No.15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/s: Toi tưởng ko có người đọc nên tính drop luôn rồi... Đâu ngờ...
.
.================================
.
"Rồi ông công khai tán tỉnh người ta vậy luôn hả?"
.
"Tán tỉnh????"
.
Naib nhìn thằng bạn chí cốt hiện đang đần mặt ra suy nghĩ kia thì có chút bất lực, cả tên và số điện thoại của người ta đều rất chuyên nghiệp thu về tay, vậy mà cái gì cũng không nhận ra. Nên nói Norton tên ngốc này xui xẻo hay may mắn đây?
.
"Rồi ông có nhắn tin cho người ta chưa?!"
.
Eli cầm trà sữa trong tay, vừa nhai trân châu vừa hóng chuyện. Norton có hơi bối rối, không nhịn được mà cuống cả lên.
.
"Có... nhắn tin hỏi thực đơn ăn uống, và chế độ luyện tập của anh ấy!"
.
"Và..."
.
"Uhm... những bài tập gym anh ấy hay luyện..."
.
"Và..."
.
"..."
.
Norton lúc này đã chôn hết mặt mũi xuống hai cánh tay rắn chắc, có gọi cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn, dù gì trong cả bọn cậu ta cũng là kẻ ít tiếp xúc với tình cảm nhất. Naib vẫn nhớ mỗi lần tên ngốc này được người ta tặng quà đều lủi đi hoặc trốn tránh không nhận, bởi cậu ấy không thích quá thân thiết với người khác, nhất là phái nữ. Bây giờ thì hay rồi, một chút kinh nghiệm cũng không có.
.
"Đừng lo, chuyện tình cảm của cậu chắc chắn sẽ suôn xẻ!"
.
Eli bật ngón cái, miệng vẫn còn nhom nhem đồ uống. Mắt Norton hơi tròn ra, nghiêng đầu.
.

"Chuyện tình cảm... gì?"
.
"Không phải ông thích người ta hả?"
.
"... tui, có thích anh ấy hả?"
.
"Chứ nãy giờ chúng ta đang nói về vấn đề gì?"
.
"Anh ấy... uhm, tui chỉ là ngưỡng mộ với để ý anh ấy nhiều hơn người khác một chút thôi!"
.
"Cái đó là "thích" đấy thằng đần này!"
.
"..."
.
Và cuộc trò chuyện đi vào bế tắc.
.
.
.
Gần đây trong Tổng bộ đột nhiên xuất hiện tin đồn về một Nhân ngư màu bạc xuất hiện vào bình minh ở vùng nước sâu cách xưởng vũ khí 200 miles về phía Bắc. Khu vực này cũng là một phần thuộc chủ quyền Whitesand, nhưng là ngoại thành. Tổng bộ tiến hành điều tra và rất nhanh chóng bắt được sinh vật biển huyền thoại kia. Đương nhiên, vì đây là phát hiện mang tầm quốc gia, nhóm Vô Cứu được gọi về trụ sở chính để cùng tham gia thảo luận sự kiện to lớn này.
.
Có khoảng 30 người tham gia vào buổi họp này, tất cả đều là những nhà nghiên cứu ưu tú từ khắp 20 nhánh nhỏ, Vô Cứu và Vera là đại diện từ quận Whitesand. Đáng lý ra hai người tham dự là Luchino và Vô Cứu, nhưng Luchino bỗng dưng bị cúm nặng trước ngay ngày họp, mọi người trong viện nghiên cứu đều thống nhất để Vera thay thế gã, bởi người có thể kìm hãm Vô Cứu ngoài Luchino ra chỉ còn mỗi cô gái bạo lực này.
Vera đang lo lắng. Cô gái trong chiếc đầm đen bó sát khoanh tay trầm luân, mặc cho đám đàn ông vây quanh mà chào hỏi.
.
Là Tất An thật sao?
Nhân ngư kia, không lẽ mới được phóng sanh lại rơi vào tay tổng bộ rồi?
.
Nếu thật sự như vậy...
.
