Chương VII: Tìm kiếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bắt cóc Joseph thành công, hắn tống anh vào ngục tối. Giam anh lại bằng những dây xích gắn vào tường.
-Xin thứ lỗi nhưng vì đây là lệnh nên tôi không thể cãi lại được.
-Heh....rốt cuộc ngươi là ai
Joseph nhếch nhẹ, ngẩng mặt lên nhìn kẻ trước mặt. Rõ ràng người này không hề tầm thường, giọng nói trẻ như mới 20 tuổi.
Người đó im lặng, vội bỏ mũ ra. Làn da trắng hồng hào, mái tóc nâu mượt mà, đôi mắt xanh dương. Không chỉ vậy mà bên dưới đôi mắt là những nét vẽ kì lạ. Bên cạnh người đó là một con cú, cũng là trợ thủ xuất xắc.
-Tôi nên cho ngài biết tên chứ nhỉ? Tôi là Eli Clark, rất hân hạnh.
Eli nói một hồi, vội quay bước lưng bước đi.
Joseph bất lực dựa lưng vào tường, đôi mắt nhắm tịt lại.
...
-Aesop....dậy đi!!!!
Naib lay người con trai trong chăn. Aesop ngồi dậy, dụi hàng mi cong. Naib lôi Aesop vào WC cá nhân rồi đi ra.
-Naib....để tớ mặc đồ đã.
-Cái bộ đó cất đi, từ giờ cậu sẽ mặc bồ này.
Naib dẫn cậu sang phòng thử đồ, đập vào mắt cậu là một ma-nơ-canh đang trong y phục quý tộc xanh.
-.....Đó là....
-Ừm!!! Đồ của cậu đó_Naib đắc ý
-Nhưng mà....tại sao....trước đây tôi chưa từng thấy nó?
-Là bởi vì Joseph đã làm bộ này trước lúc cậu ấy mất tích_Jack giải thích
Aesop ngắm kỹ bộ y mà anh làm cho cậu.
Naib đánh nhẹ vào người Aesop.
-Tỉnh chưa? Tỉnh rồi thì....hehe_Nham hiểm-Jack! Martha....lôi cậu ấy đi thay đồ.
Jack và Martha lôi cậu đi không thương tiếc.
5 phút sau, bước từ trong phòng thay ra là một quý tộc trẻ tuổi. Mái tóc xám bạc buộc gọn ra sau, khẩu trang đen che nửa khuôn mặt anh tuấn. Chiếc áo xanh da trời  viền vàng và cùng hai bên cổ áo "bẻ" về hai phía, kém theo là chiếc khăn màu trắng được gắn giữa ngực. Chiếc quần màu đen xám, và đôi giày đen viền cổ vàng ( viền cổ giày ).
-Oh....tớ còn không nhận ra cậu luôn, nhìn cậu rất đẹp._Naib ngạc nhiên
-......Cảm ơn_Cười nhẹ
-Chúng ta đi ăn thôi_Naib kéo theo Aesop
...
-Ngài Joseph, tới giờ ăn rồi.
Eli đặt khay ăn trước mặt anh. Joseph không nói gì, cũng không động đậy. Eli thở dài, ngồi cạnh anh.
-Ngài Joseph.....đã 3 ngày ngài không ăn gì rồi. Ngài nên ăn một chút đi chứ!
-Trước kia cậu là gì?
Để tránh bị Eli giáo huấn, Joseph chuyển chủ đề.
-Trước kia ? À....tôi từng là quản gia của người tên Hastur. Và tôi thấy hạnh phúc khi ở chung với người đó. Nhưng....cho tới 1 ngày, người đó đột nhiên biến mất. Để tôi cô đơn trong căn nhà đó suốt 5 năm. Và rồi.....tôi cảm thấy bất lực, trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ "Làm sao tôi có thể sống nếu thiếu người đó". Từ suy nghĩ ấy tôi nhận ra.....mình đã yêu người chủ của mình. Khi yêu một ai đó, bản thân ta sẽ mất đi kiểm soát._Eli chia sẻ từng tâm trạng một
Joseph im lặng, ngồi lắng nghe tâm sự của cậu.
Khoảng nửa tiếng sau khi kết thúc cuộc tâm sự đầy "gian lao" của bạn Eli. Cuối cùng Joseph đành im lặng ăn từng chút một. Eli cười nhẹ, đứng dậy, phủi đồ.
-Con người đôi lúc sẽ mắc sai lầm, nhưng nếu bản thân họ muốn sửa chữa sai lầm thì họ sẽ không ngần ngại mà cho bản thân họ cơ hội thứ hai.....Tôi nghĩ cậu cũng có thể sửa chữa sai lầm đó_Joseph ẩn khay ăn về phía cậu.

