Chap 12:Màu đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Để tôi kể các bác 1 trận qm của tôi, trận đó tôi Pick Aesop và gặp Joseph skin Iris còn tôi là Music Master, ban đầu kết thúc máy ảnh thì tôi bỏ tay ra khỏi máy thì né được 1 đòn đánh rồi tôi bắt đầu kite ổng, tôi kite đến lúc mở cổng và khúc cuối team đi hết thì tôi gục ở nhà máy có hầm(map xưởng vũ khí). Tôi tưởng tôi chết rồi nhưng không, ổng mang tôi xuống xong ổng xoay như đúng rồi khiến tôi ngơ cmn ngác, cuối cùng ổng đầu hàng ra chat mới biết ổng FH mà dí tôi không hề xoay hay dán graffiti nha vì ổng bảo ổng tưởng tôi kite 5s để đem hầm dduj oimeoi =)) kể vậy thôi vô nè]

Ngày X tháng Y, năm Z

Đấy là một buổi tối trời không mưa nhưng lại có tuyết, bầu trời đêm tối lạnh thấy xương khiến không 1 ai muốn bước ra ngoài cả nên hắn-tên bá tước với mật danh Bloody Swords cũng nằm ở trong phòng không hề muốn lết xác ra khỏi chiếc giường và càng không muốn nghe thấy âm thanh hoan ái của 2 kẻ nào đó ở căn phòng còn lại, nghe thấy tiếng động là vậy không khó để hắn hứng tình nhưng mỗi lần vậy hắn lại nhớ về chàng pháp sư kia đang ở nhà của tên thần kia, chả thể làm gì hơn mà không lẽ lại chửi người ta lúc hoan ái không phải ý hay nên hắn đành kệ mà lấy sách ra đọc cho tầm hồn bay bổng rồi lại làm tý cồn trong cốc rượu được gã The Ripper kia lấy trước mà nhầm nhi. Dù thời tiết và không gian khá tệ nhưng trong căn phòng này đối với hắn mọi thứ vẫn thật hoàn hảo cho một buổi thư giãn bệnh tình. Đôi mắt xanh lạnh lẽo màu bầu trời đảo quanh trên từng trang sách lướt qua rồi lại chú ý cốc rượu đỏ đang cầm trên tay, bỗng cửa sổ của hắn có thứ gì đó đập mạnh, hắn tiến lại gần mở cái cửa sổ đó ra dù chân đang khá khó đi nhưng không thể kêu tên "bạn chung nhà" kia ra mở, đành  tự thân vận động. Một con chim bồ câu với 1 cái ổng nhỏ được gắn ở chân vậy chắc chắn là đưa thư rồi,  hắn mở cái ống nhỏ đó ra và lấy được 1 cuộn giấy với tiêu đề
-"kính gửi Bloody Swords-Joseph Desaulniers.

Hôm nay cậu nhóc với mật danh"chàng trai bị lãng quên" tình cờ thấy tôi đang chiến đấu với con người và cậu ta đã từng tấn công tôi nhưng lần này cậu không tấn công tôi mà ra tay giết hết đám pháp sư kia. Xong thì nói chuyện với tôi về ngươi và yêu cầu muốn gặp người, mong rằng dù thời tiết đang khá tệ nhưng người vẫn có thể thu xếp để tới gặp cậu ta tránh việc mở thêm 1 phe nữa giao tranh với Vampire.

Blood Path-Marie"

Joseph:*đùa à!? Trời thì tuyết rơi, chân thì đau lại bắt đi gặp cái tên nhóc đó sao? Mà cậu ta dù chỉ tình cờ gặp thôi sao cứ nằng nặc đòi gặp mình?*

Bỏ qua những dòng suy nghĩ vừa rồi mà hắn phải rời bỏ căn phòng của mình mà tới khu rừng thì có 1 ngọn lửa ma trơi cố tình bắn trượt qua bờ vai hắn và hình bóng cậu nhóc trẻ tuổi từ tên cậy nhảy xuống cùng 1 chiếc rìu đe dọa hắn

Robbie:"Anh Aesop đâu?"

Joseph:"ngươi tìm ta vì biết được thông tin ta ở chung với cậu ta sao?"

Robbie:"phải và ngươi cũng là kẻ duy nhất biết về ta sau lần đó vậy nên ngươi..."

Joseph:"không hề phá cây của ngươi"

Robbie:"ngươi không phá thì ai phá?"

Joseph:"vậy để ta giúp cậu xem lại ký ức nha"(cho ai không nhớ thì Joseph có 1 khả năng là dùng 1 tấm hình có mặt của đối phương có thể giúp đối phương nhìn lại quá khứ)

Những tên pháp sư kia đang chặt những cái cây-thứ thân quan tựa mái âm của cậu còn cả gan nói dối sao, cậu thật sự tức giận nhưng cũng chả làm gì được nên đành xin lỗi tên kia vì sự hiểu lầm rồi ký ức vỡ tan ra đưa cậu về thực tại.

Joseph:"giờ thì nhóc tin chưa?"

Robbie:"nhóc...ngài vẫn nhớ tuổi thật của tôi nhỉ?"

Joseph:"phải, mà ngươi muốn hỏi về Carl là sao?"

Robbie:"tôi nghe nói anh ấy vẫn đang tiếp tục làm pháp sư nhỉ?"

