Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Lại một năm học trôi qua, cũng là cái mùa hè nóng bức tới. Nhà bạn mỗi năm là về Hàn vào mùa hè, vì thế năm nay cũng chả khác gì. Năm nay gia đình bạn về sớm, 28/5/2015 đã về rồi. Chứ mọi năm là đầu tháng 8 mới về.

   Bước xuống sân bay Incheon của Hàn, vẫn là cái mùi y chang lúc bạn bước xuống - mùi người. Hôm qua, bạn gọi cho ông bà thì bà nói là không ra đón, chỉ nói là sẽ kêu người quen ra đón. Và bà đã nói đúng...

   - Carly, bên này nè. - Na Ri nói.

   - Á!!! NA RI!! - bạn ngạc nhiên.

   Thì ra "người quen" mà bà bạn nói là nhỏ bạn thân của bạn. Một lần nữa, hai anh em bạn nhìn bạn với ánh mắt như "What...". Na Ri mấy tháng qua cứ kêu là nhớ bạn này nọ thì hum nay nó được rồi. Ngồi trên xe, bạn với Na Ri nói về việc trong công ty của BigHit. Tính đến nay, Na Ri đã làm thưc tập sinh được 10 tháng. Nghe con bạn thân kể mà bạn ghen dễ sợ. Bạn cũng muốn được như vậy. Bỗng...

   - Ê, năm nay BigHit cũng tuyển tiếp đấy. Tham gia đi! - Na Ri lay người bạn.

   - Ờ, mình cũng đang suy nghĩ.

   - Suy nghĩ gì nữa! Thi luôn đi! - nó phán.

   - Không biết nữa. - bạn cúi gầm mặt.

   Bạn lúc đầu đâu có muốn nhưng sau khi nghe Na Ri kể thì bạn lại muốn. Bạn làm theo lời mách bảo của con tim hay lí trí bây giờ.

   Về đến nhà bà, thấy bà ngồi đợi ngoài cửa. Bà cũng cười tươi như hoa, rồi một lát sau, ông cũng ra phụ tụi trai nhà bạn xách 10kg đồ vào. Xong xuôi cũng phải 10h sáng. Chưa kịp làm gì thì bạn bị Na Ri kéo đi ra ngoài. Kéo đến một quán net gần sông Hàn.

   - Vào đây chi? - bạn ngơ ngác.

   -Làm đơn đăng kí thi tuyển cho cậu. - Na Ri vừa nói vừa đánh máy lia lịa.

   - What the F(lower)!! - bạn phán một câu Đan Mạch.

   - Xong. - trong vòng chưa đầy 2 phút, no đã đánh xong và gửi.

   Bạn vẫn ngạc nhiên. Ai mượn nó làm đâu. Bạn kêu là đang suy nghĩ chứ đâu phải là đồng ý. Bạn thở dài một tiếng và chắp tay lạy con bạn. Thôi lỡ gửi rồi thì thi thử. Bạn đánh giá mình là quá dễ dàng chấp nhận, và điều này cũng vậy.

   Về đến nhà, đã nghe tiếng mẹ bạn nói với bạn

   - Con cứ thi đi, xem tài năng của con đến được đâu. Nếu không được thì vẫn tự hào là con nhà Shay. - mẹ dỗ dành như trẻ lên 3.

   Bạn lúc này đang trong tâm trạng rối bời. Vì những nặng nề của kì thi, của việc là cháu ca sĩ. Nghĩ lại mình không đỗ thì mất mặt với gia phả họ Shay lắm.

   Vài ngày sau bạn nhận được một bức thư của BigHit Enetertainment báo về ngày thi. Là CHIỀU NAY. Đm sao nhanh vậy. Không cho người ta chuẩn bị tinh thần nữa. Bạn vội vớ cái điện thoại và gọi cho Na Ri. Na Ri cười và nói chiều nay đi chung để Na Ri còn lên tập luyện nữa. Bạn nhờ Na Ri chỉ vài cái mẹo làm mềm lòng giám khảo. Na Ri cũng nói ra nhưng toàn cái mẹo trên trời dưới đất không à. Ấn tượng đầu tiên luôn là cái quan trọng nhất.

