💙Kim Seokjin💙

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn vừa trở về sau 1tháng đi công tác, bạn về sớm hơn 1tuần vì muốn làm anh bất ngờ nhưng khi vừa bước đến cửa nhà thì thấy 1đôi giày cao gót ở trước cửa nhưng đấy lại không phải giày của bạn vì bạn rất hiếm đi giày cao gót chỉ khi nào có tiệc tùng gì mới đi. Bước vào nhà thì lại chẳng thấy anh đâu, phòng khách thì lại chẳng bật đèn, bước vào phòng bếp tìm anh cũng không có, cứ nghĩ rằng anh chưa đi làm về nhưng đột nhiên bạn nghe thấy những âm thanh rên rỉ của cặp nam nữ phát ra từ phòng ngủ của anh và bạn, lúc này trong đầu bạn hiện lên rất nhiều dòng suy nghĩ và điều thôi thúc bạn nhất lúc này là đi lên phòng để xem là chuyện gì.
Bạn vừa bước đến của phòng thì cái âm thanh này càng rõ hơn, không sai đó chính là tiếng của anh và 1người phụ nữ khác.
Bạn không kiềm lòng được mà ngồi thụp xuống rơi nước mắt, bây giờ việc bạn muốn làm nhất chính là mở cửa ra để bắt tại trận đôi cẩu nam, cẩu nữ kia.
Bạn liền lấy hết sức lực còn lại kia mà đứng lên mà cửa, đập vào mắt bạn bây giờ là hình ảnh 1nam nhân, 1nữ nhân người trần như nhộng đang ân ái với nhau và người nam nhân kia không ai khác chính là người đàn ông của bạn Kim Seokjin đang ân ái cùng 1người con gái khác.

(Hình ảnh chỉ mang tính chất mình họa=]]])
Lúc này anh và con ả kia mới bất giác giật mình quay lại nhìn thì đã thấy bạn đứng ở đó, anh và ả ta vội mặc quần áo và anh kêu ả tả đi về trước.
Seokjin: T/b tại sao em về mà không báo trước vs anh??! *anh lúng túng hỏi bạn*
T/b: Haha, báo trước với anh để anh biết đường mà dẫn cô ta vào khách sạn mà ân ái qua mặt tôi sao? *cười chua chát*
Seokjin: T/b anh xin lỗi
T/b: Xin lỗi??? Anh nghĩ rằng chỉ 1lời xin lỗi của anh thôi là đủ sao???
Seokjin: *Anh im lặng không nói thêm gì*
T/b: Bao lâu rồi??
Seokjin: 2tuần lúc em đi công tác
T/b: *không kìm được nước mắt mà bạn bật khóc* Tại sao vậy Kim Seokjin??? Tại sao anh lại làm như vậy với tôi??? Nếu hôm nay tôi không về thì anh định dấu tôi mà qua lại với con điếm kia đến bao giờ???
Seokjin: T/b àh anh xin lỗi em đừng khóc nữa, anh xin lỗi
T/b: *Quát lên* Anh im đi, anh không có đủ tư cách để mà xin lỗi tôi. Tôi yêu anh nhiều như vậy, tình cảm tôi dành cho anh sâu đậm đến như vậy mà anh nỡ lòng nào phản bội tôi?! Đã đành anh còn dám dắt con điếm kia vào phòng ngủ của tôi và anh mà ân ái. *Bạn vừa nói mà không ngừng rơi nước mắt* Được rồi nếu anh đã cạn tình cạn nghĩa như thế thì tôi cũng chẳng muốn níu kéo nữa, chúng ta cắt đứt đi, xem như từ trước đế giờ tôi có mắt mà như mù đi, cảm ơn anh vì suốt thời gian đã cho tôi những kỉ niệm thật đẹp bên 1 Kim Seokjin mà tôi yêu nhưng đến suốt cuộc đời này tôi hận anh, tôi không bao giờ tha thứ cho anh.
Nói xong bạn rời khỏi nhà, nơi mà bạn vs anh đã có những kỉ niệm đẹp bên nhau nhưng tất cả chúng bây giờ chỉ còn lại là ký ức và quá khứ.
#Được đăng tải bở YoonYoon_9394
Seokjin: T/b đây là tài khoản của em hả??? *Mặt nhăn nhó*
T/b: Nae~oppa là của em, có gì hả oppa??
Seokjin: Ya~~~ em đăng truyện gì bậy bạ đây hả??
T/b: Bậy bạ gì chớ oppa này kì-_- truyện em viết hay dzậy mừ (-.-)
Seokjin: Truyện j mà cẩu huyết dữ dzậy trời. _. đã vậy còn dám lấy tên anh cho vào cái vai phản diện, sở khanh nữa chứ -_-
T/b: Hìhì, tại em lười nghĩ tên nhân vật nên lấy đại thoi chứ bộ😅😅😅
Seokjin: Không được, không được phải phạt, phải phạt em thật nặng mới được. *Anh đi lại chỗ bạn cười nham cmn hiểm*:)))
T/b: * Không xong rr, chuồn lẹ không mai liệt giường mất😭*
Đang định chạy thì anh đã nhanh tay bắt lấy bạn.
Seokjin: Định chuồn sao bảo bối, muộn rồi *cười gian lần 2:vv*
T/b: Không đc, Seokjin àh mau thả em xuống *giãy giụa*
Seokjin: Muộn rồi bảo bối, hôm nay phải phạt con mèo nhỏ nhà em thật nặng. * nhìn bạn mặt nham cmn hiểm và cười gian lần thứ n:>>>*
Anh bế bạn từng bước lên phòng ngủ và sau đó
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Không có sau đó nữa đâu:))) trong soáng lên tụi bâyyy:>>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net