Joseph:"phải và ta với cậu ấy giờ không còn ở chung nữa rồi"

Robbie:"tại sao?"

Joseph:"nhiều truyện xảy ra lắm,ais"

Robbie:"ngài bị thương à?"/lo lắng/

Joseph:"ừ mà cậu nói về việc ta phá cây như kiểu ta oán hận cậu à?"

Robbie:"tại...tôi nghe đồn rằng ngài biết tôi bỏ mặc trước cảnh Claude chết..."

Joseph:"đừng nhắc lại chuyện đó, ngươi và ta lúc đó như nhau cả. Đều rất quý anh ấy nhưng cũng đâu thể làm gì."

°-----flash back về xíu nha-----°

Cơn mưa nhỏ từng hạt 1 một xuống mặt đất lạnh lẽo và khuôn mặt của 1 cậu bé 16 tuổi cùng một người anh song sinh, 2 người họ đứng trước 1 dàn tên pháp sư và cậu nhóc đằng sau thì sợ hãi, nước mắt trực trào van xin sự tha thứ:

Joseph:"đừng đụng vào bọn tôi mà...bọn tôi không biết gì hết"

Claude:"đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em"/quay sang lũ pháp sư/"có ngon thì tấn công ta đi"

-:"á à thằng này láo phết nhỉ?"

Joseph:"anh à..."

Claude:"chạy đi! Ở đây để anh"

Joseph:"Claude!?"

Claude:"nghe anh chạy đi"

Chúng bắt đầu tấn công phía trước mà 5 tên như vậy không khó để giết được 1 Vampire chưa trưởng thành, Joseph ngay lúc đó chứng kiến cảnh anh trai ôm mình để đỡ đòn hộ khiến nước mắt hắn tuôn trào 1 nhiều hơn, bỗng một ngọn lửa ma trơi bắn chúng 1 tên pháp sư giúp đánh lạc hướng những tên còn lại rồi một cậu nhóc cũng không kém phần sợ hãi lôi hắn bỏ chạy để lại cái xác của Claude dường như đã lạnh tanh bởi trời mưa và bầu trời đêm hôm đó không chỉ ướt đẫm nước do mây ngưng tụ mà còn rất nhiều nước mắt của một đứa trẻ và 2 tên ấy bắt đầu làm quen. Dường Joseph nhận ra cậu nhóc chỉ mới 4 tuổi kia đã giúp mình thoát chết  bỏ mặc cảnh chúng giết anh trai mình để canh thời gian cứu mình khiến hắn hoàn toàn tức giận khi tưởng rằng sẽ có 1 người bạn mới, sau đêm khủng hoảng đó thì hai người họ không còn gặp lại nhau nữa cho đến bây giờ. Trở về thực tại thì hắn cũng trưởng thành hơn đủ để hiểu lại sự vô dụng và tuyệt vọng của mình lúc đó còn tệ hơn cả cậu nhóc Robbie này và sau lần gặp lại này thì hắn đã không còn hận cậu nữa:

Robbie:"mà ngài có thể cho tôi ở tạm được không, cái cây đấy như nhà của tôi mà bị chặt rồi"

Joseph:"được rồi, coi như cám ơn cậu luôn"

Robbie:" sự thay đổi của ngài bây giờ là một bất ngờ lớn cho tôi đó"

Joseph:"ý cậu là gì?"

Robbie:"ngày đó ngài chỉ biết khóc loac van xin những tên pháp sư còn..."

Joseph:"bây giờ thì khô khan hơn khi dễ dàng nhẫn tâm giết địch nhỉ ?"

Robbie:"thôi về nhà đi trời tuyết lạnh quá"

Joseph:"mà cậu biết cuộc giao tranh giữa con người và Vampire chứ?"

Robbie:"có, lúc vô tình tấn công  nữ hoàng thì tôi có biết đến điều này"

Joseph:"vậy cậu có thể giúp tôi chứ?"

Robbie mỉm cười:"được...dù gì thì tôi với ngài sẽ là bạn mà"

Hắn cũng cảm thấy vui vẻ cho nụ cười thơ ngây đó từ một đứa trẻ rồi nắm tay cậu về nơi lâu đài của hắn dù có lạnh chút nhưng buổi gặp cậu đối với hắn cũng không tệ. Bắt đầu trở về cái bàn làm việc mà viết thư báo cáo, chính vì sự lơ đãng của Joseph mà sự trong tráng của một đứa trẻ bay biến =)) khi cậu tình cờ mở cửa căn phòng kế bên và bắt gặp sự hoan ái của 2 con người trong đó dù không hiểu họ đang làm gì vì cậu ở trong rừng suốt mà =)) sau sự ngượng ngùng thì cả 2 đã thay lại quần áo nhưng thay vì sư xử như chưa có gì, Jack lại chửi mắng Joseph vô tâm để Robbie đi linh tung và họ chửi lộn toang luôn bầu không khí thư giãn =)). Bên Aesop thì cậu vừa được Eli báo cho 1 thông tin mật về việc Vampire hợp tác được với 1 sát thủ khét tiếng với mật danh "chàng trai bị lãng quên" và cậu cũng chả biểu cảm gì khi biết cậu nhóc ấy vốn từng được cậu cứu sống giờ lại khác phe với cậu, lại 1 kẻ thù thân quen sao?

[Pai nha :>]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net