[Team 3] Si mê chiếm hữu ác chi hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Mèo Mốc đang bệnh.

Title: [Team 3] Si mê chiếm hữu ác chi hoa.

Disclaimer: Là 4P, có yếu tố điên dại, thiết lập chiếm hữu, cân nhắc trước khi đọc.

Pairings: Ganji, Annie, Victor x Aesop. (Sheriff, Hidden, Keyboard x Duality)

Category: General

Rating: [G]

Note: Đây là req của một bạn đặt, không được mang đi đâu khác trừ khi có sự cho phép của cả chính chủ và tác giả.

Warning: cực OOC, cực OOC, cực OOC (chuyện quan trọng phải nhắc)

0O0

"Nè, nghe bảo Evil mới mang một kẻ mới về?"

"Tin tức nhanh nhạy, nghe đâu ra vậy?"

"Cô xem thường tôi quá rồi đấy"

"Chỉ là vài trò lố bịch"

"Nói cái gì?"

"Người mới là ai?"

"Một cái tên thú vị"

"Tên?"

"Duality"

Tiếng nói hòa dần vào trong gió đêm rồi im lặng, người con gái mặc váy đen xẻ tà với hai bím tóc thả sang hai bên đang ngồi trên cây, cô khẽ đung đưa chân rồi nở nụ cười một cách quỷ dị, hơi nghiêng đầu nhìn chàng trai đối diện. Chàng trai kia có vẻ mặt cau có, đôi mày nheo lại đầy khó chịu, trên tay anh ta cầm một gậy đánh bóng bản dẹt được gác lên vai khiến cho phong thái của anh ta có thêm phần hổ báo, cô gái lại nghiêng đầu nhìn người ngồi bên cạnh. Một con quỷ với cặp sừng trên đầu cũng nghiêng đầu nhìn lại cô, nó cười để lộ ra cái miệng đã bị khâu dính chặt, con quỷ kia liền nằm xuống rồi lắc lư hai chân đầy tiếu ý, bên cạnh còn có một chú chó cưng đang rũ lông mao của nó.

Cô gái thở dài rồi lại nhìn lên bầu trời đêm, trời quang mây tạnh chẳng có lấy một ngôi sao nào, chỉ có một bóng trăng lớn in hằn trên bầu trời như thể nó chỉ có thể ở đó chẳng được đi đâu, mà đúng thế thật, ánh trăng cô độc chỉ có thể ở yên một chỗ. Người con trai cầm gậy đánh bóng khó chịu nhìn cô gái đang có chút lơ là kia, rồi lại nhìn sang con quỷ đang vỗ đầu của chú chó nhỏ, anh ta bực tức chỉ gậy đánh bóng về phía cô gái.

"Hidden, cô còn tính im lặng đến bao giờ?"

"Anh có thể thôi thô lỗ với phụ nữ được không?"

"Cô còn là con người sao?"

"Ý gì?"

"Rằng chúng ta chẳng ai còn sống đó"

"Keyboard, cậu là quỷ thì thôi đi, đừng có lôi tôi vào, tôi không phải quỷ, tôi là ác ma, Sheriff vẫn còn là người sống sờ sờ"

"Người sống? Anh ta vẫn còn là người sống sao? Sheriff anh ta nếu không nhờ Ác Chi Hoa, thì còn sống sao?"

Câu nói đầy mâu thuẫn vang lên trong miệng của con quỷ mang tên Keyboard, cho dù miệng đã bị khâu nhưng khi nói chuyện vẫn có thể phát ra tiếng, chú chó bên cạnh liền gầm gừ vài tiếng, Keyboard nhẹ nhàng xoa đầu của nó như đang an ủi. Chàng trai tên Sheriff nheo mắt khó chịu, không muốn nói chuyện với hai kẻ này, Hidden liền bắt chéo chân, tay chống cằm nhìn ra bên ngoài, bọn họ chỉ đơn giản là núp dưới một tán cây cổ thụ to lớn để xem tình hình ở ngoài.

