Tưởng bóng đè ai ngờ con đáng sợ hơn :)))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- ... - ( câu nói trực tiếp )

_ ... _ ( câu nói trong đầu )

* ... * ( suy nghĩ )

< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện . Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay . Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

Tôi ngồi bệt trên ghế bành , thở hổn hển . Đã được khoảng 7 tháng rồi , đồng nghĩa với việc tôi rời khỏi đây 7 tháng rồi . Dù gì cũng có chút hơi lạ chút , có vài thứ tôi đã tưởng như bị thay đổi vị trí . Offenderman ngồi xuống hỏi tôi : 

- Con bé kia là ai , ngươi lụm nó đâu vậy ? - Offenderman

- Biết chết liền . - IEATM

Tôi nói , có chút thô lỗ nhưng ông ta đáng lắm . Tôi tự hỏi có nên vào lấy cốc nước không thì Tenderman bước đến đặt 1 cốc nước xuống : 

- Của cô đây . - Tenderman

- Cảm ơn ngài , con bé kia sao rồi ? - IEATM 

Tôi bật dậy , nói lời cảm ơn rồi cầm lấy cốc nước :

- con bé đó ổn rồi chỉ cần nằm nghỉ thôi . Mà cô thấy con bé đó ở đâu ? - Tenderman 

- Tôi không biết , hỏi Slendorman ấy ! - IEATM

Nói rồi tôi kể lại câu chuyện vừa mới xẩy ra . Rồi tôi lại cầm cốc nước lên uống một hơi hết sạch . Trời tối rồi , tôi vẫn muốn về hơn liền chào mọi người định đi về thì được Trenderman nói : 

- Dù gì cũng muộn rồi , hay cô ở lại . - Trenderman

- Tôi đi mà không báo trước cho Slenderman đã là 1 tội nếu còn ở lại qua đêm thì không khác gì tự rước họa vào thân . - IEATM 

- Tôi sẽ nói lại cho Slendy . - Trenderman

Tôi có chút lưỡng lự những cũng đành đồng ý . Tôi hơi cúi người xuống chào rồi lết thân mình lên phòng cũ . Tenderman thay ga khá nhanh , tôi vào thì chưa có gì . Và khi đã vệ sinh cá nhân xong thì phòng đã sạch sẽ ngăn nắp . Tôi cảm ơn Tender rồi nằm lên giường , lòng vẫn còn chút lo răng Slenderman sẽ trừng trị mình . Tôi lạnh sống lưng khi nghĩ tới cảnh đó , nhưng nếu không ngủ thì không thể mình mẫn mà giải thích cho Slenderman nghe được có khi lại không xuôi tai . Tôi đang để cho cơ thể thư giản . Bông nhiên cảm thấy 1 bàn tay nắm lây tay mình , tôi bật dậy ...

Không 1 ai , không 1 thứ gì , tay tôi cũng hết cảm giác ấy rồi . Kì lạ , hoang đường , không thể ! Tôi ớn lạnh và chợt nhớ còn Offenderman . Tôi mở cửa rồi mở cánh bay xuống tìm cho bằng được ông ta . Không thấy , không thấy ông ta đâu cả ! Tôi bực bội quay về phòng đóng cách cửa khóa chặt nó cả cửa sổ nữa :

* Mày nên cẩn thận hơn , bây giờ mày không được Slenderman bảo vệ nên hay tự bảo vệ mình đi . May không phải một con mèo nhỏ yếu ớt hay gì cả mà là một con hổ có thể bảo vệ cho mình và cả tấn công lại ! *

Tôi tự nhủ rồi lăn ra giường mong rằng cơn buồn ngủ kéo mình đi . Nhưng cảm giác ấy lại đến , nhưng mắt tôi không thể mở ra , cơ thể nặng nề như bị 1 ai đó đè lên . Tay tôi cảm giác được da thịt nhưng nó sần sui và lạnh lẽo . Tôi khó khăn mở mắt ...

Một lần nữa ! Làm sao có thể , cái cảm gác lạnh ở tay vẫn còn và nó không chỉ lạnh mà con thô như thể đó là phần chân của gà nhưng còn đỡ hơn đôi chút :

* Chỉ là ác mộng , chỉ là tưởng tượng mà thôi ! * 

Tôi không muốn thừa nhận nó dù chỉ là một chút . Có lẽ do tôi tưởng tượng thôi chắc thế rồi . Tự nhủ với sự khó khăn tột độ tôi lại nằm lên giường và mong cho mí mắt mình không sụp xuống . Nó vẫn từ từ nhắc mặc dù lòng vẫn lo lăng vô cùng . 

( Góc nhìn thứ 3 )

Một bóng hình từ từ xuất hiện , The Devil nãy giờ chọc IEATM . Ông ta thích thú với việc trêu ngươi nó và chính y cũng là người khiến cô cữ lên giường là ngủ mặc cho y rất lo cho chính mình . Thật khó mà ông dường được , nếu là Slendy chắc chắn ông sẽ dưng ngay và luôn chứ không dai như đĩa đâu . Muốn phá nhưng nếu vậy khó mà ông tập trung vào việc chính . Y để một hộp quá màu đỏ thẫm xuống và rơi đi .

( Góc nhìn thứ 1 )

Sáng hôm sau , tôi tỉnh lại . Định VSCN thì thấy bên cạnh là 1 cái hộp . Tôi bất ngờ , định mở nso thì thấy một mẫu giấy : 

Mở khi đã 12 giờ đêm .

Tôi tò mò nhưng cùng nhét nó vào túi áo rồi VSCN . Bước ra với cơ thể đã được kì cọ quá loa . Tôi vừa xuống cầu thang thì thấy Slenderman ( Rén ;-;) . Tôi từ từ bước xuống , Slenderman nhìn thấy tôi . Tôi lại gần người run cầm cập và đứng đó . Giọng Slenderman vang lên : 

- Ngồi xuống ! - Slenderman


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net