Seokjin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đã 2 năm kể từ ngày tai nạn hôm đó, người con trai bạn yêu đã nằm bất động trên chiệc giường đó đã 2 năm rồi, hung thủ đã làm anh ra nôn nỗi này cũng đang trả giá trong tù, nhưngsao anh chưa tỉnh dậy nữa chứ.

- "Seokjin à, hôm nay đã là ngày thứ 712 em đợi anh rồi, anh hứa sẽ lấy em mà sao anh còn chưa tỉnh lại chứ?" Bạn gục đầu xuống nắm chặt tay của anh

Cố gắng mở mắt, anh cảm thấy đầu mình như muốn nức ra. Bên tai là tiếng một người con gái đang nói gì đó.

Bạn lau nước mắt ngước mặt lên thì thấy người con trai bạn chờ đợi đã tỉnh lại "Bác...bác sĩ! Anh ấy tỉnh lại rồi!"

Sau khi thích ứng được ánh sáng, anh nhìn thấy một khuôn mặt đẫm lệ đang nhìn mình.

- "Ngại quá, cô là...?" Anh cau mài hỏi, cô gái trước mặt anh là ai? Sao anh vừa thấy xa lạ vừa thấy quen vậy?

Anh vừa tỉnh lại bạn rất vui mừng, nhưng sau câu hỏi của anh, làm bạn không tin được mở mắt to nhìn anh.

- "Chẵng lẽ anh..."

Mắt bạn ngấn lệ, không lẽ anh đã quên mất bạn sao? Bạn đã nuôi hy vọng, gửi gắm 2 năm thanh xuân của mình nơi anh rồi nhận lại là gì?

- "Anh đùa thôi"

Anh mỉm cười với bạn. Khi thấy bạn rơi lệ anh cảm thấy hình như anh là một người rất quan trọng với bạn, nhưng thật sự anh không thể nhớ ra bạn là ai, nhưng anh không muốn bạn buồn nên đành nói dối vậy.

- " Anh làm em sợ đấy... để em gọi điện báo cho ba mẹ anh hay, hai bác mà biết anh tỉnh lại họ sẽ vui lắm đấy" 

Bạn móc điện thoại ra rồi tung tăng chạy ra ngoài gọi điện, rồi vị bác sĩ kia cũng đi vào kiểm tra cho anh.

- "Bác sĩ, có thể hỏi giúp tôi tên cô ấy được không?"

Nhìn cô bước ra khỏi phòng bệnh anh quay sang van nài bác sĩ giúp anh và giữ bí mật chuyện anh mất trí nhớ với bạn.

Mấy cô đọc truyện vui vẻ nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net