Hôm nay là ngày rằm, ngày mà trăng trở nên tròn, to và rất sáng, chính là nguồn năng lực thích hợp của Ác Chi Hoa. Cứ một trăm năm trôi qua, Ác Chi Hoa sẽ lựa chọn chủ nhân kế nhiệm của nó, nếu các người hỏi đó là thứ gì thì Ác Chi Hoa là một đóa hoa màu đen to lớn nắm giữ bảy tham vọng của con người hay được gọi là Thất Đại Tội, người được Ác Chi Hoa lựa có sứ mệnh sẽ dùng năng lực linh hồn của bản thân giữ cho bông hoa không héo tàn đi để không giải phóng Thất Đại Tội trốn thoát ra ngoài, một trăm năm trước, Ác Chi Hoa đã lựa một cô bé nhỏ nhắn có mái tóc vàng trông rất đáng yêu làm chủ nhân kế nhiệm của nó, cô bé nhỏ ôm gấu bông trong tay bị những dây leo gai quấn chặt và rồi rút máu ra như lập một lời thề rằng, đến khi lựa được chủ nhân kế nhiệm thì cô bé không được phép đi đâu cả.

Cả ba người, Sheriff, Hidden và Keyboard chính là những kẻ canh chừng chủ nhân kế nhiệm của Ác Chi Hoa, bởi vì chủ nhân cũng chỉ sống như người bình thường, không tự ý bỏ trốn thì sẽ không bị làm sao. Sheriff canh giữ ban ngày, Hidden canh giữ ban đêm và kẻ hành pháp chính là Keyboard nếu như chủ nhân kế nhiệm có chạy trốn, cả ba người không ngờ dã tâm của cô gái kia lại chẳng hề nhỏ, thế mà thật sự là chủ nhân của Ác Chi Hoa tận một trăm năm, hiến tế biết bao nhiêu là máu mà vẫn không chết. Đến bây giờ, sứ mệnh đã hoàn thành, cô bé đã có thể trở về và Ác Chi Hoa kế nhiệm sẽ xuất hiện trong đêm hôm nay, Sheriff ngáp một hơi dài nhìn nụ hoa còn chưa chịu nở kia mà cằn nhằn.

"Quái, sao còn chưa nở? Chẳng lẽ năm nay không có ai phù hợp?"

"Nói bậy, nếu không có thì bé gái kia sớm đã bị giữ lại"

"Cô còn không nhìn xem nụ hoa vẫn còn nguyên?"

"Từ từ mới nở, anh vội vàng làm gì?"

"Thầy tư tế không tới?"

"Lão già đó bị nuốt chửng rồi, Ác Chi Hoa không chấp nhận lão ta, bây giờ Ác Chi Hoa đã có cách khác để lựa người phù hợp kế nhiệm"

"Như nào?"

"Nhìn xem"

Hidden chỉ tay về phía Ác Chi Hoa, cả Sheriff và Keyboard đều quay đầu nhìn một cách đồng điệu, Ác Chi Hoa đang vươn về phía mặt trăng để hứng lấy những giọt trăng tựa như nguồn suối trong sạch, mát lạnh. Nụ hoa to vẫn chưa nở ra nhưng nhìn từ mắt có thể thấy bên trong nụ hoa đó thật sự có sinh vật sống, Evil từ xa bước tới nghiêng đầu nhìn nụ hoa, Evil được lựa làm chủ nhân Ác Chi Hoa khi còn nhỏ, và đến bây giờ cô bé cũng chưa trưởng thành được bao nhiêu nhưng đã sắp thoái vị và giao lại cho một người khác làm, kẻ nào mang sứ mệnh bảo vệ Ác Chi Hoa đều có tuổi thọ cao và thời gian phát triển rất chậm.

Lấy ví dụ bạn và cả chủ nhân Ác Chi Hoa cùng sinh ra đồng thời, nhưng cho dù mười năm, hai mươi năm hay ba mươi năm trôi qua, bạn càng lớn, tuổi càng cao thì chủ nhân Ác Chi Hoa vẫn chậm rãi, đối với họ hai mươi năm chỉ như trôi qua một ngày tuổi thôi. Điều đó giải thích vì sao Evil vẫn chỉ là trẻ con như bây giờ, cô bé ôm chặt gấu bông trong tay rồi nở nụ cười đầy quỷ dị, bộ váy trắng kết hợp cùng mái tóc vàng của cô bé toát lên vẻ ma mị trong đêm, Evil lẩm bẩm điều gì đó trong miệng, tức thì, Ác Chi Hoa liền hiện ra vô số dây leo gai quấn chặt lấy Evil.