Eli cầm khay ăn lên, nhẹ nhàng ra khỏi cửa.
...
-Aesop....tên "dở hơi" tới tìm cậu kìa._Naib ngó vào phòng sách gọi
Aesop gập sách lại, đặt lên kệ. Cùng Naib ra gặp Lucky
Hai bên cùng ngồi xuống chiếc ghế sofa.
-"Cô gái" cô tới đây làm gì?_Naib liếc
-Tôi muốn nói chuyện với tên quản gia kia_Nhìn Aesop
-Tôi sao?_Ngơ ngác
-Phải!!!!
-Vậy tôi ra ngoài vậy....
Naib đứng dậy, vừa ra khỏi cửa cái thì bị Jack lôi vào ôm trong lòng. Naib không kháng cự, trầm giọng xuống hỏi:
-Jack....! Anh đã làm gì gã đó thế ?
Bị phát hiện, Jack cười trừ.
-Naib bé nhỏ....sao em để tâm tới chuyện đó vậy ?
-Jack!!! Anh có khai thật hay không hay để tôi tìm bắng chứng?_Lườm
Jack vội kéo Naib rời khỏi phòng khách , hai người tới vườn hoa.

Sau lần giải thích ấy, Naib mới hiểu ra lý do tại sao Lucky lại tới gặp Aesop.
-Có nhất thiết phải vậy không ????_Naib
-Nếu tôi không làm vậy thì Lucky sẽ không chịu buông tha đâu._Jack đắc ý
-Cũng đúng, họ ra rồi kìa
Naib nhìn về phía Aesop với Lucky đi ra. Jack và Naib liền núp vào bụi cây bên cạnh, nghe cuộc đối thoại của họ.
-Tôi rất xin lỗi vì hôm trước đã làm tổn thương cậu...._Cúi người
-Ơ kìa_Đỡ dậy-Không sao đâu, tôi ổn mà.
-Uh....tôi sẽ phái người đi tìm Joseph và hủy hôn ước với anh ấy...._Cười nhẹ
-Ngài chắc chứ???_Lo lắng
-Không sao....nhưng mà cậu phải chăm sóc tốt cho anh ấy và bản thân cậu nữa nha. Nhìn sắc mặt của cậu thật không thể chấp nhận được mà_Thở dài
-.......Tôi sẽ cố gắng_Cười trừ
-Ừm!!!! Tôi về đây! Tôi mong chờ thiệp cưới của hai người lắm ~a_Vỗ vai
Aesop đỏ mặt, ấp úng.
-....N....ngài đi
đường.....cẩn.....thận!!!
-Gọi tôi là Lucky được rồi! Vậy nha, bye Carl.
Sau khi Lucky đi hẳn, Aesop mới vào trong nhà.
Jack và Naib theo sau, cùng nhau cười thầm.
-Aesop! Cậu ta không làm gì cậu đó chứ?
-Không có!!!
Aesop tươi cười, cảm giác khá thoải mái.
Biết Aesop có chuyện vui, Naib liền kéo cậu và Jack chơi.

End chương VII ( sry vì chương này hơi nhàm :((( )

Ren: Hợ hợ :')))) trận đấu gặp được vk và kết cục ( tui không kịp chụp trận đấu :'((( )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net