Woojin(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mỗi ngày, tôi đều cầu xin để không bị bắt nạt...Nhưng lời cầu ấy thật vô dụng." Bị cô lập, ruồng bỏ, bị bắt nạt, không nơi nương tựa nhưng thật cảm tạ trời đất, cậu đã được bạn nhận nuôi.
.
.
.
- Bị bỏ rơi? Chúng ta có chung một hoàn cảnh nhỉ. Tôi sẽ nuôi cậu, bé mèo nhỏ à.
Không, cậu không phải mèo. Cậu là yêu miu. Vì sự ruồng bỏ của gia tộc, cậu bị đẩy ra khỏi nhà của mình, không còn thần lực, cậu chỉ biết nằm chờ chết.
- Trên vòng cổ của cậu có khắc tên...Woojin? Woojin! Giờ tôi sẽ trở thành chủ của cậu_ Bạn bế chú mèo và đi về.
.

.

.

.

.

.

Ngày qua ngày, dần dần thần lực trở lại và tình cảm của cậu dành cho bạn còn hơn mức chủ nhân và bạn bè.
- Woojin ah, ra ăn sáng nào!!!
Bạn chạy ra phòng khách thì thấy một chàng trai trần trụi đang ngồi trên ghế sofa và không có một chút xấu hổ.
- A..Anh là ai? Mèo của tôi đâu?
- Là tôi đây.
- Hả? Tôi không tin! Khoan, nhưng quần áo của anh đâu???!
- Có gì mà phải xấu hổ chứ?
Bạn che mắt.
- Cô chủ, không thấy chiếc vòng trên cổ tôi sao?
(Au: Mặc...quần áo vào trước rồi mới bảo người ta nhìn chứ -.- )
Bạn khua chiếc khăn tắm để cậu che cái chỗ cần che.
- Ở bên thế giới của tôi ai cũng như vậy mà, chỉ có những yêu thú đã làm đủ chỉ tiêu mới được mặc . Sao tôi có thể quấn?
- Vậy làm sao thì anh mới quấn?
- Nói ra...hơi...e hèm...
- Nói đi!!! Rồi mau quấn lại!!!_ Bạn hét lên.
-...E hèm...dương vật có dính trinh tiết của người mình yêu.

____________________________________
Aaaaaa!! Hãy coi như Au chưa viết những từ đấy!!! Aaaaa!!!!!
:)))))
.
.
.
.
Au tạch Anh, Văn, Toán này!!!!
:))))

Chap sau H 🔞🔞🔞 :) như đã nói cmt chap trước, ai chưa biết clickback nha!!!!
Câu nói dụng nhất:" Những ai dưới 18 tuổi đừng đọc chap sau." :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net