Sheriff thấy cảnh tượng này muốn chạy ra nhưng đã bị Hidden giữ lại, cô lắc đầu rồi chỉ tay ý bảo Sheriff tiếp tục quan sát, dây gai quấn quanh người Evil như muốn rút cạn sức sống của cô bé nhưng nó lại chỉ cắt tay Evil lấy máu cho nụ hoa uống rồi nhẹ nhàng thả Evil xuống. Như bị một làn hương mê làm cho bất tỉnh, Evil đã ngã ra đất ngủ say không tỉnh lại, Ác Chi Hoa lúc này có động tĩnh, Hidden nhìn sang Sheriff.

"Công việc của anh kìa, đem chủ nhân cũ quay về đi"

"Xì, vứt cho tên kia đi"

"Lười biếng"

Hidden thầm mắng một câu liền búng tay, một cậu nhóc có mái tóc trắng cùng khuôn mặt điển trai giấu đằng sau mặt nạ, nón áo dựng thẳng đứng hệt như tai mèo, chân đi cà kheo vô cùng cao, tay cầm lưỡi hái treo một ngọn đèn. Cậu nhóc quay mặt nhìn sang Hidden, cô chỉ tay xuống Evil, như hiểu ý của cô nàng, cậu nhóc gác lưỡi hái ra sau lưng rồi nhẹ nhàng bế Evil lên đưa cô bé rời khỏi nơi này, quay về cuộc sống cũ, từ giờ Evil sẽ chẳng còn bị giam giữ trong khu rừng này nữa. Ba người nhìn Evil được mang đi rồi lại quay sang nhìn, thời khắc mà bọn họ mong chờ đã đến, Ác Chi Hoa kế nhiệm sẽ thực sự tái sinh.

Nụ hoa vươn mình về phía mặt trăng hứng từng giọt trăng đêm, bất ngờ nó rung chuyển rồi bắt đầu bung cánh, nụ hoa nở ra. Cả ba người bắt đầu tò mò tiến lại gần hơn, bên trong có một người con trai đang cuộn người ngủ say, bông hoa nghiêng mình hạ thấp xuống trước mặt cả ba người, thân ảnh người con trai cũng dần rõ ràng hơn. Đó là một nam nhân có mái tóc đen, cậu ta có đeo khẩu trang che đi khuôn mặt vẫn còn say ngủ kia, Keyboard có chút không chủ động vươn tay kéo khẩu trang của người ra.

Ba người nhất thời đứng hình, không ngờ nhan sắc của người này đẹp quá đi chứ? Keyboard lẳng lặng kéo khẩu trang lại cho người con trai, ba người nhìn nhau không biết nói gì thì người đang ngủ say kia bất ngờ động đậy dọa cả ba giật thót mà đứng thẳng lại. Người mở to đôi mắt đen đầy u ám, ngồi dậy một cách chậm rãi, nghiêng đầu nhìn ba sinh vật lạ trước mặt, Hidden nhìn thấy rõ ánh mắt của người này không có chút nào là sợ sệt cả, không giống như Evil lần đầu gặp mặt. Nam nhân vừa tỉnh dậy, ngơ ngác không hiểu chuyện gì, còn tưởng bản thân đã chết và gặp được tử thần bởi vì ba người kia cũng đều một cây đen có khác gì người đưa tiễn không chứ? Hidden cảm thấy im lặng sẽ dọa sợ đối phương nên đã chủ động lên tiếng.

"Người tỉnh dậy rồi, Ác Chi Hoa chủ nhân"

"Ác Chi Hoa chủ nhân?"

"Ngạc nhiên cái gì? Ngươi là người được lựa chọn tiếp theo"

"Truyền thuyết Ác Chi Hoa! Các người tránh xa ra!"

