Chương 5: Mãi mãi là bạn nhé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Sáng hôm sau)
Aya: A, Có vẻ như tối hôm qua Yatsumura-san đã đến đây, mình có cảm giác như vậy
// xoạch //
(Kosame bước vào)
Kosame: Oa, cậu tỉnh lại rồi sao ?, bằng thế nào?
Aya: Cậu nói vậy là sao ?, tớ có bất kỳ tỉnh nào không?
Kiyoharu: Phiên bản hôm nay cậu rơi vào trạng thái nguy hiểm
Kosame: Oái, Ki ... Kiyo-chan, cậu ở từ lúc nào vậy ???
Kiyoharu: Vừa mới đây còn gì ?, tớ nhập cửa và cơ mà
Kosame: Sao ?, đây là tâm điểm mình cứ ở đâu
Aya: Cực kỳ qua tớ bất tỉnh à?
Sarina: Đúng là vậy, tưởng cậu mở rồi đấy
Kosame: Kìa Sarina, sao lại nói chuyện rủi ro vậy chứ?
Sarina: Tôi mang nước đến cho cậu này, uống cho khỏe đi, dù sao cũng có 1 phần lỗi của tôi mà cậu bị như vậy
Aya: Cậu không nói thế, cũng vì tớ không chịu suy nghĩ mà lao ra rồi, dù sao cũng cảm ơn cậu vì tớ cũng giúp tớ có động lực và sống mạnh mẽ hơn, Shizukume-san ~
Sarina: À, .. .ừ, không có gì // chạy đi //
Kosame: Cô ấy đỏ mặt dễ thương ghê á
Rina: Chuyện gì vậy ?, con Sarina chạy đi đâu thế? // xoạch //
Aya: Không có gì đâu
Rina: Đến để thăm bệnh mà không ai nói gì
Kiyoharu: Muốn mọi người nói gì bây giờ?
Aya: Mà sao không ai đến thăm Yatsumura-san vậy ?, Cậu ấy cũng là bạn cùng lớp của mọi người mà?

Rina: Uầy, tôi đã nói rồi, tôi không có thiện cảm với con nhỏ đó cho lắm
Aya: Còn 2 cậu thì sao ?, Amagai, Kiyoharu ???
Kiyoharu, Kosame: À, .... ừm, .. thì, ... bọn tớ ....
Aya: S .... sao không trả lời tớ ?, phải ..... có cậu, cũng có. ....... g ... h..é..t Yatsumura-san không? // khóc //
Kosame: Không, .... không phải, bọn tớ không phải vậy, mà là ......
Aya: Cậu không cần phải giải thích đâu, hic hic, tớ không bắt ép các cậu. ..., tớ ... chỉ muốn hỏi cậu là ...., tại sao .... ?, tại sao cậu lại ghét Yatsumura-san ?, cậu ấy có lỗi gì không ?, hic hic
(Sau cánh cửa phòng của Aya, Sarina đang đứng đó)
Sarina: (Cô ấy muốn làm bạn với con nhỏ nhìn thật à ?, mình cũng thử nói chuyện với nó xem) // Cốc cốc //
Yatsumura: Ai đấy, vào đi
Sarina: Muốn biết là ai không?
Yatsumura: Sarina Shizukume, đúng không?
Sarina: Phải, con nhỏ của lớp này có 1 màn hình ra mắt vô cùng ấn tượng đấy
Yatsumura: Rồi sao ?, đến đây làm gì?
Sarina: Có vẻ như cô ấy không có vẻ gì là người đang bệnh nhỉ?
Yatsumura: Tôi không dễ dàng chết như vậy đâu, để tôi gửi lời cảm ơn đến Aya Asagiri nhé!
Sarina: Được, nhưng tôi có 1 câu hỏi
Yatsumura: Hỏi đi, nhưng nếu có vấn đề gì về tình bạn thì tôi đã mất lòng tin từ lâu rồi
Sarina: Aya thật sự muốn làm bạn với cô đấy
Yatsumura: Tôi biết, nhưng dù sao cái kia không ủng hộ tôi
Sarina: Còn tôi thì sao?
