Fiona x Eli

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8 tuổi

"Này tránh xa cậu ấy ra". Một cô bé tóc đỏ giận dữ nói. Đám con trai, đúng hơn là đám mồ côi chuyên đi bắt nạt cười chế nhạo ai đó cũng phải quay sang nhìn.

"Xì, là đứa con gái. Tính làm mỹ nhân cứu người sao?". Tên thủ lĩnh của bọn nhóc hỏi không quên kèm theo nụ cười châm chọc.

"Đại ca, là Fiona đấy, con cưng của ông già. Chọc nhỏ chỉ có nước chết". Đứa khác thủ thỉ làm đứa thủ lĩnh chợt bất ngờ rồi liếc sang nhìn cô.

"Cha không phải là ông già. Cha là vị mục sư vĩ đại. Để Eli yên". Fiona lên tiếng phản bác. Đều là đứa trẻ mồ côi, Fiona, Eli cũng như bọn nhóc ấy, mỗi người có suy nghĩ khác nhau về cuộc sống ở nhà thờ này. Có tức cô cũng không quên người bạn thân Eli. Cậu ấy vốn chậm chạp, yếu đuối lại hay nói chuyện cùng chú cú nên ai ai cũng nghĩ cậu tự kỉ. Nhưng cô thì không. Eli là người đầu tiên bắt chuyện với cô, là người quan tâm cô khi cha và các sơ không có ở nhà thờ. Vì vậy Fiona phải bảo vệ và kề bên Eli.

Đám nhóc nghe, không có ý định trả đũa chỉ liếc, cười khinh, mặt ghen cùng thái độ ghê tởm bỏ đi. Phải, Fiona và Eli là hai người duy nhất học được loại phép kì lạ bí ẩn từ sách Chúa nên được mục sư và các sơ yêu quý. Nếu có chuyện sẽ không hay. Fiona nhanh chân chạy tới bên người bạn.

"Cảm ơn Fiona, tớ không sao". Lúc này cậu bé trong chiếc áo thun đen, quần xám mới nói. Thân cậu đầy rẫy vết bầm tím. Khuôn mặt đầy xanh xao, mệt mỏi. Lạ thau chúng ta sẽ không thấy mắt cậu ấy. Đôi mắt bí ẩn của Eli luôn được giấu sau một chiếc khăn che mắt. Eli dường như bỏ đi giác quan thị giác này. Con cú nhỏ chả khác gù đôi mắt của cậu.

"Cậu bị thuơng rồi. Vào trong thôi rồi tụi mình chơi cờ vua". Fiona, chỉ là cô bé tám tuổi liền đỡ người bạn đồng trang lứa rồi cả hai vào trong. Hai thân hình nhỏ nhắn này đâu ai ngờ là người triệu hồi cổng dịch chuyển và người có con cú tâm linh. Đây là đứa trẻ trời ban, thiên tài của Chúa.

10 tuổi

Eli thoáng đã là cậu trai chửng chạc. Cậu khỏe mạnh hơn trước, nhanh nhẹn hơn đôi phần và đặc biệt thông minh hơn. Trong cái thị trấn ven biển này có lẽ Eli là cậu bé thiên tài nhất. Còn Fiona, cô bé vẫn mái tóc đó lạ, vẫn tính cách cứng rắn, đùm bọc và quan tâm. Con gái càng lớn càng xinh, Fiona cũng vậy, dù mười tuổi thôi nhưng vẻ đẹp đến choáng ngợp. Vài thằng đàn ông, thiếu niên hay bọn con trai trẻ tuổi say mê. Hai đứa, lớn lên với nhau, ăn rồi ngủ cùng nhau, chơi và học cũng cùng nhau. Khi mà hai đứa tách ra thì khó mà ngồi yên, chắc chắn sẽ đi tìm nhau. Eli và Fiona là cặp bạn thân, là cặp bài trùng.

"Eli này, sau này lớn lên cậu có yêu ai không?". Fiona ngây ngôi hỏi. Cặp bạn thân bấy lâu nay đều thích ngồi tám nhảm cùng nhau trên bãi cát trắng, ngắm nhìn ra xa là đại dương rộng mênh mông. Hôm nay cũng vậy, ngồi nói chuyện bỗng Fiona hỏi.

