi kệ đi dù gì tao cũng đang vui thật"
Aesop:"cám ơn"
Và thế là cả đám ăn 1 bữa trưa như bao học sinh hay giáo viên khác. Tại phòng giáo viên lúc nãy cũng diễn ra một buổn ăn trưa,câu hỏi đặt ra vì sao họ không dùng bữa ở căn teen? Dễ hiểu thôi do nếu ăn ở ngoài đó họ sẽ ngộp thở vì sự ngột ngạt của đám fan cuồng mất. Joseph ngồi xuống bàn giáo viên than thở trong ngày đầu đi làm dù còn chưa hết ngày với những đồng nghiệp đã giới thiệu hắn tới đây:"mệt quá đi mất,lúc nào cũng phải gồng gắn cái thân đi trốn như đúng rồi trong khi tao chỉ tới đây làm mà"
Jack:"cố làm quen đi mày ơi dù gì lương cũng cao mà"
Joseph:"mày nghĩ tao quan trọng lương không,chỉ là tao muốn có thêm công việc thôi chứ gia đình tao điều kiện đâu nghèo"
Jack:"thì làm chung 1 nơi với nhau dễ nói chuyện chả phải tốt hơn việc mày đi làm 1 mình sao"
Joseph:"rồi rồi,mày đúng nhưng mà giờ ăn trưa ăn ở đâu?"
Jack:"Vô Cứu (Hắc) có bảo đi mua chung với huynh của hắn rồi"
Cứu cầm bịch đồ ăn vào cùng với Tất An rồi mời mọi người ăn chung và tất nhiên,họ cũng đã ngộp thở cỡ nào khi phải trống trọi với đám đông ngoài kia có điều...2 người đã công khai quen nhau nên chúng đã ngừng làm phiền họ rồi. Sau giờ ăn trưa thì ai nấy lại bắt đầu học tập hay giảng dạy như đúng nghĩa vụ trong trường. Tiết cuối ai nấy cũng mệt mỏi,Aesop gần như còn muốn ngủ gật đang định bảo với những người bạn canh giáo viên cho cậu say 1 giấc thì...haiz họ ngủ hết rồi thế đành cậu phải thức vậy không cả đám sẽ ăn chửi mất và đúng lúc rã rời nhất thì người giáo viên dạy tiết cuối khiến cậu to tròn mắt nhất,kia chẳng phải là khuôn mặt khiến cậu nãy giờ ngẩn ngơ sao,là khuôn mặt trong cái CMND mà cậu nhặt được,phải chính là người tên Joseph kia làm sao mà nhầm được và hắn cũng khiến cậu bừng tỉnh hơn so với lúc nãy nhiều. Người vừa bước vào chưa kịp nói gì thì bị fan cuồng đeo bám lại tiếp tục tiết tháo xin info nhưng hắn lờ đi và giới thiệu:"chào thì tôi là Joseph,đảm nhiệm môn ngoại ngữ,ai có ý kiến gì không?" Aesop dù khá sợ việc phát biểu lúc này bởi...cậu sẽ phải đứng trước đám đông nhưng chẳng nhẽ gặp được chủ nhân tấm thẻ rồi lại giữ mãi mà thật sự thì cậu cũng không muốn trả vì chỉ muốn ngắm nhìn khuôn mặt kìa mãi...không được,cậu đang nghĩ gì thế này thôi đành bắt truyện với hắn cuối tiết vậy và thế là cậu vẫn giữ tấm thẻ cho đến cuối tiết. Lúc đó ae của cậu mới chịu dậy chuẩn bị về ký túc xá vì nhà họ ở khá xa nên phải đi làm thuê rồi thuê phòng chứ sao,cậu lúc chuẩn bị rời khỏi lớp thì lên tiếng:"mọi người về trước đi tao đi chả đồ cái"
Naib:"mày cầm trên tay thứ muốn trả đó à"/nhìn xuống tay Aesop đang cầm tấm thẻ/
Aesop:"ừ"

Eli:"cái gì vậy?"
Aesop:"CMND của người ta thôi"
Norton:"vậy bọn tao đi trước"
Aesop:"ừ"
Nhìn cả đám bạn đi rồi giờ còn mình cậu với người đang tắt công tắc thiết bị trong phòng học,hắn thấy cậu còn ở lại nên ngờ vực bắt truyện
Joseph:"sao em chưa về nữa?"
Aesop:"em...muốn chả thầy cái CMND em tìm được trước toilet này,nó của thầy đúng chứ ?"
Joseph:/kiểm tra túi thì phát hiện ví rớt từ khi nào cùng cái CMND/"cám ơn em,ta sơ ý quá mém thì mất"
Hắn nở 1 nụ cười hiền từ với cậu không như cả buổi chỉ để lộ cái biểu cảm mệt mỏi trong lớp vừa rồi khiến tim cậu lệch nhịp lạ lụng bừng đỏ mặt
Aesop:"của thầy này"/đưa cho Joseph nhưng lảnh tránh nhìn vào mặt đối phương/
Joseph:"em...ổn chứ sao mặt đỏ vậy?"
