5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai cùng nhìn nhau và cười tà mị như nhau, thật sự họ hiểu ý và đẹp đôi vô cùng

"Hảo, tôi mặc". Lục Thần đi nhanh về phía Trừng An rồi hai người nắm tay nhau đi đến trung tâm thương mại khác của Trừng An

"Đúng là tiểu yêu mê tiền". AnhTrừng An nựng cằm Lục Thần cưng chiều nói

<góc độ khác>

"Ủa, đấy là Lục Thần mà". Tiêu Dật đi cùng với Thiều Thanh, vừa thấy cậu liền nói với Thiều Thanh

"Đâu??....phải ha, mà người kia trong quen ghê ấy". Thiều Thanh đưa mắt tìm kiếm thì cũng thấy có chút quen thuộc

"Hình như đấy là tên Uất Trừng An mà, cái tên trùm xã hội đen nổi tiếng. Nhưng sao Lục Thần lại đi với hắn chứ"

Cả hai quyết định theo dõi Lục Thần và Trừng An để biết xem là chuyện gì diễn ra

"Chà, là rolls-royce đấy, sao mà lại đẹp đến thế". Tiêu Dật nấp gần chỗ Lục Thần và Trừng An, nhìn thấy con xe của anh mà trầm trồ

"Họ đi đâu không biết, mà trông họ thân mật phết". Thiều Thanh và Tiêu Dật cũng lên xe đi theo

Lục Thần và Trừng An lên xe đi đến một tòa nhà cao tầng cách trung tâm ban nãy không xa

~bãi xe~

"Bé con, bạn của em có vẻ quan tâm em ghê". Trừng An khom người qua bên Lục Thần nói vào tai cậu

"Tôi thấy, rắc rối thật đấy". Lục Thần trả lời rồi nhìn ra ngoài

"Họ vào đây rồi thì thôi mình về vậy". Thiều Thanh nói với Tiêu Dật rồi quay xe về

"Sao vậy???"

"Ở đây và chỗ lúc nãy là địa bàn làm ăn của Trừng An, không cẩn thận thì có mà chết mất xác, với lại người như Lục Thần thì sẽ biết bản thân nên làm gì mà". Hai người họ rời đi

Cảnh tượng hai người cảnh sát đó rời đi cũng khiến Trừng An có chút ngạc nhiên, tại sao nhanh vậy lại đổi ý bỏ về

"Họ biết điều lắm,.....chứ không phải như anh đâu". Lục Thần biết rõ là Trừng An đang ngạc nhiên nên đã nói nhưng không quên kèm theo móc mỉa

"Anh làm thế nào lại không biết điều chứ?? Em phải giải thích cho anh nghe rõ ràng". Trừng An gỡ dây an toàn cho Lục Thần xong thì nắm hai cổ tay cậu lại nói

"Thì anh cũng thấy rõ mà, ngay hôm qua thôi, anh chưa trả tiền cho tôi". Lục Thần tròn mắt chu cái môi mọng đỏ ửng ra nói với Trừng An

".......". Trừng An im lặng khi vừa nhìn thấy nét mặt đó của Lục Thần

"Nè, nói gì đi chứ.....tiền của tôi trả đây nhanh lên". Lục Thần lại tiếp tục chu môi ra nhọn hơn nói với Trừng An

"Nè.....ưm". Lục Thần định chu môi ra cãi tiếp thì Trừng An kéo Lục Thần lại hôn lên môi cậu, cậu thật quá dễ thương trong mắt anh, yêu sao hết cái người này đây

"Anh đã cho em cọc tiền đô đó rồi mà". Trừng An rời môi Lục Thần

"Anh nhét cọc tiền vào túi áo vest, rồi anh đưa tôi về nhà anh, nhà anh đem vest đi giặc, tôi nhận từ lúc nào"

"Thôi, vậy bây giờ anh sẽ cộng hết lại rồi chuyển cho em một lượt nha". Trừng An cầm điện thoại chuyển khoản cho Lục Thần

"Ok". Lục Thần đi ra ngoài xe rồi lên 'Black Donut'

"Mà này tôi có điều muốn hỏi"

"Chuyện gì?"

