(EdGala) Anh vẽ tình yêu có màu hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    "Anh vẽ tình yêu có màu gì?

     Màu hồng cho chuyện tình đôi ta"

   Chiều tà, khung cảnh nhẹ nhàng, ấm áp mà bình yên đến lạ. Từng tia nắng len lỏi qua khung cửa sổ, chiếu lên bức tranh còn dang dở của chàng họa sĩ. Còn dang dở vì chàng bận nghĩ về một miền xa xăm hay vì đang nhớ đến một ai đó?

   Một tiếng va chạm nhỏ làm Edgar giật mình ngước lên. Là Galatea vô tình đụng vào góc tường. Anh nhanh chân bước đến giúp cô:

    - Sao em không nhờ Michiko? Không phải ban nãy em còn ở đó sao?

    - Có chứ, chị ấy vừa giúp em đến cửa rồi quay lại nhà bếp. Anh xem này, em vừa học cách làm bánh kem nè. Đây là cho anh đấy.

    - Cảm ơn em, Galatea.

   Galatea cười nhẹ với anh, nhưng cô nào có biết chỉ vì một nụ cười mà tim anh lỡ một nhịp.

   Đưa tay chạm vào gương mặt người con gái anh thương. Như muốn ngắm thật rõ, khắc ghi thật sâu cho đến muôn đời sau. Người trước mặt không chỉ là người trong tim mà còn là đóa hoa giúp cuộc đời chàng họa sĩ thêm ngàn sắc màu. Edgar không biết vì sao mình lại say mê cô đến thế, anh chỉ biết mình muốn ôm trọn cô gái ấy vào lòng, giữ thật chặt cho riêng mình.

    - Đôi mắt em màu đen...

    - Màu đen nhưng lại có ánh hồng hạnh phúc. Vì trong mắt em có anh.

    Anh nghe rõ nhịp tim đập dồn dập như tiếng trống, hai tai và mặt đỏ ửng lên. Thấy phản ứng đáng yêu như vậy, Galatea cười khúc khích rồi đưa muỗng bánh cho Edgar.

    - Bánh ngon và ngọt lắm rồi, em không cần cho thêm đường như vậy đâu.

   Được thưởng thức món ăn từ người thương làm và cùng nhau ngắm nhìn hoàng hôn, thật hạnh phúc biết bao. Thế giới như chỉ còn lại hai người, thời gian cũng như chậm lại để lắng lại những cảm xúc trong lòng.

      (Mai Ngan Bella)

   Một con người chỉ quan tâm "nghệ thuật chân chính" như Edgar, liệu có biết yêu là gì? Anh không rõ, trước đây có lẽ là không. Còn hiện tại, anh đã có người để yêu, để nâng niu và bảo vệ. Đối với anh ta, Galatea luôn mang lại những cảm xúc mà trước đây anh chưa từng biết. Thì ra một cái ôm ấm áp lại giúp ta nhẹ lòng hơn, một nụ hôn lại ngọt ngào đến vậy. Đây là tình yêu ư?

   Chẳng cần là hoàng tử, là công chúa ta vẫn có cho mình một mối tình như trong truyện cổ tích. Dù không nói nhưng anh biết chắc rằng bản thân đã, đang và sẽ luôn luôn yêu cô. Nguyện dành cả đời này để bên em, che đi những mưa giông bão tố. Thà đánh đổi tất cả chỉ cần có em.

   Tình yêu đôi khi nhẹ nhàng, lại ngọt ngào như chiếc bánh kem. Chỉ một khắc bên nhau cũng làm con tim thổn thức. Mong rằng đôi ta sẽ mãi mãi không lìa xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net