Chap 15: Phản bội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Các bác thử nghịch ngu là chơi 1 char mà đíu dùng kỹ năng char đó (không tính Emma,Lawyer) chưa? Tôi thì vừa nghịch ngu chơi Joseph đíu bật máy ảnh và cái cảm giác sur nó hiếp máy khiếp quá ;-; thôi dô mà thật ra chap này bị đăng trễ á vì tôi bị ngắt mạng + chạy deadline ;-;]

Hắn mang đồ lên cho cậu rồi cậu cầm lấy nhưng lại có ý định ra khỏi căn phòng mà xuống sopha ngủ khiến hắn có chút khó hiểu.

Joseph:"cậu đi đâu?"

Aesop:"thì xuống ghế ngủ, phòng riêng của ngài tôi không dám ngủ"

Joseph:"bước khỏi phòng đừng nhìn mặt tôi!"

Aesop:"..."

Cậu cũng chả hiểu sao hắn cứ muốn giữ cậu ở bên...chắc vì hắn thiếu thốn sự quan tâm từ một người bạn? Cậu cũng chả suy nghĩ gì thêm mà quay lại chỗ hắn ngủ mà cái lúc vừa đặt mông lên giường thì hắn đã ôm eo kéo cậu xuống nằm sát bên rồi...bật lực trước kẻ kia nên cậu cũng mặc kệ dù khá ngại nhưng vẫn nằm bên mà say giấc nồng.

°----------tua sáng :>----------°

Cậu mở mắt thức giấc trước ánh nắng vào buổi sáng sớm chiếu lên khuôn mặt tuấn tú kia mà mở mắt đón buổi sớm nhưng kẻ nằm bên kia đã đi đâu rồi, vốn đã ở đây không phải lần đầu nên cậu vẫn tự nhiên sử dụng toilet mà vệ sinh cá nhân nhưng ánh mắt cậu dừng lại ở chỗ cổ của mình được phản chiếu ở gương...vết đỏ kia là sao? Cậu có phần khó hiểu trước vết đỏ ở cổ mình vì nó chả phải vết thương mà nó cũng không phải mực đỏ vậy là gì chứ? Không lẽ là dấu ấn nhưng mấy hôm trước có thấy đâu... Mà đêm qua cậu cũng có cảm giác khó ngủ hơn bình thường...thôi đành mặc kệ vậy nên cậu cũng bỏ đi mà nấu đồ ăn mà cũng lạ nữa, gã này từ bao giờ lại biết đi mua đồ ăn cho người đấy? Hắn sau vài ngày cậu không gặp mà thay đổi nhiều quá nhỉ? Cậu bắt đầu nấu ăn thì có tiếng kêu tên cậu sau lừng từ tông giọng của 1 đứa trẻ cùng 1 người bạn cùng tuổi khác.

Robbie:"Anh Aesop đang nấu đồ ăn sao?"

Naib:"đúng lúc tôi đang đói đó!"

Aesop:"hum...Joseph đi đâu rồi vậy?"/vẫn nấu/

Robbie:"ngài ấy đi gặp nữ hoàng"

Aesop:"nữ...hoàng?"

Naib:"cậu không biết đâu"

Aesop:"người ấy là ai vậy?"

Robbie:"là chủ trì của Vampire"

Naib:"em tiết lộ vậy ổn không?"

Robbie:"có ảnh hướng tới em đâu mà anh Aesop hỏi thì em trả lời thôi"

Aesop:*chủ trì...theo thông tin mình tìm được thì 2 người họ là nữ mà nhỉ? Vậy nên nữ hoàng thì là 1 trong hai người họ rồi*

Naib:"thôi cậu cứ nấu đi"

Aesop:"mà Jack đâu?"/mang đồ ăn nấu xong ra/

Naib:"đi chung với tên lùn tịt rồi"

Robbie:"em ăn trước đây"

Naib:"mà Aesop, tôi tìm được một thông tin mật về quyển sách kín của Joseph"

Aesop:"chuyện đó liên quan..."

Naib:"trong đấy chứa cách tiêu diệt được Vampire đấy...tôi không biết nữa nhưng tôi lại muốn để xác của Jack trên một bờ biển ấm..."

Aesop:"cậu tính giết hắn!?"

Naib:"phải...tôi cảm thấy bản thân như bị tra tấn thể xác lẫn tinh thần khi ở bên hắn..."

Aesop:"giết...nó làm tôi nhớ câu nói của Joseph: chiến tranh giữa con người và Vampire liệu thật sự có ý nghĩa?"

Naib:"tôi..."

