ĐÊM HỖN LOẠN
- ... - ( câu nói trực tiếp )
_ ... _ ( câu nói trong đầu )
* ... * ( suy nghĩ )
< ... > ( thì thầm )
Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện . Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay . Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Tôi tỉnh lại , mồ hôi nhể nhải chảy như mưa trên mặt . Tôi sờ lên trán , Nó còn nóng nữa , chả nhẽ lại sốt ? Tôi nhớ lại con quái vật kinh tởm kia , ánh trắng vàng trắng , cánh rừng rập rạp . Tiếng mở khiến tôi chợt tỉnh lại . Black White mở cửa , cậu ta nhìn IEATM với đôi mắt đầy vẻ lo lắng . Y thở hồng hộc mệt mỏi , cậu hỏi :
- C ... Có chuyện gì không , mà cô hét ghê vậy ! Tôi đang ngủ cũng thót tim đó !!! - Black White
- J ... Jiho ! - IEATM
Tôi chạy phắt khỏi giường ôm lấy người cậu mà khóc rồi còn thì thào mấy tiếng như thằn lằn kêu . Tôi nghe tiếng bịch bịch của chân phát ra từ ngoài hành lang . Một vài người đứng ngoài cửa phòng tôi trong đó có Jane . Chị ấy hỏi :
- Có chuyện gì vậy ? - Jane
- Cô ấy tự dưng khóc , em vào thi bảo Jiho . Em không biết đó là ai cả ! - Black White
Rồi Slender đến , ông nát mọi người :
- Giải tán hết cho ta !!!! - Slender
Mọi người nghe xong thì ai về phòng người nấy . Ông hỏi tôi đang ngồi dưới nhà :
- Cô bị gì mà hét ghê vậy ? - Slender
Tôi kể lại về giấc mơ ám ảnh tôi mỗi đêm khi mới đến trại trẻ mà giời tôi lại mơ lại nó . Tôi nói với giọng vừa run vừa sợ . Slender nói :
Cô lên giường đi ngủ đi . Ta sẽ kiểm tra . Nếu có bất đề gì ta sẽ nói sau với cô . - Slender
- Tôi cảm ơn ngài . - IEATM
Tôi nói rồi nằm lại giường , đôi mắt bắt đầu dần sụp xuống . Tôi lại chìm vào mơ màng ...
Tôi nhìn thấy cánh rừng với các cây cối rậm bao trùm . Phía trên là ánh trăng , giờ tôi mới để ý . Mặt trăng đêm này có hình lười liềm già . Tiếng bước chân làm vai chiếc lá gài lào xào mà rơi xuống . Tôi tự trấn an rồi nhìn xung quanh nhưng trong thâm tâm , tôi uốn tự tán vào mặt mình để có thể không còn thấy thứ kinh tởm kia nữa . Tôi nhìn về phía trước , đi thẳng với một sự lo lắng , sợ hãi khó tả vô cùng . Trước mắt tôi là một con quái vật , lại nó nó thứ kinh tởm ấy . Tôi thở từng đợt rồi quay lại mà chạy thật nhanh về phía trước . Các cành cây cữ đập vào mặt tôi nhưng tôi không được ngừng . Vì tiếng bước chân của con quái vật đang tiến gần , giường như chỉ cần dừng lại thì chỉ có xác định rằng tôi sẽ bị nhai đầu lần nữa . Tôi cố hét thật to :
- Cứu ! Cứu tôi ! - IEATM
Nhưng thứ đáp lại là một câu nói ớn lạnh :
- I CAN HELP YOU TO DIE ! I CAN HELP YOU TO DIE ! I CAN HELP YOU TO DIE ! I CAN HELP YOU TO DIE ! I CAN HELP YOU TO DIE ! ....
Nó lặp đi lặp lại chi đến khi chân tôi vướng phải một thứ gì đó mà ngã . Tôi cố khiến đôi cánh mình mở ra nhưng nó không thể nào mở ra dù chỉ là một chút . Tôi cố để mình không nhìn lại nhưng sự tò mò lại thắng ! Tôi quay lại , Con quái vật như chỉ chờ điều đó mà bắt lấy tôi rôid há miệng ra . Lúc đó tôi chỉ biết hét lên rồi mọi thứ biến mất ...
Tôi mở mắt ra , Slender nhìn tôi nói :
- Giấc mơ đó , đi theo ngươi lâu chưa ? - Slender
- Lần cuối tôi mơ thấy nó là tầm khoảng 7 năm về trước hồi tôi mới đến trại trẻ không lâu lắm . - IEATM
- Vậy còn hớ có cậu gì trong khi cô nói muốn cứu không ? - Slender
- Ý ngài là câu ... I can help you to die ? - IEATM
- Cô hiểu ý nghĩa của nó chứ ? - Slender
- Nghĩ là tôi có thể giúp bạn chết . Nhưng mà làm sao cơ chứ ? - IEATM
- Thôi thì để sau đi . Việc này ngươi gặp với chuyện gì không ? - Slender
- Không , nhưng sau đó ít hôm khi giấc mơ không quay lại tôi thấy ngài ở ngoài cửa sổ phòng tôi và cả trong phòng tôi nữa . - IEATM
Nói đến đây tôi lườm Slender với cặp mắt vô cùng khó chịu . Ông nghe đây nói :
- Việc ta theo giỏi ngươi cũng là tìm Proxy thôi . Ta nghĩ có kẻ tìm thấy cô và muốn bắt cô . - Slender
- Tôi không biết . À , còn có một số lần tôi được gửi cho vài hộp sô cô la nữa . - IEATM
- Việc này ta sẽ giải quết sau và ta phải nói cho ngươi biết . Ngươi không được ngắc tên thật của Black White và không nói cho ai về việc này biểu chưa . - Slender
- Vâng . - IEATM
Nói rồi ông ta ra khỏi phòng tôi . Đêm nay chắc tôi nên thức trắng .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net