Yatsumura: Cái gì ?, cô á ???
Sarina: Có gì lạ lắm à?
Yatsumura: Không, không có gì cả, chỉ hơi bất ngờ thôi. Nhưng mà, từ khi nào cô ấy lại muốn tôi trở thành bạn vậy?
Sarina: Có lẽ là từ Aya, tôi đã nghe thấy mùi của nó lúc đó, ở bên cạnh phòng, nó nói cô ấy không có lỗi gì, nhưng mà .....
Yatsumura: Sao thế?
Sarina: Tôi nghĩ mình không nên nói thêm, nhưng nếu bạn làm thì cô ấy làm sai?
Yatsumura: Tôi cần thời gian để suy nghĩ ..., chắc chắn rằng tôi sẽ trả lời cô ấy, được chứ?
Sarina: Tôi nói về đây, suy nghĩ thật kỹ đấy
Yatsumura: Tôi biết rồi
(Sarina bước ra khỏi cửa phòng của Yatsumura và đi về phía cửa bệnh viện)
Sarina: (Tôi chỉ muốn nói là khi mình nghe những lời lẽ ra từ Aya, mình có lại cảm giác đó là 1 yêu cầu không giống như bạn bình thường, đó là thứ gì đó, vượt trên mức bạn bè .... , nhưng có vẻ ngoài mình nghĩ hơi nhiều rồi)
* Phòng của Aya * (bệnh viện)
Kosame: Tớ và Kiyo có việc bận rồi, tớ đi trước nhé, đi thôi Kiyo-chan
Kiyoharu: Tạm biệt Aya, lần sau bọn tớ đến thăm cậu tiếp nhé, đi thôi Kosame-chan
Rina: Tôi cũng về với Sarina nhé, tạm biệt
Aya: Tạm biệt các cậu (Mọi người tránh xa câu hỏi của mình rồi)
* Bên ngoài *
Kiyoharu: Aya nghĩ chúng ta sẽ bỏ qua câu hỏi của cậu ấy
. Kosame: Nhưng rõ ràng là vậy mà?
Kiyoharu: Chỉ sợ cậu ấy hiểu nhầm chúng ta
Kosame: Có lẽ cậu ấy thích chơi với Yatsumura lắm
Kiyoharu: Có lẽ vậy, giống nhau 2 chúng ta nhỉ
Kosame: Uk, đúng rồi, nhưng chắc cậu ấy nói ở đây rồi. Anh ấy không nghe đâu được chứ?
Kiyoharu: Tôi kiểm tra rồi, không nghe được đâu
Kosame: Mong là mọi chuyện sẽ ổn định
Kiyoharu: Tôi cũng mong vậy
* Bên trong *
Aya: Ở đây có vẻ chán nản, nhưng phải chịu thôi. A, nhưng hình như vẫn còn đau
Mikari: Xin chào, bọn tớ đến thăm cậu, Aya ~
Aya: tớ ???
Nijimi: Còn tớ nữa nè. Mikari, cậu đi quá đấy, tớ phải theo đuổi quá mệt mỏi
Mikari: Hì hì, xin lỗi mà
Nijimi: Tớ còn trái cây để cậu nữa nè, Aya
Aya: Cảm ơn 2 cậu
Nijimi: Lúc tớ thấy Kiyoharu và Amagai đi ra Cậu phòng từ
Mikari: Cả Rina nữa, cậu ấy đi đến cửa viện thì gặp Sarina, sau đó 2 người cùng ý nhau về luôn rồi
Aya: Họ vừa đến thăm tớ mà
Nijimi: Thì ra vậy
Aya: 2, ... 2 cậu, t .... tớ chuyện này muốn nói ....
Mikari, Nijimi: Hở ?, chuyện gì?
Aya: 2, .... 2 cậu, c ... có ghét .... Yatsu ... mura-san không?
...........
(Không khí trong căn phòng trở nên yên tĩnh, tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng ve kêu, chim hót)
------------ - ------------------------------------------------- -------------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#romance