Vera lướt mắt sang thanh niên tóc đen bên cạnh, trong đôi mắt là lo lắng và thận trọng. Vô Cứu từ khi đến tổng bộ một chữ cũng chưa nói, hắn im lặng đến đáng ngờ, như cái tĩnh lặng trước cơn giông tố mạnh mẽ. Cô gái có thể tưởng tượng được nếu người bên trong lồng kính kia thật sự là Tất An, tình huống xấu nhất có thể xảy ra là tên Vô Cứu này phát điên lên rồi tấn công người khác, hoặc là lao thẳng vào đập lồng kính cướp kẻ kia đi. Dù là cái nào cũng không được, đây là tổng bộ, là nơi nắm lấy hầu hết quyền lực về các công cuộc nghiên cứu biển, một cái đóng mộc có thể khiến Vô Cứu cả đời sau không bao giờ được tham gia bất kỳ tổ chức nghiên cứu nào liên quan đến biển nữa. Chưa đề cập đến lực lượng bảo vệ hiện đang có mặt... Đây hoàn toàn không phải trò đùa.
.
Vị thư ký của Tổng bộ trưởng, đồng thời cũng là một trong những nhà tâm lý động vật học hàng đầu - Yidhra - uyển chuyển bước lên bục phát biểu, sau lưng cô là lồng kính được phủ lên một lớp màng che đậy, nhưng tất cả mọi người đều đoán được thứ đằng sau tấm màn là gì. Bên cạnh cô gái quyền lực này là một cặp sinh đôi trông khá nhỏ tuổi, hình như  là sinh viên đại học. Hai cô gái nhỏ này giống nhau như đúc, một người ôm theo tài liệu đi bên cạnh Yidhra, người còn lại thì điều chỉnh âm loa micro. Yidhra xoa đầu hai đứa trẻ, cô ra hiệu cho bọn chúng lùi ra phía sau, xong bắt đầu chậm rãi khai mạc cuộc phát biểu.
.
"Xin gửi đến toàn thể mọi người hiện đang hiện diện trong quảng trường này lời chúc sức khỏe cùng lời chào thành tâm nhất!"
.
"Như mọi người đã được thông báo, bộ phận nghiên cứu và giao tiếp chúng tôi đã tìm và bắt được một sinh vật Huyền thoại của đại dương, loài mà nhân loại chúng ta vẫn thường gọi là "Nhân ngư"."
.
"Được sự cho phép của Tổng bộ trưởng, cơ sở chúng tôi được giữ lại "mẫu vật" Nhân ngư này để tiếp tục nghiên cứu và tìm hiểu sâu hơn."
.
"Sau đây là một số lập luận và phát hiện chúng tôi đã đạt được sau một tháng giao tiếp với loài sinh vật này..."
.
.
.
Bài diễn thuyết tiếp tục, mọi người đều chăm chú theo dõi bóng hồng gợi cảm trên khán đài, không khỏi cảm thán thực lực của cô ta. Mọi thứ được lập luận rất chặt chẽ, cũng không gây chán nản cho khán giả bên dưới, Vô Cứu trong vô thức cũng đặt sự chú ý vào bài thuyết trình bên trên. Không thể không công nhận Yidhra được Tổng bộ trưởng để mắt đến là chính xác, bởi đây là một cô gái xinh đẹp và xuất sắc toàn diện.
Yidhra sải chân lướt đến cạnh cái lồng kính được bao bọc kín đáo, nhẹ nhàng vỗ tay hai nhịp. Hai cô gái nhỏ sinh đôi xuất hiện, mỗi người một bên, kéo xuống tấm màn sự thật mà tất cả mọi người vẫn hằng mong chờ.
.
Bên trong lồng kính là một nam nhân xinh đẹp với chiếc đuôi màu bạc tao nhã, trông chừng trạc 17-18 tuổi. Da cậu ta trắng xanh, thoạt nhìn như da người chết, đôi mắt xám vô hồn nhìn không tiêu cự về phía trước, không rõ nhãn quan có hoạt động hay không. Chiếc đuôi xám khảm hoa văn trắng, nhẹ nhàng vẫy bên trong nước, tóc màu bạc ngắn đến vai, có vẻ như mái tóc này đã được cắt tỉa. Vô Cứu sau khi biết kẻ bên trong lồng kính không phải là Tất An thì bình tĩnh hẳn, hắn quan sát nhân ngư kia thật kỹ, rút ra được một vài kết luận.
.
Yidhra lại tiếp tục bài diễn thuyết, Vera cũng sinh ra tò mò với nhân ngư màu bạc, biểu cảm của cậu ta có vẻ lạ và khác với Tất An, không quá bất ngờ cũng không quá sợ hãi thế giới trước mặt, so với Tất An bình tĩnh hơn vạn lần. Cứ như là...
.
