Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Joseph và Hastur quay trở về khu trọ, Joseph bước nhanh vào sảnh, mắt lia tới bàn tiếp tân, nhận thấy có hai người ở đó. Một xám đang ngủ, và một nâu đang bấm điện thoại.

Joseph đi trước, theo sau là Hastur, Joseph nhìn cục bông màu xám tro trước mặt, khẽ nở nụ cười nhẹ nhàng, mấy cô ngoài phố mà nhìn vào là mê ngay, nhưng đây không phải là thứ các cô ngoài phố nọ có thể ngắm nhìn miễn phí nhé:)))

Hastur đứng kế bên nhìn thằng bạn mình và 'cờ rút' của nó âu âu yếm yếm, trầmk cảmk che mặt lại, né cẩu lương trước mặt. Eli đứng kế bên, nhìn cái anh cao cao tóc trắng hồi bữa gặp, bất giác la lên.

_A, cái anh hôm bữa nè!

Hastur bất ngờ quay lại, crush kêu mình, crush kêu mình, a hem, vội chỉnh lại vẻ 'nạnh nùng', Hastur quay qua, đối mặt với cậu nhóc dễ thương.

_Ủa...nhóc là cậu nhóc bữa trước!

Thế là 2 người hàn huyên 1 hồi, Hastur giả bộ xin số, Eli cũng ngây thơ cho luôn, rồi cùng nhau về, rồi lại bất ngờ khi thấy cả 2 đều là hàng xóm của nhau ...v...v...v..

Bên Joseph thì lại yên bình đến lạ, Joseph đang chống cằm, chăm chú nhìn Aesop, bé con hàng xóm này thật sự dễ thương đấy chứ, ngũ quan xinh xảo, da trắng hồng, nhỏ nhỏ con (chắc thế:v chưa biết ai nhỏ hơn ai:>).

Anh còn nhớ, lần đầu anh gặp cậu là lúc mới vừa chuyển đến. Lúc đó, Joseph vẫn chưa có công việc ổn định, lại không muốn thừa kế nghiệp gia đình, quay sang đổ hết cho Claude, mặt ổng lúc đó nhìn Joseph muốn gớt nước mắt, cũng may nhờ ổng ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ, nên giờ sự nghiệp ổn định HƠN Joseph nhiều, cả chiều cao nữa.

*Từ đoạn này là flashback của Cụ nhá, mấy cô lưu ý, lúc này trọ chưa xây lại, chỉ mới có vài người, cụ thể là Aesop, Naib, Jack, Hastur và Joseph*
.
Joseph bước vào cổng, ngó nhìn xung quanh, nếu nơi này được trang trí thì chắc chắn sẽ rất đẹp, dù gì thì nơi này cũng là nơi anh sẽ ở sắp tới, giương máy ảnh lên, chụp một tấm, xong cất đi chứ để ngoài làm mẹ gì.
Bước vào sảnh, bắt gặp một bóng hình hơi cao, như sỉ nhục chiều cao khiêm tốn của anh vậy. Cái tên cao kều đó quay lại, nhìn nhìn anh.

_Ờm...ủa...quen quen, à hem..Hú A Du, Ai Em Chéc Cư, Nai Tu Mít Du..

_Mày bị điên à Jack, mới có vài năm không gặp mà quên nó luôn à.

Hastur đứng sau bình phẩm, 2 thằng bạn lâu năm không gặp mà gặp lại thì đéo đứa nào nhớ mặt nhau.

_Ố...Hastur, thế thằng choas này là Jack à!!

_Choas cái mụ nội cha mày, thứ lùn mà lối!

_Á à, ra là mày chọn cái chết, được lắm.

Thế là Joseph và Jack lao vào tẩn nhau, Hastur đứng ngoài quay phim, có gì về gửi cho 2 thằng bạn đang công tác ở nước ngoài. Cùng lúc đó, Aesop và Naib tung tăng từ trường về. Mới bước vào sảnh đã nghe thấy tiếng đánh nhau, Naib nhào ra trước bảo vệ Aesop, dù gì thì đứa có võ bảo vệ đứa yếu hơn cũng được, có gì mốt nó giảm tiền thuê trọ cho:v

_Ớ, Naib~~~~

Jack vừa thấy Naib về là nhào nhào tới, làm thằng nhỏ hoảng quá tán anh một bạt tay, ổng im luôn.

Joseph từ từ đứng dậy, chỉnh quần áo lại, để ý tới cậu nhóc đứng ở phía cửa. Nhóc ấy có mái đầu màu xám, đeo khẩu trang, nét mặt thập phần bình thản, cuối cùng nhóc ấy cũng để ý tới anh, Aesop bước từng bước lại gần, anh thầm nghĩ cậu sẽ khen anh này nọ, hay là hỏi anh là ai v...v..v..nhưng đéo!!

_Mời anh đến bàn tiếp tân nhận phòng trọ.

Joseph tắt nắng, ủa gì kì vậy ba, không thấy vẻ đẹp trời ban của tôi à.....
.
Thật ra là...Aesop cũng đã để ý tới anh đấy chứ, từ lúc nhìn ảnh hồ sơ của anh cơ. Nhưng vẫn phải làm tốt nhiệm vụ mà ba giao lại, đành trưng ra bộ mặt bất cần đời vốn có của cậu, sau này phải nhờ có bạn bè và các thành viên trong khu trọ giúp mới bớt trưng cái bộ mặt bất cần đấy.

_Đây là số phòng của anh, chào mừng anh đã tới đây.

Aesop đưa cho Joseph một chiếc chìa khóa, trên đó có đúc sẵn số phòng, đây là loại ổ khóa và chìa khóa gia truyền ở nhà cậu, ai cũng biết làm, nếu làm không được thì phải biết cấu trúc chính của ổ và chìa, loại ổ và chìa này không được người ngoài biết tới, nếu có biết thì người ta cũng không thèm đúc, do cấu trúc quá phức tạp đi mà.

Joseph có ấn tượng khá lớn với Aesop, một phần là nhờ vẻ ngoài khó gần, hơi sợ người lạ...một phần là do vẻ dễ thương trời cho của Aesop, bởi ta nói, vừa gặp là u mê ngay chứ lị:)))

P/s: quên chưa kể, lần đầu cụ thấy mặt sốp là lúc xuống phòng ăn, mấy cô hãy thử tưởng tượng lúc mình vừa ăn vừa coi phim đi, nó chăm chú thế nào thì bên đây cũng soi kĩ không kém:>
_____________
Hết chương 17❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net