---------- Chiều hum đó ----------

   Chưa đến giờ thi nhưng Na Ri đã có mặt sẵn ở dưới nhà. Bạn còn bận thay quần áo. Bạn chả biết mặt gì lịch sự đi thi nữa. Vì sao lại vậy trong khi đó bạn là thánh thời trang của trường? Đơn giản một lý do là bạn CHƯA BAO GIỜ ĐI THI KIỂU NÀY. Sau 10 phút lựa lựa chọn chọn cuối cùng cũng xong. Bạn diện một chiếc áo xanh biển New Balance, quần bò dài. Bạn bỏ áo phía trước vào quần, để ngoài phía sau, một vái túi nhỏ bên hông (giống kiểu JHope). Buộc tóc cao đuôi ngựa. Bữa nay bạn để lại tóc ban đầu của bạn, tóc nâu vì lười nhuộm nên giống người bình thường. Na Ri khoác tay bạn đi ra ngoài. Trên đường, Na Ri chỉ cho bạn những cách để lại những ấn tượng tốt với mọi người. Tuy nhiên, bạn đang lo nên chỉ hiểu được một nửa những gì Na Ri nói.

   Do bạn không biết đường nên chỉ biết đi sau con bạn thân. Đứng trước tòa nhà của công ty, bạn há hốc mồm vì nó to hơn so với những tòa nhà bạn từng thấy. Bỗng...

   - Vào lấy số báo danh đi. - Na Ri chặn suy nghĩ của bạn.

   Bạn nuốt nước bọt, bước vào, lấy cái bản tên và chờ ở ngoài. Còn Na Ri thì đi đến phòng tập để luyện rồi nên một mình bạn tự an ủi bản thân.

   "MỜI THÍ SINH TIẾP THEO VÀO PHÒNG THI"

   Đó là tiếng Bang PD-nim. Bạn run sợ bước vào phòng. Tự nhiên bạn cảm thấy lạnh sông lưng.

   - Em hãy giới thiệu đôi chút về bản thân mình. - cái giọng lạnh lùng cất lên.

   - Dạ, em tên Carly Shay. Năm nay 15 tuổi, sống ở LA, Mỹ. Em là con lai, lai Mỹ, Hàn, Ý và Tây Ban Nha. Em học trường Hollywood Art- bạn nói.

   
   - À thì ra em là người ngoại quốc. Em nói tiếng Hàn giỏi đấy. Hollywood Art là trường biểu diễn nghệ thuật sân khấu mà. Tôi rất mong đợi vào màn trình diễn của em. Em trình bày phần trình diễn của em đi.

   Bạn đã chuẩn bị bài Into The New World của SNSD. Bạn run lắm nhưng phải tự tin để xứng với danh hiệu học sinh trường Hollywood Art. Hít thở 3 lần rồi bắt đầu hát.

----------- 30 phút sau -----------

   Bạn bước ra khỏi phòng thi với khuôn mặt vô hồn. Na Ri chạy lại đập vai bạn.

   - Hôm nay thầy nghỉ nên được về. Sao, được hông? - nó tò mò.

   Bạn chả nói gì, chỉ gật đầu. Rồi Na Ri hiểu chuyện gì xảy ra nên nó kể lại lúc mới vào cũng run lắm nhưng sau đó thì hết. Bạn chỉ im lặng lắng nghe thôi. Vài ngày nữa có kết quả.

   Tối đó, bạn về đến nhà, chưa định hình được xung quanh thì gia đình bạn chạy lại hỏi tới tấp.

   - Thi được không cháu? - bà bạn hỏi.

   - Tốt chứ? - mẹ bạn.

   - Chắc là đậu không? - Justin lên tiếng.

   Bạn bối rối nhưng từ từ trả lời từng câu hỏi. Bạn lên phòng, skip bữa ăn tối và đi tắm. Dưới làn nước mát, bạn suy nghĩ nếu rớt thì sao. Giám khảo nói là rất mong đợi vào bạn, không biết bạn làm hài lòng đủ họ không. Xong xuôi, bạn bỏ đi ngủ luôn dù lúc đó mới 8h30 tối. Thường thì bạn thức khuya số 1 ở nhà nhưng do hôm nay mệt nhọc quá nên thiếp đi. Bạn chả muốn suy nghĩ về việc này nữa. Chỉ mong kết quả ra tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net