"Sao tự dưng hóa kích động vậy?"

"Cứ ngỡ là trò đùa trẻ em, nào ngờ lại có thật, truyền thuyết Ác Chi Hoa"

"Nhìn ánh mắt của chủ nhân không có gì là sợ hãi, nhưng lại kích động như vậy, chẳng lẽ ngươi sợ cái gì sao?"

"Sợ? Ta chẳng sợ chết, chẳng sợ bất cứ thứ gì..."

Nói đến đây, ánh mắt của nam nhân kia vô thức trở nên tuyệt vọng, vô hồn, không có lấy sự sống. Hidden lo sợ bản thân đã nói gì sai mạo phạm đến Ác Chi Hoa chủ nhân, Sheriff thì lại chẳng quan tâm mà khoanh tay nhìn sang hướng khác, Keyboard nghiêng đầu tò mò, ngay cả chú chó dưới chân cũng nghiêng đầu theo. Người được cho là Ác Chi Hoa kế nhiệm cúi đầu thở dài, Hidden bước lên hai bước đưa tay ra sờ lên mặt của chủ nhân rồi thoáng giật mình, mềm quá, mềm mà trắng trẻo, như cục bột vậy đó! Không tự chủ bản thân, Hidden nhéo má chủ nhân một cái dọa cho cả Sheriff và Keyboard tạo ra biểu cảm y chang bức tranh The Scream.

"Mềm quá!"

"Hidden! Đồ ngốc nhà cô làm cái mèo gì vậy?!"

"Chủ nhân, chủ nhân, xin hãy bình tĩnh"

Hidden nhận ra hành động vô thức của bản thân: "Xin lỗi chủ nhân, là ta...là ta mạo phạm..."

"..."

"Mong chủ nhân hãy trách phạt ta!"

"Duality"

"Vâng?"

"Tên tôi là Duality, đừng gọi tôi chủ nhân, tôi không để bụng đâu..."

"Duality"

Dù đã biết trước cái tên này nhưng mà khi nghe được âm thanh phát ra từ miệng của vị chủ nhân kế nhiệm, ba người đều chỉ biết im lặng. Duality xoay người muốn rời khỏi bông hoa, Sheriff nhanh tay đỡ lấy cậu, Keyboard đứng bên cạnh dịu dàng nắm tay còn lại dắt Duality xuống, Hidden liếc mắt nhìn trời tự nói thầm trong bụng rằng hai kẻ này đang ra vẻ thôi, cô cùng hai người kia và chủ nhân đi đến nơi nghỉ ngơi. Duality dường như bị sốc trước cảnh tượng này, cậu vẫn chưa thể biết vì sao bản thân lại đang ở trong khu rừng này? Duality nhớ rõ bản thân đang tìm hiểu chất liệu quan tài mới gửi đến và hình như có ai đó ở đằng sau đã đẩy Duality ngã vào quan tài rồi đập đầu bất tỉnh, đến khi tỉnh lại thì đã ở đây.

Duality lặng lẽ đưa mắt liếc những hai người đang giữ hai bên cậu, áp sát không khác gì bắt tội phạm, người con trai có khuôn mặt cau có kia thì không nói, dù sao vẫn rất giống con người nhưng người còn lại có hai cái sừng, miệng cũng bị khâu chặt không khác gì một con quỷ, dọa cho Duality thiếu chút nữa đã hét lên. Cả người phụ nữ phía sau nữa, cả ba đều toát lên một thần thái vô cùng nguy hiểm, cậu nuốt khan nước bọt muốn quay đầu bỏ chạy nhưng bị quây như này cũng rất khó.

"Chủ nhân, đây là chỗ của người"

"Duality..."

"À quên, đây là chỗ của người, Duality đáng kính"

"Bỏ từ đó đi..."

