CHFILWY ( PHẦN 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ ba
Cơn bão tuyết đã bắt đầu tan dần, lương thực cũng không còn bao nhiêu. Aesop quyết định sẽ đi mua đồ ăn và đồng thời đem anh tới đồn cảnh sát.

Cậu kiếm một vài bộ đồ cũ của mình cách đây vài năm, hi vọng là anh mặc vừa nó. Trong khi cài chiếc cúc áo cuối cùng trên cổ anh, Joseph đã đưa tay mình lên chạm vào tay cậu, đôi mắt xanh ngước lên, trong khoảnh khắc ấy bỗng nhiên Joseph trông rất giống một thiên thần chẳng may rớt xuống nhân gian này vậy.

Cái siết chặt tay làm Aesop sững sờ

- anh không muốn đi sao?

Anh đương nhiên chẳng thể nói gì, liền đưa người hướng về phía trước tựa vào lòng cậu. Một giọt lệ nhẹ nhàng lăn trên má, dường như anh rất sợ việc cô đơn, cậu cũng vậy... Họ đều giống nhau.

Có lẽ lí trí đã hoàn toàn bị lấn áp , thế nên cậu đã đưa ra quyết định ích kỉ cho bản thân mình

- Hôm nay chúng ta sẽ mua gà tây nhé, mai là giáng sinh rồi phải không?

----

Chẳng biết có phải vì giáng sinh hay không, cơn bão tuyết đã hoàn toàn biến mất, con đường dưới thị trấn cũng trở nên tuyệt đẹp với những món đồ trang trí đầy màu sắc xinh xắn. Mọi người ùa ra phố như thể họ đã bị giam cầm quá lâu, đám trẻ con chạy nhảy tưng bừng hò hát những bài hát thân quen

" we wish you a merry chritmas .... "

Anh dường như thích thú lắm, đôi mắt anh sáng lên như sao vậy. Có lẽ hình ảnh này đã lâu hoặc anh đã vô tình đánh mất kí ức về nó nên giờ mới vậy. Trong giây phút ấy Aesop biết, mình không muốn rời xa người này.

- Gia.... Đình

- Joseph anh nói được ư ?

Không đơn giản chỉ là nói được , anh còn thậm chí đọc được, bởi những từ ấy anh đã thấy nó được viết trên tấm Poster treo ngoài phố

- ngày lễ ... của gia đình

Joseph đọc được nhưng lại không hoàn toàn hiểu hết ý nghĩa của nó

- gia đình là gì ?

Anh quay sang hỏi cậu

Aesop nhiều khi cũng chẳng còn nhớ khái niệm chung về nó là gì nữa , cậu chỉ mỉm cười

- là những người có chung dòng máu với anh

Joseph ngây người ra, có lẽ câu giải thích ấy còn khó hiểu hơn cả ban đầu. Hồi còn bé mẹ của cậu đã giải thích rằng, gia đình là những người sinh ra con , dạy con khôn lớn và yêu thương con vô điều kiện. Nhưng thật nghiệt ngã làm sao khi mà thứ đó chưa bao giờ tồn tại bên cạnh Aesop kể từ ngày mẹ cậu ra đi.

-------
1 năm sau

- giáng sinh là phải ở bên gia đình, vậy tôi và cậu có phải gia đình không?

Mái tóc của Joseph đã cắt ngắn ngang vai, anh nghiêng đầu cầm cái nĩa nghịch nghịch mấy quả Berry. Dù đã một năm trôi qua, Aesop đã tận tụy dạy anh về cuộc sống, nhưng anh vẫn cứ ngây dại giữa cái xã hội xảo quyệt này. Anh biết nhiều hơn thế vì anh đọc sách thường xuyên, nhưng những khái niệm thâm thúy sâu xa, anh lại chẳng thể hiểu được.

Ví dụ như khái niệm về gia đình, đến giờ Joseph vẫn cứ hỏi đi hỏi lại về nó.

Joseph giờ đây cũng đã tự lập hơn, anh có thể tự mặc quần áo , tự tắm gội , thậm chí có thể nấu 1 vài món ăn. Sáng nay anh đã tự ý mở cửa đi ra ngoài đường , mọi người trong thị trấn chúc mừng anh vì anh có vẻ đã trở nên giống họ, họ đã luôn tưởng anh là một kẻ lập dị sống cùng kẻ tầm liệm sư u ám kia, chính là Aesop, nhưng không , anh học mọi thứ rất nhanh, cho nên hòa nhập cũng rất nhanh.

Và rồi bỗng có một cảm xúc gì đó dấy lên trong lòng Aesop, khiến cậu không yên tâm. Cậu cảm thấy lo sợ, rằng nếu anh nhớ lại mọi thứ, hoặc anh hòa nhập với xã hội anh sẽ sớm nhận ra, cậu không còn là nơi để anh nương tựa nữa.

Thế nhưng mọi thứ lại được đơn giản hóa vào một ngày nọ. Joseph đang chăm chú đọc sách , bỗng anh ngẩng đầu lên

- tôi yêu cậu, Aesop !

Aesop ngỡ ngàng nhìn anh

- tại sao lại nói vậy?

- tôi đã đọc trong sách, người ta nói rằng hãy nói từ này khi bạn muốn ở bên ai đó mãi mãi

Ồ, trong sách lại có cả thứ này sao, xem ra cậu đã không chú ý khi đưa chúng cho anh đọc rồi. Có lẽ Joseph đang không hiểu ý nghĩa thật sự của nó

- vậy cậu có yêu tôi không ?

Đáng lẽ phải giải thích lại cho anh, nhưng cậu đã không làm vậy, cậu cúi đầu trong sự xấu hổ về bản thân mình

- có ....

- vậy chúng ta có thể hôn nhau không ?

- Joseph, anh có thật sự hiểu về việc mình nói không vậy ?

Mặt Aesop đỏ sượng lên, thật sự cậu cũng đã nghĩ nhiều về vấn đề này, trước đây cậu không bao giờ nghĩ mình là gay, vì từ đó giờ cậu chẳng cảm thấy rung động trước bất cứ 1 ai, kể cả nam hay nữ. Nhưng khi gặp anh, tình cảm cứ lớn dần , và rồi mọi thứ chẳng còn nguyên vẹn nữa.

- tôi hiểu mà Aesop , có nhiều loại tình yêu, giữa gia đình , giữa sở thích và giữa người tình.... Tôi với cậu không chung huyết thống, và tôi cũng không phải sở thích của cậu, ngược lại cũng vậy. Nên rõ ràng chúng ta là người tình .

- ặc....

Aesop đang uống tách trà cũng phải bỏ xuống vội vì sặc.

- nhưng người tình sẽ làm những thứ....!

Aesop chưa nói hết câu Joseph đã chặn giọng

- sẽ ân ái với nhau !

Aesop bật cười lớn

- Josh anh có hiểu ân ái là gì không vậy ????

- tôi không nghĩ là tôi hiểu kĩ về nó, nhưng mà là thân mật gần gũi với nhau.

Trước sự ngây thơ dễ sợ của Joseph, Aesop thật lòng không thể kiềm chế được , cậu đưa đôi mắt mình nhìn rà soát cơ thể anh.

- anh có muốn "Ân ái " với tôi không ?

Và anh đã rất ngây thơ đúng theo nghĩa đen

- vì tôi yêu cậu nên đương nhiên là có....



- còn -

( đó đặt tên fic cho dài nên giờ tiêu đề phải viết tắt ) :)))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net