"Như là cậu ta tiếp xúc với nhân loại đây không phải là lần đầu lần hai."
.
"Phải!" - Vera đáp.
.
"Nhãn quan khá đục, nhưng đa phần loài cá sống nơi nước sâu đều như vậy, không thể khẳng định cậu ấy không nhìn thấy!"
.
"Chị còn nhớ Tất An lần đầu nhìn thấy chúng ta, cậu ấy thể hiện sự tò mò và khám phá rất rõ ràng. Còn nữa, tóc Tất An rất dài, chị khẳng định cậu ấy cả đời chưa cắt tóc bao giờ... Tóc nhân ngư này thế mà lại gọn gàng đến kỳ lạ..."
.
Vô Cứu và Vera đã có một buổi thảo luận rất phức tạp, và cả hai đều đồng tình việc nhân ngư này hành xử rất khác với sinh vật biển thông thường, có vẻ cậu ấy đã được tiếp xúc với loài người rất nhiều lần trước đây rồi.
Nhưng dù là như thế nào, nhân ngư này hoàn toàn thuộc về sở hữu của Tổng bộ, bọn họ không hề có bất kỳ quyền lợi nào với cậu ta, quá để tâm không phải là chuyện nên làm. Buổi họp kết thúc, mọi người đều xúm đến vây xem Nhân ngư trong lồng kính, có thể nhận thấy kẻ bên trong khó chịu thu mình lại, Yidhra cũng nhanh chóng bọc lại lồng kính và đưa cậu ta đi. Không ai được phép chụp hình hay để lộ thông tin ra ngoài giới truyền thông, đây là sắc lệnh mà Tổng bộ trưởng ban xuống, buộc tất cả thành viên trong buổi họp ký giấy cam kết. Vô Cứu hiểu rõ phát hiện này đối với Tổng bộ chắc chắn rất quan trọng, hắn tiếc thương nam nhân kia đồng thời cảm thấy bản thân nhẹ nhõm, trước đây nếu Tất An rơi vào nơi này, sợ rằng vĩnh viễn người cũng không thoát khỏi được cái hồ cá khổng hồ, mà hắn cũng chẳng chạm đến người ấy được nữa. Như bây giờ có lẽ đã là lựa chọn đúng đắn nhất.
.
Hình ảnh Tất An lướt qua tâm trí hắn, trong khoảnh khắc hắn cảm thấy tim nhói đau lên, những cảm xúc hắn đè nén chợt sống lại.
.
"Tôi nhớ người!"
"Tất An!"
.
.
.
Yidhra ngồi bên cạnh một chiếc hồ bơi trong nhà, tay nhâm nha tách trà hoa cúc. Nam nhân tóc xám nằm bên cạnh, nửa thân dưới chìm trong nước, chán nản nghịch điện thoại.
.
"Chị biết tôi ghét con người mà, không có lần sau tôi chịu chui vào lồng kính như thế này đâu!"
.
Chàng trai tóc bạc ghét bỏ lên tiếng, cô gái xinh đẹp bên cạnh môi nhếch lên một tý, vẽ ra một nụ cười nửa miệng.
.
"Nào nào, Aesop! Đừng nóng tính như vậy chứ!"
.
"Đúng đó! Đúng đó!"
.
Hai cô nhóc sinh đôi đồng thanh cất tiếng, bênh vực chủ nhân của mình. Yidhra xoa đầu hai đứa trẻ, mỉm cười ra hiệu cho chúng làm gì đấy. Sau khi hai cô nhóc rời đi, nam nhân tóc xám nhún vai, dùng tay nâng bản thân rời khỏi mặt nước. Trong phút chốc chiếc đuôi xám tách làm đôi, biến thành một đôi chân trắng thon dài. Cậu ta với lấy bộ quần áo màu xám treo bên cạnh hồ với, khoác lấy rồi rời đi ngay trước mắt nữ nhân xinh đẹp Yidhra.
.
"Tuần sau lại đến kiểm tra nhé!"
.
"Phiền!"
.
"Ngài Joseph sẽ ghé thăm đấy!"
.
"..."
.
Yidhra cười nham hiểm nhìn về phía thanh niên hiện đang đeo lấy chiếc khẩu trang che đi khuôn mặt xinh đẹp hoàn hảo, chờ đợi cái nhăn mặt của cậu ấy.
.
"Tôi sẽ đến!"
.
Nói rồi cậu thanh niên tươm tất rời đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net