Aesop:"đâu có gì đâu...em về trước"/bỏ chạy/
Cậu bỏ chạy để lại tên kia nở nụ cười thiếu đạo đức khi thấy biểu cảm đáng yêu vừa rồi của cậu =)) nhưng rồi hắn cũng chỉ quay đầu rồi ra về như bao người khác. Cậu trên đường trở về ký túc xá hơi tiếc về tấm hình cậu nhìn thấy trong cái CMND được tìm trong ví đó, chả thể ngừng những suy nghĩ về người đó. Haiz chả biết cậu đang làm sao nữa, trở về ký túc xá thì cậu nhận ra rằng chưa ai cho cậu số phòng của cả đám vậy cậu tìm kiểu gì? Lết cái xác nhỏ bé chán nản gõ cửa từng phòng đến 1 căn phòng số 7 cậu gõ không hề có tiếng động gì thì nghĩ rằng:*có lẽ giờ này tụi nó đi làm cả rồi bởi ai cũng phải đi làm để trả chi phí học mà* nên cậu bước vào căn phòng rồi bỏ cái cặp nặng nề xuống lăn thẳng ra chiếc giường kia mà chiếc giường này là giường tầng nhưng có tới 2 cái vậy là 1 căn phòng có tới 4 người ở càng khiến cậu nghĩ rằng đã đi đúng phòng trong khi những đứa bạn ở phòng 8 đang lo lắng.
Naib:"nè,sao thằng Soppu nó làm gì mà lâu vậy?"
Eli:"có khi nào nó lạc không?"
Naib:"đi tìm nó đi"
Eli:"tao đồng ý"
2 người chui đầu ra khỏi căn phòng tìm người bạn mình trong lúc nó đang đi nhầm phòng và 1 người khác thì đang đi phụ thêm cho McDonald. Căn phòng số 7 cánh cửa lần nữa được mở ra bởi 1 người đi cùng với 2 người khác(Jos,Jack với Has đó còn Lu chưa lộ diện đâu =V) và Aesop quay ra tính chào những người bạn của mình đi làm về thì ai ngờ...Joseph là người mở cánh cửa đó.
Aesop:"thầy...!?"
Joseph:"ủa!?"/lùi lại ra cửa xem số phòng/"em đi nhầm phòng hay sao giáo viên ở chung mà sao ở chung với học sinh được"
Jack:"hả,có người đi nhầm phòng?"/nói với Jos/
Aesop:/cắm cổ chạy ra khỏi phòng cùng cái balo/"EM XIN LỖI!!"
Joseph:*tôi lại gặp em rồi nhỉ,đây là trùng hợp hay...điều gì đó đặc biệt hơn? Dù gì tôi cũng muốn biết tên em vào lần gặp sau*
Và vậy là Aesop cắm cổ chạy ra khỏi căn phòng đó thì đâm chúng bờ vai ai đó mà ngã ra vì chạy quá nhanh...ôi hên quá là Eli với Naib,do thấy cậu chạy như bị ma dí nên Naib đỡ cậu dậy rồi trách móc:"mày làm cái gì mà chạy như đúng rồi vậy!?"
Eli:"mày đi nhầm phòng bị người ta đuổi hay gì?"
Aesop:"tại bọn mày thôi không nói số phòng sao tao biết!?"
Eli:"thì mày có hỏi đâu 3 đứa lại tưởng mày biết rồi"
Aesop:"rồi tao sai,mà thằng Nỏ đâu?"
Naib:"nó đi làm rồi tao tí cũng đi, mà tao thấy mày bước ra từ phòng 7 đừng nói...mày đi nhầm phòng mấy ông thầy dạy mình hôm nay!?"
Eli:"ủa sao mày biết phòng 7 là phòng mấy ông thầy dạy mình"
Naib:"lúc đi ngang qua phòng giáo viên tao nghe được"
Eli:"vậy thầy Hastur cũng ở đó?"
Naib:"ừ,phòng đó gồm có Jack,ông thầy lùn tên gì tao quên rồi với ông mày vừa kêu tên đó"
Aesop:"Joseph"
Naib:ừ,mà sao mày nhớ vậy bộ ấn tượng hay gì đây"/cười khiêu khích/
Aesop:"đâu"/mặt đỏ/"mà mày cũng nhớ tên thầy Jack đó bộ yêu ổng hay gì?"
Naib:"xàm! Thằng Eli mê cu' ấy thích ông Has đó chứ tao zai thẳng"(cong sớm thôi Naibu ây =)) )
Eli:"thì...gì,tao biết gì đâu nhưng Has đẹp trai thật mà"
Và thế là căn phòng đầy những trái cà chua như từ để ví biểu cảm của mấy cu cậu lúc này. Trong khi có 1 cậu bạn giờ có lẽ cũng đã gặp được nửa kia trước ấn tượng mạnh mẽ của khách hàng mà cậu phục vụ.
(Dừng tại đây nha UvU)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net