Duality đi đến một hốc cây, bên ngoài nhìn sơ không khác gì một ngôi nhà nhỏ, bên tròn quả thật có đầy đủ nội thất khiến cậu chỉ biết cứng đơ người. Duality thật sự không hiểu, bản thân cậu bị đưa đến đây là vì lý do gì? Chủ nhân kế nhiệm của Ác Chi Hoa? Đừng chọc tôi cười chứ! Duality thật sự không hiểu khái niệm này, Ác Chi Hoa thì Duality đã từng nghe qua câu chuyện về nó. Người cha nuôi đã từng kể cho cậu nghe lúc cậu còn nhỏ, ông còn nói rằng Ác Chi Hoa chính là đóa hoa đại diện cho cái chết đẹp nhất! Cái chết của sự vĩnh hằng nhưng khi Duality thật sự tận mắt chứng kiến thì lại cảm thấy thất vọng tràn trề.

Làm chủ nhân của Ác Chi Hoa còn có ý nghĩa gì?

Ánh mắt của Duality liếc nhìn sang ba người kia, thật thích hợp với một cái chết đẹp, không phải vậy sao?

Cả ba người còn chưa hiểu ánh mắt này của Duality, họ cho rằng bản thân chọc giận gì tới cậu nhưng Duality lại nằm xuống không muốn lên tiếng. Cả ba nhìn nhau rồi đi ra ngoài để cho chủ nhân nghỉ ngơi, thường khi rảnh rỗi thì ba người sẽ tụ tập buôn lê dưa chuột, tám nhảm giết thời gian, Sheriff cắm chặt gậy đánh bóng của mình xuống đất rồi bắt đầu cằn nhằn.

"Này, chủ nhân mới này còn khó đọc tâm hơn con bé Evil kia"

"Chịu thôi, có lẽ còn bỡ ngỡ"

"Là giống bỡ ngỡ chưa? Ta thấy Duality giống như đang giấu cái gì đó!"

"Sheriff ngươi cứ như vậy, lại chọc giận chủ nhân thì khổ, mà má của chủ nhân mềm lắm đó! Sờ rất thích!"

"Biến thái..."

"Nói ai biến thái đó?!"

Sheriff và Hidden lại cãi nhau, Keyboard không quan tâm mà bỏ vào trong cùng với chú chó nhỏ của mình mặc hai người này cứ lời qua tiếng lại, dù sao một con quỷ như Keyboard lại không thích nhiều lời như hai kẻ kia. Nó mò mẫm lại gần rồi nghiêng đầu nhìn Duality đang nhắm mắt nghỉ ngơi, Keyboard nhìn rất lâu, lâu đến nỗi chí chó nhỏ kia cũng đã nằm phơi bụng ngủ. Cuối cùng lại chỉ là Keyboard lên tiếng trước phá tan bầu không khí tĩnh lặng này.

"Ngươi chưa ngủ đúng chứ?"

"..."

"Dậy đi, ta biết rồi"

Duality mở mắt xoay người lại, lúc này khuôn mặt của Keyboard cũng đang kề rất gần nên khi Duality xoay người liền nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Keyboard, Duality mở to mắt đầy ngã nhiên muốn nhích ra xa dần thì Keyboard đã dùng hai tay giữ chặt mặt Duality lại. Nó mở to mắt nhìn ngắm gương mặt của Duality, cậu thầm nuốt nước bọt tự hỏi người này muốn làm gì? Nào ngờ chỉ nghe Keyboard nói một câu.

"Thật đẹp"

Duality ngơ ngác, đẹp? Là khen cái gì? Duality dự tính chỉ giả vờ ngủ để đuổi đám người kia ra khỏi đây thôi, nào có ngờ lại có một kẻ quay lại chứ? Cậu còn định sẽ nhắm mắt tiếp nhưng người kia lại cứ nhìn chằm chằm khiến cho cậu khó chịu và khi con quỷ kia lên tiếng mới khiến Duality sợ chết khiếp, kế hoạch thế mà bị phát hiện. Mặc dù Keyboard nói ra đều vô nghĩa như vậy nhưng Duality chẳng có gì gọi là sợ hãi, cậu cẩn thận xem xét Keyboard đang nghiêng đầu rồi đưa tay vén mái tóc của Keyboard, lúc này Duality mới lộ ra nụ cười thậy, một nụ cười quặn quẹo đến đáng sợ.

"Không biết, cậu sẽ thích hợp với cái chết như nào?"