"Tại sao lúc nãy ở của hàng quần áo anh lại phải trả tiền, cái trung tâm đó chẳng phải của anh sao"

"Nói sao đây là, mặc dù là chủ nhưng đấy là nơi để kiếm tiền, không thể nào chỉ đến lấy, doanh số trên giấy tờ sẽ bị thất thoát ừm....dù sao thì theo quỹ đạo nó cũng sẽ về lại tay anh mà"

"Ra là vậy, còn nữa...sao anh làm chủ nhiều trung tâm thương mại thế hả?"

"Ây cha, không phải là có nhiều....mà là rất nhiều. Họ Uất nhà anh vừa có tiền vừa có đất nên xây lên nhiều cái trung tâm thương mại và chuỗi những thứ khác nữa, bao nhiêu đấy mới đủ nuôi em"

'Lắm tiền thế chắc cũng phải tử hình ba đời'

(Ý trong câu của Lục Thần là, họ Uất nhiều tiền như thế là do truyền thống làm ăn phi pháp nên nếu bị bắt thì chỉ có thể dùng mức án tử hình hết cả họ)

~ Black Donut ~

"Ể, kia là Cậu An đúng không?". Cô gái ở quầy tiếp tân nói

"Cậu An đến kìa, uầy đúng là cao thiệt đó nha". Cô nhân viên trong tiệm nói với mọi người trong tiệm

"Làm ở đây đã lâu giờ mới thấy được Cậu An ở ngoài"

Trừng An tiêu soái bước vào trong thật sự làm cho người khác phải mở to mắt gương mặt thanh tú, tuy chỉ đơn giản áo thun trắng oversized quần jeans đen cùng giày trắng

"Quản lí đâu??". Trừng An vừa vào đã lên tiếng gặp quản lý

"Đây, Cậu An của chúng ta sao hôm nay đích thân đến đây?". Một người nam cao hơi gầy với mái tóc bạch kim dài ngang lưng bước ra gặp Trừng An

"Đo cho em ấy đi". Trừng An kéo Lục Thần ra trước mặt mình nói với quản lý

Từ nãy giờ Lục Thần đi sau Trừng An nên chẳng ai thấy, vì cậu khá nhỏ con nên anh che mất phần cậu. Lục Thần tổng quan thì lại khác Trừng An hoàn toàn

Xinh xắn đáng yêu với mái tóc đen lòa xòa vì gió, mặc chiếc hoodie màu đen tôn lên làn da trắng nõn, một chiếc quần jeans rộng và đôi giày trắng khiến Lục Thần đáng yêu vô cùng

"Hớ.....dễ thương quá đi, sao lại nhỏ xíu thế này, bé năm nay bao nhiêu tuổi rồi hả???". Cậu quản lý khom người xuống nựng mặt của Lục Thần

"Này này, đừng có đụng chạm bậy bạ". Trừng An đánh tay người quản lý, gương mặt băng lãnh làm cho không khí trầm xuống

"Àm.....cậu cao bao nhiêu vậy??". Quản lý bắt đầu lấy giấy viết ra

"Một mét sáu lăm". Lục Thần đanh mặt trả lời, Lục Thần thật rất ngại trả lời về vấn đề này

Trừng An ngồi xuống ghế sofa nhìn Lục Thần, thấy cậu đanh mặt như vậy không khỏi buồn cười

"Cái gì, đúng là quá đáng yêu mà". Quản lý lại một lần nữa không kiềm chế được cảm xúc của mình

"Cậu An à, tôi không ngờ anh là một daddy đó nha". Quản lý cười nguy hiểm quay sang nhìn Trừng An

"Nói gì vậy hả??". Trừng An nhau mày nhìn cậu quản lý

"Nghĩ xem anh thêm vài cm nữa là hai mét lại đi chăm lo cho cậu nhóc mới một mét sáu lăm, nhìn sơ qua đoán chừng mới mười sáu tuổi....thật là daddy"

