[ Joseph x Mini Geisha ] Chăm sóc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay vẫn như thường lệ, bầu trời ở trang viên lại bao phủ bởi một màu xám xịt. Joseph hơi lắc đầu nhìn bầu trời trên cao từ phía vườn hoa tại dinh thự dành cho thợ săn. Anh đưa tay cầm lấy ấm trà còn đang tỏa ra hương thơm nhè nhẹ, cẩn thận rót cho bản thân một tách. Thưởng thức mùi vị của những tách trà ngon vẫn luôn là một thú vui tao nhã của bậc quý tộc ở cả hai phương Đông Tây.

Cầm tách trà sứ được trạm trổ tinh tế, ánh kim điểm sắc trên từng đường hoa văn nhỏ nhất. Joseph nhấp một ngụm rồi từ từ nuốt xuống. Uống trà không nên uống vội, bởi vì nếu như một kẻ hối hả uống vội một tách trà được đưa đến, hắn sẽ chẳng bao giờ có thể cảm nhận được vị ngọt thanh từ nó.

Bất chợt cánh cửa vườn hoa được mở ra, Joseph đặt xuống ly trà, vẫn giữ nguyên phong thái cao quý của bản thân. Đôi mắt màu lam hướng về phía nữ nhân khoác lên người bộ phục y đỏ thắm đang bước đến chỗ anh. Là Michiko. 

Khóe môi nâng lên họa nên nét cười nhã nhặn, anh đứng dậy chào hỏi quý cô đến từ đất nước mặt trời mọc.

- Chào quý cô Michiko. Không biết có việc gì lại khiến quý cô đến đây tìm tôi?

Đôi tay trắng ngần của Michiko nâng lên cây quạt xếp, ẩn giấu đi nụ cười nhẹ nhàng kia trên khuôn mặt:

- Joseph, chào anh. Hôm nay đến lượt tôi nhận khá nhiều nhiệm vụ, tôi có thể nhờ anh chăm sóc bé con nhà tôi một lúc được không? Tôi không an tâm lắm khi để con bé một mình ở dinh thự.

Joseph chuyển dời tầm mắt xuống bóng dáng bé nhỏ đang ở trong tay Michiko, bé con đang ngẩng đầu nhìn anh mỉm cười, nụ cười vô tư không chút nghĩ suy của một đứa trẻ. Không hiểu vì sao nhìn nụ cười của bé con, bất giác anh lại nghĩ đến một cảnh tượng vô cùng tươi đẹp trước đây.

Đón lấy Mini Geisha từ Michiko, ôm bé con vào lòng, bàn tay mảnh khảnh nựng nhẹ lấy đôi gò má mềm mại kia. Nụ cười dịu dàng vẫn giữ nguyên trên mặt, hướng về phía người con gái trước mặt mà đáp:

- Được rồi, tôi sẽ chăm sóc tốt cho con bé, cô đừng lo.

Michiko gật đầu rồi quay người rời đi, nhanh chóng đến nơi trang viên thực hiện nhiệm vụ ngăn cản những kẻ sống sót trốn thoát như thường nhật của các thợ săn.

Anh quay lại bàn trà của bản thân, đặt bé con lên bàn. Ánh mắt của bé con vẫn đang hướng về phía cánh cổng lớn, nơi mà Michiko vừa khuất bóng. Thả người ngồi xuống chiếc ghế đối diện, cầm lên tách trà nho nhã nhấp một ngụm, tầm mắt vẫn đặt trên người Mini Geisha quan sát cử chỉ của con bé:

- Em ở đây chơi cùng anh trong lúc đợi Michiko quay lại nhé, Mini?

Mini Geisha quay đầu nhìn về phía anh, bàn tay nhỏ khuất sau ống tay áo nâng lên cánh quạt đỏ che đi nữa khuôn mặt. Có vẻ như bé con cũng nhận định được lời anh nói, đôi môi nhỏ nâng lên nụ cười tươi xóa đi nét đượm buồn trên khuôn mặt. Tính ra thì bé con cũng rất đáng yêu đấy chứ, thật khiến người ta muốn xoa đầu vài cái.

Joseph thu lại tay mình, hơi cúi đầu nhìn Mini Geisha đang cố gắng chỉnh lại mái tóc vừa bị anh làm rối. Dáng vẻ bé con phụng phịu khi nhận ra tóc bản thân bị phồng lên vì cái xoa đầu rồi, khiến Joseph cảm thấy rất hứng thú mà quan sát phản ứng.

Bé con vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy khuôn mặt điển trai kia áp gần đến, có hơi giật mình lùi lại, cánh quạt cứ thế mà đưa lên che đi cái miệng nhỏ đang kinh ngạc mà hơi mở ra. Joseph ngồi ngay lại dáng vẻ ban đầu, đưa tay bế lấy Mini Geisha đặt vào lòng, dịu dàng mà cất giọng:

- Xin lỗi nhé, để anh chỉnh lại tóc cho em.

Ngồi yên ở trong lòng Joseph, Mini Geisha tùy anh chỉnh lại mái tóc đen bị phồng lên vì cái xoa đầu vừa rời. Trong lúc chờ đợi, bé con không ngừng gấp mở cánh quạt đỏ của bản thân. Joseph hơi nghiêng đầu nhìn xuống hành động kia, hơi cười mà hỏi:

- Sao vậy, Mini?