"Chết sao? Keyboard đâu phải người sống?"

"Cậu...là quỷ?"

"Đúng vậy, Keyboard chết rồi"

"Vì sao?"

"Nhảy vào lửa, tự thiêu, bảo vệ bí mật, giờ đây là Kẻ Hành Pháp"

Keyboard nở nụ cười vui vẻ nói một cách đứt quãng cho Duality nghe, câu chuyện có chút rùng rợn nhưng Duality lại chẳng hề tỏ ra sợ hãi chút nào trái lại còn hứng thú. Đôi đồng tử đen sâu thẳm liên tục quan sát nhùn Keyboard, tự xưng là Kẻ Hành Pháp, nó nghiêng đầu nhìn Duality đang lẩm bẩm điều gì đó, Keyboard nhùn chằm chằm vào đôi môi khô khốc của Duality, từ lúc đến đây, chủ nhân kế nhiệm của bọn họ vẫn chưa được ăn uống thứ gì cả. Keyboard đang bị khâu miệng nên chẳng thể làm được gì, tự dưng trong đầu có ý nghĩ mang chú chó của mình đi làm thịt nuôi chủ nhân.

Ánh mắt đó của Keyboard bị chú chó đọc thấy, nó tức giận sủa liên hồi như đang chửi mắng. Bà mẹ nó! Tôi là động vật thân thiết của ông đấy! Keyboard thấy nó chửi quá chửi mới phải từ bỏ ý định đó, lúc này Hidden và Sheriff cũng tiến vào, hai người tạm thời dừng cuộc đấu khẩu lại mà tự hỏi Keyboard đã đi đâu, ai mà ngờ tên nhóc thối này lại tự ý chui vào đây làm phiền chủ nhân nghỉ ngơi. Vốn dĩ chỉ định đi vào lôi kéo con quỷ kia ra thì bắt gặp ánh mắt như dò rada của Duality đang nhìn khiến hai người lạnh sóng lưng, ánh mắt như đang muốn nói hãy đi tìm cái chết cùng tôi và tôi sẽ đưa bạn đến cõi vĩnh hằng, hai người không hẹn mà nhìn nhau.

Keyboard ngồi bên mép liền chỉ chỉ ngón tay vào đầu ý muốn nói rằng đầu óc rất giống Evil, Hidden hiểu nhưng Sheriff thì lại tưởng Keyboard bảo bản thân bị đau đầu, điều này khiến Keyboard giận! Mặc dù miệng bị khâu nhưng Keyboard vẫn có thể nói chuyện ra tiếng và với hai người đồng đội tự hủy này thì nó sẽ không muốn mở lời đâu, Keyboard chỉ về Duality rồi chỉ lêb môi, sau đó chỉ xuống bụng. Sheriff và Hidden đều hiểu, Sheriff muốn bỏ đi thì Hidden đã lôi anh lại khiến anh vô cùng bực dọc.

"Làm cái gì?"

"Việc của ngươi"

"Của ta cái đầu! Ta không làm!"

"Ngươi phải làm!"

"Không!"

"Ngươi mà không làm thì bảy tội ác sẽ chạy ra, lúc đó ngươi chịu phạt!"

"'Chậc"

Sheriff với tâm không cam, tình không nguyện chậm rãi tiến tới gần Duality, anh quỳ xuống một chân rồi dùng tay nhẹ nhàng nâng mặt cậu lên. Sheriff cắn thật mạnh lên môi mình khiến cho nó chảy máu rồi cúi xuống mạnh bạo hôn lên môi Duality, cậu trừng to mắt ngạc nhiên nhìn khuôn mặt phóng đại kia, đồng tử thu hẹp, hơi thở nặng nhọc, mùi máu tanh dần thoang thoảng trong khuôn miệng. Đúng vậy, Sheriff hôn Duality là để truyền máu của bản thân cho chủ nhân Ác Chi Hoa, chủ nhân của bọn họ không thể ăn uống như người bình thường nên cả ba đều phải thay phiên nhau cắt máu của bản thân đer hiến tế cho chủ nhân, nhờ đó, chủ nhân mới trở nên mạnh mẽ có sức lực, để trở thành bịch máu di động của gốc rễ Ác Chi Hoa.

