chap 3:Đối đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Đm NE để tôi tạch Eg line =( NE có thương gì tôi đâu giờ đi đâu cũng bị khịa kể cả mem trong clan cũng khịa tôi main Jos không có gì ngoài Bloody Swords,Furry với Arzael thấy mà tức à =( thôi vô =^]

Cậu bắt đầu những bước đi nhẹ
nhàng quay trở lại căn phòng mà hắn đang ngủ kia rồi mở thật khẽ cánh cửa phòng bước vô, trước đó hắn đã giới thiệu với cậu khả năng tái tạo vết thương vô cùng nhanh chóng nên việc dùng kiếm giết hắn quá khó. Cậu quyết định dùng tay để bóp cổ hắn, nếu đang ngủ thì hắn phản ứng kịp kiểu gì?

Từ từ cậu tiến lại chỗ chiếc giường đó rồi đôi tay bóp lấy cổ kẻ trước mặt, ai ngờ vừa đụng vào thì hắn lập tức mở mắt mà xoay người đè ngược  cậu nằm giưới hắn trên giường khiến cậu mở tròn mặt nhìn hắn:

Aesop:"tôi tưởng ngài...ngủ rồi?"

Joseph:"nhưng tôi rất dễ nhận ra việc bị đụng chạm cơ thể khi ngủ, ai ngờ cậu tính bóp cổ chết tôi vì biết tôi không bị chém bằng kiếm."

Aesop:"Vampire và con người không thể chung hòa, việc tôi phản bội ngài tôi vốn đã cảnh báo ngài rồi còn gì?"

Joseph:"vậy cậu muốn kẻ nằm bên kia thế giới là cậu không?"

Aesop:"được chứ, ngài giới thiệu bản thân là 1 bá tước Vampire tier S nên việc ra tay trươc địch thủ là quá dễ dàng chứ đâu hề như tôi, mãi mãi là tier B"

Joseph:"thôi được rồi tôi tha cho cậu vì dù gì cậu cũng chả giết được tôi đâu mà tôi cũng đang thiếu trợ lý"

Aesop:"tại sao tôi phải làm trợ lý cho ngài, dù gì tôi cũng chỉ làm việc nhà thôi"

Joseph:"vậy cậu bắt tôi dùng biện pháp mạnh nhỉ?"

Aesop:"tôi bảo rồi,tôi không sợ chết thì ngài tính đe dọa tôi kiểu gì?"

Joseph:"mỗi Vampire tier S đều có những khả năng đặc biệt và tôi cũng vậy..."

Sau câu nói đó thì trước mặt cậu giờ tối đêm rồi bỗng phía đối diện trở thành 1 màn hình phản chiếu nhưng, nó phản chiếu những quá khứ đau thương về người mẹ của cậu bị Vampire giết, việc ba cậu đi mãi mãi không quay về và về sự vô dụng của cậu đã khiến không ít người dân trong làng mất đi vì thế cậu được coi như thứ vô dụng và bị đuổi đi,từng giọt nước mắt bắt đầu tuôn rơi rồi bỗng thế giới đó sụp đổ và giờ tên Vampire đó lại lần nữa áp đảo cậu khi hắn đang bóp nghẹn cổ cậu nhưng thái độ hắn lúc này có phần giận dữ hơn rất nhiều mà quát:

Joseph:"cậu muốn chết lắm rồi nhỉ? Buông cái vẻ mặt ươm đẫm nước mắt như cầu cứu, nó thật sự giống tôi khi van xin sự tha thứ cho Claude nhưng lũ pháp sư đó đối lại là gì? Chính là việc ra tay cướp đi mạng sống của Claude và nó làm tôi nhớ đến việc ta căm ghét nhất nên chết đi"

Aesop:"thích thì cứ giết đi! Tôi tồn tại đã là đau đớn rồi"

Joseph:*lần nữa vẫn cầu mong cái chết...*

/bỏ tay ra khỏi cổ Aesop/

"nhưng giờ cậu phải phục vụ cho tôi, nếu không tôi sẽ tra tấn cậu như cách vừa rồi"

Aesop:"vậy ký ức đó là do ngài?"

Joseph:"phải, ngoài nó ra thì tôi vẫn còn biện pháp tra tấn khác đấy."

Aesop:"tùy"

Joseph:"được rồi, cậu làm tôi hơi mệt rồi đấy nên giờ để tôi đi ngủ đi."

Aesop:"vậy giờ tôi làm gì?"

