MarthaEmi: Don't go

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu đề: Don't go [Đừng đi]

"Emily không thể tự vượt qua nỗi đau của mình, Martha là nguồn hi vọng duy nhất của chị. Sẽ ra sau nếu cô ấy mãi mãi không thể trở về, giống như cách Emma ra đi không một lời từ biệt?"

.

.

- Martha! Đừng đi nữa, ở lại với chị...làm ơn.

Chị níu chặt lấy tay tôi, mặt cuối gầm xuống đất mà khóc nức nở. Tôi nhìn chị, cảm thấy vô cùng đau đớn.

Emily của tôi, vị bác sĩ mạnh mẽ kiên cường của tôi, tại sao bây giờ lại trở nên yếu đuối thế này?

Chỉ vì con bé ấy sao?

[10 năm trước]

- Emily, mãi mãi ở bên cạnh em nhé?

- Ừ, chắc chắn rồi. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau.

Tôi mỉm cười nhìn người chị thân yêu của mình, dù bản thân có chút khó chịu khi ánh mắt hay nụ cười của chị vốn đã chẳng hề trao cho tôi, mà là cho con người kia. Emma là một cô bé nhỏ hơn tôi ba tuổi, do một vài vấn đề gia đình nên con bé bị chuyển vào cô nhi viện, nhưng sau vụ cháy trại con bé lại được Emily nhận về chăm sóc.

Emily rất tốt bụng, chị chăm sóc Emma rất tốt, tất nhiên chị đối với tôi vẫn không hơn không kém gì, nhưng tôi vẫn cảm thấy ghen tỵ khi con bé ấy cứ bám riết lấy chị, dành hết cả khoảng thời gian của chị và tôi.

Tôi không thích Emma chút nào.

[Vài tháng trở lại đây]

Một vụ nổ súng đã diễn ra, và Emma là một trong những bạn nhân xấu số đã mất mạng tại khu vực đó. Tôi ôm chị vào lòng mặc cho chị vẫn giẫy giụa, thậm chí còn đánh tôi chỉ để chạy đến chỗ Emma. Chị đánh rất nhẹ, nên tôi cũng không thấy đau gì mấy, chỉ là, tim tôi cứ nhói lên liên tục...

Ngày dự tang lễ của Emma, chị không khóc, chỉ thẫn thờ nhìn cỗ quan tài chứa thi thể vô hồn nhưng xinh đẹp nhờ vị tẩm liệm sư Aesop Carl. Cho đến khi tang lễ kết thúc, chị vẫn đứng đó, ánh mắt đau đớn nhìn vào chân trời đỏ rực phía xa xa. Tôi đến vỗ vai an ủi chị, chỉ thấy chị ngã người vào lòng tôi. Lồng ngực đẫm ước khiến tim tôi cũng tê tái như một ổ điện bị thấm nước.

Ngày hôm đó, chị đau vì người chị yêu đã ra đi, còn tôi đau vì phải chứng kiến sự đau khổ của chị.

________________________

Tôi vì chị nên mới tham gia vào công tác điều tra bọn tội phạm đã lấy đi mạng sống của Emma và rất nhiều những người khác. Nhưng chị đã cố giữ tôi lại. Thật ra chính tôi cũng không nỡ rời xa chị, tôi muốn dành thời gian ở bên chị, chăm sóc chị, chữa lành vết thương trong lòng chị, nhưng tôi đã không làm như vậy.

Tôi nào biết chỉ vì sự ra đi của Emma mà chị lại trở thành một mảnh thủy tinh dễ vỡ vậy chứ.

"Chị Emily, sau này em muốn làm cảnh sát! Em sẽ hết mình vì công lý, a, em cũng muốn có thể bảo vệ chị nữa!"

Phải rồi, tôi đã nói như vậy, Emily cũng đã tán thành với ước mơ của tôi.

Tôi khẽ ôm chị vào lòng, lắng nghe tiếng nức nở của chị. Tôi cố chế ngự sự run rẩy trong giọng nói rồi thì thầm vào tai chị với một nụ cười trấn an.

- Yên tâm, không sao cả. Rồi em sẽ trở về thôi. Em nhất định sẽ không bao giờ rời xa chị sau lần này nữa, hứa đó.

[Một thời gian sau]

Công cuộc điều tra tiến hành rất thuận lợi, bọn tội phạm là người quốc tịch Mỹ, nên tôi được giao cho nhiệm vụ đưa chúng về với nơi của chúng. Và hiện tại tôi đang trên một chuyến bay trở về London.

"Tôi đã giữ đúng lời hứa chưa nhỉ?"

Một chút nữa thôi, tôi sẽ về lại bên chị, hẳn là chị chờ tôi lâu lắm, dù thực tế thời gian trôi qua rất chậm, nhưng tôi có cảm giác đã mấy năm rồi tôi không gặp lại chị ấy.

Emily, em sắp về rồi.

_____________________

"Tin mới nhất: Một vụ tai nạn máy bay đã xảy ra do gặp trục trặc khi chuẩn bị hạ cánh. Tất cả mọi người đều bị thương nặng, trong đó có 30 người, tệ hơn, đã tử nạn."

"Xin lỗi chị, em lỡ thất hứa rồi."

.

.

Cứ mỗi lần bảo viết là tôi lại không viết, để mãi đến hôm nay:')

Mọi người thấy Joseph như thế nào ạ? Có khó chơi không? Có dễ kite không? Có mạnh quá không? Tôi thì thấy Joseph thực sự rất mạnh, mạnh đến nỗi ức chế luôn á, vậy sao lại thấy ít người chơi đến vậy? Có lý do gì không nhỉ? Hmm...tôi quyết định sẽ cầm Joseph cày rank, kết quả là thắng liền mấy trận dù mấy đứa đó có nhây cỡ nào (có trận thua vì tôi lỡ làm mất dấu hai đứa kite tệ nhất, mù mà, mù đuổi mù ai chơi lại ai, còn có một trận vì ping như cái culon mà đầu trận chả bắt được đứa nào, tôi giả vờ AFK [chơi xấu chút] kết quả bắt được hai đứa UwU). Bậc cũng lên khá khá rồi [từ bậc 0 lên bậc 3  chỉ trong một đêm UwU] ai ngờ đi rank mà thắng nó lại phê tới vậy UwU, còn hơn là kite được Joseph, Jack hay Geisha nữa UwU.

Các cậu có chơi thử Wu mới chưa? Tôi vẫn chưa biết dùng cái skill đó, thôi thì chơi như chưa từng được buff vậy UwU.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net