Sheriff chưa từng suy nghĩ rằng môi của một người lại mềm như thế này, trước kia Evil thì anh chỉ cắt tay nhả máu, cũng đã một trăm năm rồi, Sheriff chưa từng hôn ai và khi chạm môi Duality thì suy nghĩ đầu tiên của anh chính là mềm. Môi của người con trai này thật sự rất mềm, không có vị ngọt như lời nói của con người, Sheriff không tin mà tham muốn tìm đến cái ngọt ấy, anh vòng tay ra sau giữ chặt đầu cậu để giữ nụ hôn thêm sâu, lưỡi chậm rãi đẩy máu đi vào trong rồi quấn lấy lưỡi của cậu, những giọt máu đen lăn xuống và đi vào trong nội tạng của Duality, mùi tanh tưởi thoang thoảng, cái tanh của máu thật sự rất khó nuốt nhưng đang bị cưỡng chế khiến cho Duality không thể từ chối.

Bị hôn đến thiếu hụt oxi, đỏ cả mặt, nước mắt sinh lý tự nhiên chảy ra nơi khóe mắt khiến cho nơi đó phủ lên một tầng sương mỏng che đi tầm nhìn của Duality, cả người cậu vô lực đưa tay lên muốn đẩy ra nhưng không thể, đôi tay run rẩy chỉ biết vơ loạn cầu cứu. Hidden và Keyboard cũng bị cảnh tượng này làm cho kinh sợ, Hidden đen mặt nâng giày cao gót của mình lên đạp thẳng vào lưng của Sheriff để đẩy anh ra, Keyboard cũng tức giận mà phồng má, nó cầm lấy chú chó dưới chân mình ném về phía Sheriff khiến cho chú chó chỉ biết kêu la oang oẳng, Sheriff chỉ nghiêng người đưa hai tay ôm lấy chú chó vuốt ve khiến chú ta bình tĩnh rồi dùng đôi mắt oán hận liếc về phía chủ nhân.

Hidden ôm Duality vào trong người, cắn chặt răng.

"Ngươi bị điên à?!"

"Còn không phải do cô yêu cầu làm sao?"

"Là truyền máu! Không phải là cưỡng bức!"

"Cũng là truyền máu"

"Ngươi!"

"Làm sao? Ngươi lo sợ ta sẽ chiếm lấy chủ nhân? Đúng rồi đấy, ta chiếm đấy"

Sheriff nói bằng giọng đầy thách thức thành công chọc tức lửa giận trên người Hidden, Keyboard không quá nóng nảy như cô nàng kia nhưng cũng phải ăn một cục tức trong lòng khó giải trừ, tiểu quỷ nào đó trực tiếp dành Duality khỏi tay Hidden, bế lên. Hidden còn chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy Keyboard đặt lên trán Duality một nụ hôn, Sheriff thầm cười nhạo trong lòng bảo tên nhóc này khá đấy, thế mà cũng học được mánh khóe này, xem ra chỉ có Hidden là người bị hớt cả tay trên mà nghiến răng, Duality là người không hiểu tình huống gì trong này, cậu sợ, thật sự rất sợ, những kẻ này, họ muốn làm cái gì vậy chứ? Duality vùng vẫy muốn rời khỏi tay của Keyboard, ai mà ngờ tiểu quỷ cũng buông tay cho cậu ngã xuống.

Duality rơi tự do thì được một bàn tay khác mềm mại hơn dịu dàng đón lấy, cậu ngửa mặt lên nhìn thấy khuôn mặt tức đến hai mắt tối sầm, cô dùng tay che miệng của Duality, cúi thấp đầu rồi cắn thật mạnh lên cổ của Duality. Cơn đau nhói xuất hiện trên cổ rồi dần dần lan truyền khắp các dây thần kinh khiến cho Duality cảm thấy khó thở, đây là lần đầu Duality bị rơi vào tình thế khó hiểu như thế này, cái quái gì vậy chứ? Đây là tình huống gì? Cậu thở hắt ra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net