[ Vera Nair ] Một câu hỏi mãi không có câu trả lời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi chân khẽ bước theo điệu nhạc, một cách uyển chuyển và nhẹ nhàng, toát lên vẻ quý phái và thu hút người nhìn. Vera như tâm điểm của sàn nhảy.

Xoay nhẹ một vòng, người con gái trong bộ đồ trắng tinh kia trông thật xinh đẹp. Trang phục của vị hương sư – Tonight or Never, giờ đây được khoác lên người của nàng, tựa như một thiên sứ, vị thiên sứ đã hạ phàm xuống trần giang để toát lên vẻ thuần khiết kia.

Nhưng nào có ai hay, vị thiên sứ kia phải chăng lại là một kẻ tội đồ. Một con người đã vấy bẩn đôi bàn tay mình chỉ vì sự đố kị. Vera Nair chưa bao giờ ngừng hối hận, chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về việc đó, về cơn ác mộng đã bám theo cô suốt quãng đời này. Nếu con người ta đố kị với nhau về những lí do như thanh danh, danh vọng. Thì chính cô lại đố kị với người chị của mình về tình yêu thương.

Ôi chị Vera của cuộc đời em, giá như em đủ tỉnh táo để nhận ra sự thật. Có lẽ..chị em ta đã ở cùng nhau, chung sống với nhau một cách hạnh phúc nhất.

Nhưng chị này, nếu là vì em. Sao chị không bao giờ nói ra?

Sao chị lại lấy đi mất ánh hào quang của em, lấy đi tài năng của em.

Hỡi chị của em ơi, làm ơn cho em biết đi

Tại sao lúc đó chị lại nhìn em bằng ánh mắt trìu mến đó cơ chứ? Khi đôi tay em lúc đó đã dính máu chị cơ mà.

Tại sao vậy chị yêu của em. Tại sao vậy Vera Nair?

Chị chấp nhận cho em lấy đi tên chị ư? Lấy đi cuộc sống của chị ư? Người chị đáng kính ơi?

Đôi chân ngừng di chuyển, điệu nhạc cũng đã hết. Cô nhẹ nhàng bước ra ban công, nơi ánh trăng kia đang là tâm điểm của màn đêm kì diệu, cũng như người chị của cô vậy. Người chị song sinh đáng kính kia từng là tâm điểm của mọi người, ai ai cũng kính mến. Vera Nair – Phải, tên người chị đáng quý của cô, người luôn là tâm điểm của mọi thứ. Giá như cô được như chị ấy, dù một chút thôi.

Nhưng dù có cố gắng đến mấy, kết quả cô đạt được cũng là con số 0.

Cô là một kẻ thất bại, đúng chứ? Nếu không thì tại sao cô lại không thể được như chị mình?

Một câu hỏi sẽ mãi không bao giờ có câu trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net