Aesop:"cậu thật sự muốn giết hắn sao?"

Naib:"tôi không biết..."

Aesop:"thôi ăn đi"

Naib:"tôi sẽ tiến hành đêm nay, nếu muốn cậu có thể tham gia lấy tiền thưởng"

Aesop:"vậy...tôi đồng ý"

Naib:"thôi tôi ăn xong rồi, tôi đi trước"

Aesop:"ừ"

Naib ra ngoài cùng với Robbie và chính câu hỏi của cậu nhóc sát thủ kia khiến cậu ta thẫn thờ:

Robbie:"anh đặt bẫy Aesop vì Jack sao?"

Naib:"nếu Aesop còn tồn tại thì sức mạnh của Vanpire sẽ giảm mạnh bởi cậu ta như một bộ não điều khiển Joseph vậy, cậu ta là bạn anh nhưng anh không muốn thấy Vampire diệt vong"

Robbie:"Jack muốn giết Aesop để Joseph trở lại là 1 kẻ máu lạnh đúng chứ?"

Naib:"vậy nên em đừng nói cho Aesop truyện này nhé!"

Robbie:"em rất quý anh Aesop và cả ngài Joseph...nhưng để chọn 1 trong 2 người đối với em quá khó nên... Nếu ai sống sót tới cùng thì em sẽ theo họ thôi và trong thời gian này em không muốn hỗ trợ  ai trong 2 phe cả"

Naib:"anh cũng quý tên Vampire đó cùng Aesop, hắn là kẻ đầu tiên thấy hình dạng thật của anh và giúp anh gặp Jack còn Aesop là người đầu tiên thấu hiểu anh...nhưng sau tất cả anh vẫn phản bội cậu ấy liệu có quá tệ"

Robbie:"quyết định do anh thôi, em không biết..."

°----------tại chỗ Joseph---------°

Hắn ngồi ở một cái ghế và trước mặt là cái bàn của buổi họp hôm đó, kế bên là tên đồng nghiệp với điệu bộ như có một điều gì đó rất nghiệm trọng khiến hắn có cảm giác bất an, trước mắt hắn là 2 quý cô vô cùng xinh sắc ngồi vào những chiếc ghế cuối cùng, chào hỏi rồi họ bắt đầu vào buổi thông báo.

Madam:"Bloody Swords, tôi nghe nói anh phản bội Count Banquet?"

Joseph:"không! Tôi không..."

Jack:"nói dối ít thôi, Bloody Swords"

Joseph:"..."

Madam:"Count Banquet kể tôi rằng anh bảo vệ con người mà phản bội hắn"

Joseph:"phải...tôi có bảo vệ con người nhưng..."

Jack:"NẾU CẬU TA CHẾT THÌ TA CŨNG GIẾT NGƯƠI ĐẤY! Ngươi đã cảnh báo ta như vậy khi ta đụng đến tên Exocist đấy"

Madam:"Exocist...tên pháp sư hạng B đó sao?"

Joseph:"phải...nếu cô muốn trừng phạt hay tra tấn để tôi chuộc lỗi thì cứ việc"

Madam:"Bloody Swords, việc tôi tra tấn anh không có nghĩa lý gì mà anh cũng là Vampire, giữ sức mạnh quan trọng đấy nên đừng để con người khiến bản thân sa đọa. Tôi với Blood Fan hiểu được tâm can con người mà...họ không tốt đẹp như cách họ khiến anh mê mẩn đâu"

Joseph:"..."

Jack:"đừng có im lặng! Ngươi hiểu mệnh lệnh của nữ hoàng không vậy?"

Michiko:"đừng căng thẳng,Count Banquet...cứ để anh ta suy nghĩ về những lời Blood Path nói"

Joseph:"xin lỗi nhưng...tôi vẫn tham gia cuộc cách mạng của Vampire nhưng không ai được tấn công Exocist"

Michiko:"anh vốn là bá tước Vampire sống cũng lâu rồi mà nay lại bị con người lôi kéo thì lạ quá đấy..."

Madam:"tôi sẽ trò chuyện với cậu ấy..."
*không ngờ cậu nhóc đấy lại khiến Bloody Swords mê mẩn đấy, phải thủ tiêu cậu ta càng sớm càng tốt*

Joseph:"tôi xin phép về trước"

Jack:"vậy cũng mạn phép 2 quý cô, tôi về luôn"

Madam:"vậy buổi họp nhỏ này kết thúc, giải tán"

°----------tua tối nha :>---------°

Khi cậu tiến hành vào căn phòng bị niêm phong của hắn và nhớ lại cách mở đó, lần đầu cậu mở được một niêm phong vô cùng khó. Đột nhập thành công vào căn phòng mật và cậu tìm đến tủ sách-nơi mà Naib đã thông báo với cậu sẽ tới để lấy sách để tìm ra điểm yếu thì ai ngờ...cánh cửa đóng sậm lại và người đóng cánh cửa chính là vị nữ hoàng đã gặp hắn sáng nay cùng tên The Ripper trước mắt cậu...cậu mắc bẫy sao!?