Nhẹ nhàng mỉm cười vì hành động đáng yêu ấy, đôi tay vẫn đều đều búi lại mái tóc cho Mini Geisha. Chỉ mất một lúc đã xong, đặt Mini Geisha lên bàn, anh thông báo cho con bé biết về mái tóc của nó:

- Ở đây không có gương, không cho em nhìn được. Nhưng nhìn vẫn là xinh xắn như cũ rồi nhé, Mini.

Mini Geisha xoay người về phía Joseph, đưa tay chạm lên mái tóc đã được anh búi lại. Có vẻ như là con bé hài lòng, vui vẻ mà cười với anh một cái. Joseph tựa lưng lên ghế, đôi chân vắt chéo nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn bay xuống đất. Ánh mắt vẫn dõi theo hành động của bé con, anh dường như nhận ra nó đang múa. 

Từng cái nâng quạt, xoay tròn đều nhẹ nhàng uyển chuyển giống như là một chú bướm đỏ đang bay lượn giữa rừng hoa. Toát lên vẻ đẹp thu hút lấy ánh mắt của người khác nhìn vào, Joseph hơi cười, quả thật Mini Geisha rất giống Michiko. Đường nét họa ra trong lúc múa thanh toát hệt như cô ấy, chỉ trừ việc cách múa của Geisha có mang cảm giác bi ai, còn của bé con lại khiến người nhìn vào cảm nhận được gì đó tươi sáng trong lòng. 

Mini Geisha vừa hoàn thành điệu múa, lập tức liền bay đến bên Joseph. Dùng cái ánh mắt vô cùng đáng yêu mà nhìn anh, nụ cười xinh xắn trên môi được chiếc quạt đỏ che giấu. Tính ra mà nói, trong lòng hắn rất có cảm nhận rằng đây là một vị tiểu thư nhã nhặn, đáng yêu rất cần được yêu thương đấy.

Đưa tay xoa lấy vật thể đang bay ở trước mặt mình, dịu dàng đem áp vào lòng ngực, vẫn là không quên dành tặng cho chủ nhân điệu múa ấy một lời khen ngợi.

- Em múa rất đẹp đấy, Mini, cảm ơn vì đã làm cho buổi thưởng trà của anh có thêm màu sắc nhé.

Mini Geisha rất vui lòng mà nhận lấy lời khen thưởng từ anh, bao nhiêu cảm xúc hưởng thụ đều đặt hết trên khuôn mặt xinh xắn ấy. Sau khi anh chuyển dời bàn tay đến nơi tách trà đã gần hết, bé con liền ở bên cạnh nghịch ngợm chơi đùa cùng những ngón tay của anh.

Đặt xuống tách trà đã cạn, ánh mắt cũng trở về nơi Mini Geisha đang chơi đùa ngay trong lòng anh mà nở ra một nụ cười nhẹ. Tính ra thì có một đứa trẻ ở bên cạnh cũng khá là vui nhỉ? 

Cánh cửa dẫn đến khu vườn lại lần nữa mở ra, Joseph hướng về phía bóng dáng người vừa đến, là Michiko. Có vẻ như cô ấy đã cố gắng hoàn thành công việc nhanh nhất có thể để đến đón con bé. Nghĩ đến bỗng nhiên có hơi tiếc, anh muốn chơi cùng con bé thêm một chút. Nhưng mà Michiko đã tới, anh cũng không tiện giữ con bé lại bên cạnh mình nữa. Lay nhẹ gò má đang áp sát lên tay, Joseph nhẹ nhàng nhắc nhở sự hiện diện của người vừa đến:

- Mini, xem ai đến đón em kìa.

Mini Geisha đang áp mặt lên tay anh, dùng bàn tay nho nhỏ mà mềm mại ấy chơi đùa cùng mấy ngón tay mảnh khảnh của Joseph. Vừa nghe lời nhắc nhở đầy dịu dàng kia liền quay đầu nhìn về phía người nó đang mong ngóng. Bé con vội vàng phóng đến bên bóng người bên kia, dùng cái dáng vẻ đáng yêu hệt như vừa nãy mà chiếm trọn sự yêu thương của người đối diện.

Joseph bất giác nhìn xuống bàn tay mình vừa mất đi một vật mềm mại, liền có chút cảm thấy nuối tiếc. Thế nhưng cảm xúc ấy được anh nhanh chóng đặt sang bên, bước đến trước mặt người đang bế bé con lên mà cưng nựng, khẽ mỉm cười gật đầu.

- Cảm ơn anh nhé, Joseph. 

- Không có gì. 

Vừa đáp, Joseph vừa nhìn theo bóng người xoay lưng rời đi. Bé con có vẻ vui khi gặp lại Michiko, thật là tốt khi thấy Mini Geisha vui vẻ. Quay trở lại bàn trà của bản thân, lại rót cho bản thân một tách khác. 

Tách trà chạm môi dừng lại đôi chút, tầm mắt hạ xuống một bậc rơi vào lòng bàn tay của bản thân. Khóe môi lại lần nữa nâng lên ý cười, Joseph uống cạn tách trà thứ hai. Xem ra ngày hôm nay là một ngày đẹp trời nhỉ? 

"Cảm ơn anh, Joseph. Khi khác mini lại đến chơi cùng anh nhé? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net