"Tớ không biết. Nhưng có yêu thì yêu cậu chăng?". Eli hướng ra đại dương, mùi của biển thoang thoảng ghé qua. Fiona im lặng hồi ít rồi lại nói.

"Tớ cũng yêu cậu lắm". Fiona cười. Yêu à? Trẻ con khi yêu cũng chỉ coi nhau là bạn bè. Yêu ở đây có lẽ là cách nói thương cho căpn bạn sống cùng nhau không tách rời mười năm. Eli khẽ mĩm cười rồi nghe tiếng sống vỗ dập vào bờ. Càng về chiều, sóng lại càng yếu. Giống con người, sự vật hay sinh vật, càng lâu thì mọi thứ đều thay đổi.

12 tuổi

Còn hai ngày nữa là sinh nhật của cặp song... à không, là sinh nhật của cặp bài trùng ma pháp Eli và Fiona. Hai đứa trẻ đặc biệt sẽ bước sang tuổi 13, tuổi nổi loạn. Dù tuổi nổi loạn nhưng thực chất hai đứa vẫn im im thế thôi. Cũng lớn thêm, hai người ai cũng cao và xinh hơn. Đặc biệt Eli dù vẫn bí ẩn như ngày nào giờ bí ẩn hơn trong áo choàng xanh đậm cũng được người ngỏ lời. Nếu Eli có thì chắc chắn Fiona còn hơn. Fiona giờ mặc chiếc đầm của nữ tu sĩ đỏ mà các sơ đưa cho, nhìn ra vẻ thiếu nữ hơn. Trai làng hay đám trẻ bắt nạt xưa cũng tỏ tình mà ra về trắng tay.

"Chị Fiona giúp em". Đứa trẻ mếu máo nhìn Fiona. Trong nhà thờ có rất nhiều trẻ mồ côi như Eli và Fiona. Trong khi cặp bạn thân là đàn anh đàn chị thì đứa trẻ mếu máo kia cũng còn bé tí. Đứa trẻ ấy bị mất đồ chơi.

"Thôi nào Lil, đừng khóc". Fiona cúi xuống ốm đứa trẻ vào lòng mà xoa đầu. Trong như một người mẹ vậy. Dù chỉ 12 tuổi nhưng dáng vẻ, tính cách lẫn hành động đều khiến ai ai cũng lầm là thiếu nữ 18 tuổi xuân.

"Để anh tìm giúp em". Eli từ trong bước ra vô tình bắt gặp lại nghe được nên cảm thông. Với khả năng của bản thân thì cậu tìm đồ thất lạc sẽ rất nhanh. Đứa trẻ thút thít gật đầu. Eli mĩm cười đặt tay lên vai Lil rồi lại thủ thỉ với con cú trên vai. Lập tức con cú bay đi.

"Món đồ chơi đang ở bãi cát". Eli lẩm bẩm cho đứa trẻ nghe.

"Sử dụng cậu của tớ đi". Fiona đưa tay đặt xuống đất, từ hư không xuất hiện một vòng tròn với hình vẽ và kí tự kì quái. Eli gật đầu bức qua vòng tròn, chưa đầy một phút đã quay lại với một món đồ chơi trên tay. Vong Cậu cúi người xuống xoa đầu đứa trẻ rồi trả lại món đồ. Đứa trẻ từ buồn bã, yếu đuối trở nên vui tắn hơn. Fiona lấy khăn giấy lau vệt nước mắt, nước mũi trên mặt em ấy rồi nhìn nó lon ton đi chơi.

"Sinh nhật này..."

"Là lúc tụi mình sẽ rời xa nơi này"

Phải, đứa trẻ nào khi lên 13 cũng sẽ rời khỏi nhà thờ. Eli và Fiona không ngoại lệ. Dù có là người có ma pháp nhưng đã trưởng thành, đã lớn thì phải tự tin ra xã hội chứ không phải ở yên trong nhà thờ mãi.

"Eli, Fiona"

"Cha!?"

Lúc này một vị mục sư bước tới. Đó là cha nuôi của mọi đứa trẻ ở đây. Eli và Fiona đứng dậy chào cha nuôi khi vừa thấy ông.