Madam:"cậu là Aesop Carl-Exocist đúng chứ?"

Aesop:"còn cô là Blood Fan hay Blood Path nhỉ?"

Madam:"mò được mật danh của tôi và cô ấy...cậu cũng giỏi đấy mà dù gì cậu cũng sắp mất mạng mà...nên cũng nói thật rằng tôi là Blood Path"

Jack:"kết thúc buổi nói chuyện được chưa, Blood Path?"

Madam:"được rồi, anh vẫn nóng vội quá Count Banquet nhưng tôi cũng cần làm xong sớm để còn về với Blood Fan"

Jack:"còn lời gì trước khi từ biệt trần gian không, Exocist hay là phải gọi là Aesop Carl?"

Aesop:"trước khi chết thì tôi muốn hỏi vài câu...2 người chủ mưu giết tôi vì Joseph mất tập trung trên chiến trường đúng chứ và điều đó khiến 2 người bất an về hắn?"

Madam:"biết tên thật của Bloody Swords? Công nhận ngươi tìm thông tin rất tốt đó mà một tủ tin như người thì nên được bảo vệ kỹ lưỡng chứ sao lại cô độc như thế?"

Aesop:"họ coi tôi là kẻ vô dụng"/cười/"mà đây là nơi cha tôi mất nên tôi chết ở đây cũng không quá tệ nhỉ?"

Jack:"một người con hiếu thảo quá nhỉ"

Madam:"vậy thì..."

Ngay lúc cô nàng Blood Path đó nhấc con dao của mình lên mà giáng xuống con người trước mặt thì nhanh như cắt có một bóng kẻ lao đến trước mặt và...máu bắt đầu chảy nhưng người trúng lại không phải cậu...mà là Joseph!? Hắn lao tới ngay tức khắc khi Eli đã thông báo nhanh nhất có thể cho hắn về cuộc ám sát bí mật của 2 người này.

Aesop:"JOSEPH!?"

Madam:"anh khiến tôi không vui rồi đấy,Desaulnier"

Joseph:"tôi đã bảo là không ai được đụng đến Exocist rồi mà?"/khôi phục vết thương lúc nãy/

Aesop:"ngài sẵn sàng chống lại họ để bảo vệ tôi sao!? Ngài điên rồi"

Joseph:"yên tâm, tôi sẽ bảo vệ...em mà"

Madam:"haiz...anh làm tôi thất vọng quá"

Jack:"Blood Path, rút thôi"

Một đàn dơi hóa ra rồi biếm mất dưới làn khói đen, Aesop thoát chết trong gang tất vì gã bá tước kia còn Joseph thì hắn cũng chả thể hiểu nổi bản thân mình nữa, căn phòng dần chìm đắm vào yên lặng rồi lại được đập vỡ bởi tên bá tước kia lên tiếng:

Joseph:"em thật sự muốn giết tôi nên mới mắc bẫy đúng không?"

Aesop:"tôi...tôi xin lỗi"

Joseph:"đúng là tôi dại khờ thật...dù biết em..."

Aesop đỏ mặt nói ra tiếng lòng:"... Yêu ngài, Desaulnier"

Joseph:"Carl...tôi là một kẻ hèn hạ không đáng để em theo đuổi đâu"

Aesop:"ngài ghét tôi nên mới nói vậy?"

Joseph:"không..."

Aesop:"vậy ngài...có tình cảm cùng tôi không?

Joseph:"có và...em nên giết tôi đi, nếu tôi chết thì em sẽ không gặp rắc rối nữa đâu, điều này là để bảo vệ em"

Hắn vẫn nở một nụ cười ấm ấp dành cho cậu dù phải tuôn ra câu nói khiến sống lưng cậu lạnh, trái tim thì đau đớn mà cuộn thắt lại...cậu hiểu việc giết hắn sẽ khiến cậu an toàn nhưng liệu có thể ra tay không? Lời yêu thì cũng đã nói nhưng lòng thù có thể dâng lên vùi lấp thứ tình cảm kia không?

[Pai quý dị mà tôi nói gòi, HE nên đừng cầm ma tấu xiên tôi ;-;]












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net