"Em ấy lớn hơn cậu hai tuổi đó". Trừng An cười cười nhìn Lục Thần

"WHAT?? Không nhìn ra nha, chào tiểu phu nhân". Cậu quản lý đơ ra

"Tiểu phu nhân, vậy là có đại phu nhân đúng không". Lục Thần liếc qua Trừng An ánh mắt đằng đằng sát khí

"Anh không có". Trừng An theo phản xạ mà giơ hai tay lên nói

"À....ý tôi là nhìn phu nhân nhỏ nhắn nên gọi là Tiểu phu nhân ấy mà"

"Bộ nhìn anh đây giống con nít lắm sao hả thẳng nhóc". Lục Thần đứng nhìn quản lý mà khinh khỉnh nói

"Dạ không dám, em nào dám nói vậy, chỉ là anh thật nhìn rất trẻ"

"Thôi nhanh đo đi, tôi không có nhiều thời gian đâu". Trừng An nhìn vào đồng hồ hối thúc quản lý

Lục Thần và quản lý đi vào trong căn phòng bằng kính để đo còn Trừng An ngồi chăm chú nhìn cậu đang được cậu quản lý đo cho

~ 10 phút sau ~

"Dạ đã đo xong rồi ạ". Cô nhân viên đi đến trước mặt Trừng An nói

"Ừm"

"Sẽ may bao nhiêu bộ vậy Cậu An??". Cô nhân viên ra hỏi Trừng An

"Hừm....mẫu vải năm mới của chúng ta nhập về, có tất cả bao nhiêu?". Trừng An đắn đo suy nghĩ rồi lại hỏi cô nhân viên

"Dạ là mười mẫu, trong đó có mười mẫu có ba màu". Cô nhân viên xem trong màn hình của điện thoại rồi nói với Trừng An

"Vậy thì mỗi loại một bộ". Trừng An nhìn cô rồi nói

"HẢ?? ANH ĐIÊN À". Lục Thần đi ra nghe thấy liền sốc phản vệ mà hét lên

"Hửm, em thấy ít sao??". Trừng An nhìn Lục Thần, giả vờ hỏi

"Điên thật rồi, anh.....". Lục Thần càng gần trước mặt Trừng An

"Ấy ấy, cậu Lữ bình tĩnh nào, tôi sẽ may cho cậu thật đẹp thật thoải mái, thật thời thượng nên cậu không phải kích động như vậy". Cậu quản lý đến vuốt ve Lục Thần

"Nhưng tôi không thích". Lục Thần nhăn nhó nhìn Trừng An đang thản nhiên nhìn mình mỉm cười

"Anh đã nói với em rồi mà bảo bối, chịu mặc thì sao". Trừng An rút trong túi quần ra một chiếc thẻ màu đen nhìn Lục Thần

"Nhưng tôi nghĩ là chỉ cần mặc một bộ"

"Thì là một bộ, bao nhiêu bộ bấy nhiêu tiền". Trừng An mỉm cười đi đến chỗ Lục Thần rồi kéo cậu đi

Lục Thần ngơ 2s rồi cũng hiểu ý, lòng vui rạng rỡ đi theo Trừng An

"Chào Cậu An và tiểu phu nhân về ạ". Tất cả nhân viên cúi thấp người xuống chào Trừng An và Lục Thần

"Nè quản lý Diệp, sao sao. Số đo của cậu Lữ như thế nào vậy??". Mấy cô nhân viên trong tiệm nhào lại chỗ của cậu quản lý

"Cho tôi xem với"

"Đây đây, các người xem đi, đúng là một tiểu khả ái mê hoặc, cơ thể chỗ nào cũng nhỏ nhắn dễ thương, chỉ có mông là to tròn căng mọng thôi". Quản lý Diệp đưa cho nhân viên xem số đo của Lục Thần

"Oh my god, eo nhỏ đến thế à. Thật là chịu không nổi mà, đã vậy mông lại to như thế"

"Đâu đâu, chà đúng thật là một tiểu mỹ nhân mà". Nhân viên trầm trồ nhìn theo Lục Thần và Trừng An đi một khoảng đã khá xa mà hò reo

End 5.

Yuanboo. (was here)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net