"Sau này các con không phải là người mồ côi nữa, ta vẫn mong các con dùng ma pháp vì việc tốt, đừng quá lạm dụng. Chúa sẽ phù hồ cho các con"

"Vâng, chúng con hứa thưa cha"

"Tối nay ta có nghi lễ lên án Thần biển, ta mong các con tham gia". Nghe cha nói, Eli và Fiona khựng lại, chỉ gật đầu nhẹ rồi nhìn ông bước đi. Tháng trước, một trận đại hồng thủy kéo qua thị trấn. Nhiều người mất, người sống thì trắng tay, những đứa trẻ từ có cha có mẹ, có mái ấm bỗng lát thành trẻ mồ côi. Vì không đồng lòng, mọi người quyết định mở nghi lễ này.

Tới chiều mát, gió vẫn êm dịu, sóng biển vẫn yếu đuối vỗ vào bờ. Dòng người đứng xung quanh vị mục sư. Eli và Fiona đứng đầu.  Cha sứ cầm cuốn kinh thánh mà đọc. Những dòng chữ phán xét. Những dòng chữ lên án. Cuối cùng kết lại với lời trừng phạt. Chúa sẽ nguyền rủa đứa con của Thần biển.

Đùng... Ầm...

Sóng chớp, giông bão nổi lên. Làn gió không còn êm dịu. Sóng biển không còn yếu đuối. Bầu trời chuyển đen, mây mù mịt. Ai đó đều hoang mang tột độ. Liệu đây là vận may hay vận rủi. Liệu đây là câu trả lời của Chúa hay của Thần biển.

"Các ngươi đã phạm sai lầm lớn". Từ biển có một giọng nói trâmd vang lên. Song từ biển dâng càng cao. Mọi người ai cũng chạy vào bờ lên chỗ cao hơn. Nét mặt ai cũng sợ.

"ELI!?!!". Giữa dòng người chạy ngược lại, Fiona la lớn. Trước mặt cô không chỉ là đám đông mà là Eli. Cậu ấy đứng im. Thì thầm với chú cú rồi cười nhẹ với cô. Song cậu quay lại và dùng ma pháp của mình để tạo lá chắn. Còn phần về chú cú, nó bay lại chỗ cô và đậu lên vai. Eli muốn chú cú bảo vệ cô?

"Không không". Fiona giọng yếu ớt khóc. Cô muốn chạy ngược với đám đông để kéo cậu trốn đi nhưng không thể.

"ĐI ĐI". Eli la lớn. Lần đầu cậu lớn tiếng như vậy. Fiona khóc sướt mướt. Chị sơ chỉ biết kéo tay cô mà chạy.

Không còn là tiếng sóng dịu dàng, không còn mùi biển thoảng qua, không còn gió nhẹ ghé sang.

Và cũng không còn cặp bạn thân đó nữa.

"Mọi người!??!". Fiona run rẩy nhìn xung quanh. Ai cũng ngất cả. Tới con cú của Eli cũng đã đi. Giọng cô yếu ớt vang lên. Không ai có thể sống. Cô cũng không thể sống nếu không có Eli. Fiona đứng dậy, lấy sức chạy ra bờ biển.

Một sự im lặng và trống vắng.

"ELI". Cô lấy tiếng la hết sức. Chỉ chậy đến bên đặt cậu lên đùi rồi bật khóc. Eli đã chết, đã hết sức rồi.

"Cô gái đáng thương, đây là giá đáng phải trả. Ta sẽ ban cho ngươi sứ sống vĩnh hằng, đổi lại sau này chăm sóc đứa trẻ của ta"

13 tuổi

Hai ngày sau, Fiona chôn cất mọi người thật kĩ bên nhà thờ. Mà ngày hôm đó cũng là sinh nhật của cô. Một sinh nhật lần thứ mười ba tồi tệ nhất cuộc đời cô.

"Eli này, cậu hứa sẽ yêu tớ mà". Fiona thất thần, chỉ biết khóc những ngày này.

Trong nhà thờ không còn tiếng trẻ em.

Trong thị trấn không còn tiếng nói cười.

Ngoài bãi cát không còn cặp bạn thân.

Người cuối cùng là nữ tu sĩ.

Cho tới ngày nọ, ai đó mở cửa nhà thờ ra. Fiona phải nói cậu ta rất phiền phức. Cậu ta khác hẳn Eli. Bởi vì đó là đứa con của Thần biển, kẻ đã lấy đi mạng sống của gia đình cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#identityv