Joseph:"ừm...cậu có thể chăm cho tôi con mèo ở dưới bếp không, có 1 gã Vampire là bạn của tôi khá hứng thú với con mèo đó nên cậu hãy chăm sóc nó thật tốt"
(ngài chán sống hay gì lại để Chesire Cat ngủ dưới bếp, Count Banquet biết là pay màu nha :>)

Aesop:"được thôi, dù gì nãy dọn nhà thì tôi cũng có tìm thấy thức ăn cho mèo"

Joseph:"vậy nhờ cậu"

Hắn lại lần nữa lết tới cái giường mà tiếp tục giấc ngủ bị phá hoại kia, kệ cậu bắt đầu xuống gặp chú mèo đó. Ban đầu đấy chỉ là 1 chú mèo thông thường thuộc giống loài Chesire quý hiếm khiến cậu khá ấn tượng nhưng có điều còn bất ngờ hơn, trên đầu con mèo đó bỗng xuất hiện mặt của nó nhưng là hình ảnh được diễn lại bằng 1 làn khói xanh rồi làn khói to dần khiến cậu không nhìn thấy gì mà ho sặc sụa. Lát sau trước mắt cậu giờ là chàng  trai cùng bộ đồ quý phái và sang trọng nhưng cậu ta sở hữu đuôi và tai mèo nên có thể suy ra người trước mắt cậu là do con mèo biến thành, quá hoảng hốt nên cậu lập tức lùi lại phía sau đến mức làm rớt luôn đồ ăn dành cho mèo thấy thế cậu ta dịu giọng mà làm quen cùng cậu:

Naib:"chào, đừng sợ, tôi là Naib Subedar và tôi là sứ giả của loài mèo Chesire được gửi tới từ Wonderland và do tên Vampire kia không biết điều rằng thật ra nhân miêu khác mèo nên hắn đối xử với tôi chả khác gì con mèo thật sự cả, lý do mà tôi được hắn nuôi là do 1 gã quý tộc say xỉn tại Wonderland đã cá cược với tên Vampire chả hiểu sao hắn lạc được tới tận đó và kết quả là gã thua và tôi bị đem ra đặt nợ. Tôi được nuôi bởi gã và sau này vô tình trở lại dạng người bị hắn và 1 yến bá tước khác trông thấy nên tôi sắp bị bán đi cho tên bá tước đó"

Aesop:"vậy giờ cậu sắp bị bán sao?"

Naib:"phải,vì tôi thuộc giống mèo hiếm đã thế còn là người lai mèo càng hiếm nên tôi được bán như 1 thú nuôi với giá cắt cổ"

Aesop:"mà nếu là nhân miêu thì cậu không ăn được đống thức ăn này đâu nhỉ?"

Naib:"phải, nên cậu nấu món khác cho tôi được chứ?"

Aesop:"tôi cũng biết nấu ăn và hắn còn dặn tôi phải chăm cậu thật tốt để bán được với giá tốt nhất nên cậu chờ nhé"

Naib:"cám ơn, cậu là ai vậy...mà sao cậu mặc đồ của hắn?"

Aesop:"tôi là Aesop Carl,1 pháp sư diệt Vampire và tôi tình cờ được hắn giúp đỡ còn bộ đồ thì do hắn bảo tôi đi tắm mà không có đồ vừa nên tôi đành lấy đồ của hắn mặc"

Thế rồi Aesop vô làm chút đồ ăn cho con mèo kỳ lạ kia, làm xong thì mang ra cho cậu ta ăn mà cậu ta thật sự rất thích món Aesop nấu nên tấm tắc khen ngon nhưng rồi cậu ta lại đặt ra cho cậu 1 vài câu hỏi:

Naib:"cậu có biết gã nào được mệnh danh là Count Banquet không?"

Aesop:"Count Banquet...hình như hắn cũng nằm trong top bá tước Vampire danh giá cùng tier S nhỉ?"

Naib:"nghe ngầu lòi vậy thôi chứ hắn gặp tôi rồi cứ như bị điên tạm thời ấy, cứ kiểu nựng nựng cằm tôi không khác mèo thật,  khó chịu lắm và nghe nói hắn cũng là kẻ ngỏ lời muốn mua tôi"

Aesop:"tôi có nghe Joseph nói thì người kia với hắn là bạn vậy tại sao hắn lại bán chứ không cho dù 2 người đó là người quen?"

Naib:"quan hệ Vampire khó hiểu lắm với dù gì cũng toàn 1 lũ có tiền quyền quý mà thì việc tôi bị bắn với giá cắt cổ nhưng nếu đam mê tôi thì hắn cũng hốt bằng được thôi"

Aesop:"thôi chào cậu nha giờ tôi lại buồn ngủ nên đi trước"

Naib:"mong được gặp lại"

Aesop nghe xong có chút sót xa cho Naib, những người chào tạm biệt thường chào nhau theo cách thông thường nhưng cậu ta lại nói cậu mong được gặp lại như nói 1 mong ước vậy và cậu cũng hiểu nguồn gốc điều ước đó những chỉ là 1 trợ lý chưa được 1 ngày thì làm gì giúp con mèo Chesire kia ngoài việc đứng nhìn ? Cậu bỏ lên phòng hắn mà lần nữa mở cánh cửa ra, lần trước cậu nằm trên giường nhưng lần này hắn đang nằm...liệu cậu nằm chung được không ? Dù chưa nói ra quyết định nhưng hành động của cậu đã trông thấy rằng cậu thật sự vẫn nằm cạnh hắn trên chiếc giường đó với suy nghĩ đơn giản rằng chỉ là ngủ nhờ giường thôi đừng căng thẳng quá nên cứ thể chìm vào giấc ngủ mà không biết kẻ kia khi cậu nằm cạnh đã cười như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net