Jackson

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Request của bạn Kang-EunMi. Hình như tớ làm không phù hợp với request của cậu nhỉ ;; - ;; Tớ xin lỗi

Bạn rầu rĩ nhìn bài kiểm tra ngoại ngữ của mình. Là 6, chứ không phải con số khá khẩm hơn. Bạn ngắc ngứ, không biết có nên để cho mẹ xem không. Cuối cùng là tự nhủ lòng rằng có giấu cũng chẳng được bao lâu nên mới đem ra cho mẹ xem.

Mẹ bạn nhìn bài kiểm tra, ánh mắt bà không sao giấu nổi vẻ phiền muộn.

" Cô dạy thêm của con thế nào? "

" Ừm.. Cổ dạy nhanh lắm ạ. "

" .. Được rồi, để mẹ tìm một người khác cho con. "

" .. Cái đó.. hay là bỏ đi mẹ? Con sẽ cố gắng hơn vào môn Toán và Ngữ Văn để bù lại. "

" Hai môn ấy không phải là dễ dàng gì, mẹ sợ con sẽ không chịu nổi áp lực thôi. Với cả, nếu như con có ưu điểm về ngoại ngữ sẽ giúp con trong công việc hơn. "

" .. Vâng, tùy.. theo ý mẹ ạ.. "

Bạn nhẹ gật đầu đồng tình. Thật ra thì đối với bạn môn Toán vẫn rất khó nhằn ( mặc dù ban nãy bạn đã nói ngược lại điều đó ) . Nhưng mà... đây đã là lần thứ 3 mẹ bạn phải đi tìm giáo viên khác rồi, bạn áy náy lắm ;; ^ ;; Cớ sao trên đời này lại xuất hiện môn ngoại ngữ chứ, bạn chúa ghét môn ấy... Thật ra thì bạn sẽ cực kì yêu thích môn đó nếu như nó không gây áp lực cho não bộ của bạn -_-

Haiz, giá như có một gia sư nào đó gần nhà bạn chẳng hạn, vì ba bạn thường xuyên đi công tác nên cái gì mẹ cũng phải một tay lo cho bạn hết, bạn thật sự không nỡ nhìn mẹ bạn phải quản ngại đường xa mà chở bạn đi học đâu.

Sáng hôm sau, sau khi nghe mẹ kêu dậy, bạn rên rỉ vài cái, lăn lăn trên giường làm cho chăn rớt xuống đất mới chịu chính thức tỉnh dậy, lết lết ra khỏi giường.

Cố gắng ăn cho xong bữa sáng thật nhanh, bạn mang balo lên
vai, vội vàng chào mẹ rồi đi nhanh ra khỏi nhà. Đang chuẩn bị chạy thì bạn khựng lại thì thấy một chiếc xe tải khá là lớn dựng ngay sát nhà mình. Bên cạnh nó là toán người đang lui hui di chuyển chiếc ghế sopha vào căn nhà kia. À, hóa ra là có người đến ở căn nhà đó sao? Vậy mà bạn cứ tưởng là mãi chẳng có ai đến đấy chứ.

" Xin lỗi, tớ đến muộn.. "

Một anh trai tóc nâu vội vã chạy đến, trên người mặc bộ vest trông nghiêm túc lắm.. với cả điển trai nữa...

" Ah nhanh nhanh lên Jackson, nặng chết mất.. "

Rồi tự nhiên anh ấy cũng nhìn về phía bạn. 4 mắt chạm nhau...

Bạn giật mình lúng túng, ơ bạn đang đi học mà, chứ có phải là đứng ngắm trai đâu. Aish! Thật là.

Bạn xoay lưng rồi nhanh chóng chạy đi mất, trong đầu lại suy nghĩ lung tung về đối phương.

Đôi mắt của anh ấy tròn thật, giống như một chú cún con vậy.

Jackson nhìn theo bóng bạn một lúc, sau đó liền lắc nhẹ đầu quay sang giúp đỡ mấy người khác.

Đôi mắt em ấy nhỏ thật, trông như chú mèo con vậy

...

Bạn cất tập vở vào lại balo rồi đi ra khỏi lớp, bước nhanh đến chỗ Somi, cùng nó đi ra trạm xe bus.

" Tao lại không hiểu Toán rồi mày ạ.. "

Con bé than thở, tựa đầu vào vai bạn. Bạn giả vờ khinh bỉ hành động của Somi nhưng vẫn để đầu nó ở trên vai mình.

" Sao? Tao nhớ mày là ông thầy dạy thêm Toán cho mày giỏi lắm mà? "

" Ừ thì giỏi, nhưng được vài ba bữa là tao không theo kịp ổng luôn.. "

Somi thở dài, nét ủy khuất hiện lên trên gương mặt con bé. Bạn ở bên cạnh không nói nữa, cũng xem như là sự đồng tình với con bé vậy.

" Chuyến này tao mà hông ráng thì mẹ tao sẽ không cho tao gặp Jinyoung oppa đâu. Ahuhuuuuu "

' Jinyoung oppa ' là thần tượng của Somi. Nghe đâu ảnh là thành viên của GOT7. Somi bảo rằng nó chết mê chết mệt cái đôi má bầu bầu kì lạ đến đáng yêu của Jinyoung, cả những khi anh bặm môi tức tối nữa. Bạn nghe Somi thao thao bất tuyệt, nhìn bộ dạng của nó thiếu điều muốn chảy nước miếng xuống vậy. Bạn thì cũng là fan K - Pop, nhưng chỉ yếu thì bài nào hay thì tải về nghe, nếu có hứng thú thì lên mạng tìm kiếm chút thông tin về nhóm thôi, rồi sau đó bạn lại để nó trôi vào quên lãng -_- Nhóm nhạc mà bạn nhớ rõ và chi tiết nhất là GOT7. Phần lớn là vì ngày nào Somi cũng nói nên khơi dậy sự tò mò trong bạn, còn lại là vì lightstick của nhóm khá đáng yêu, chúng có màu xanh lá và hình dạng giống một chú chim, đến cả tên fandom cũng dễ thương nữa, là Ahgase ( hoặc là IGOT7 ). Hơn nữa, chứng điên của Somi là bắt nguồn từ bảy ông này chứ. Hồi đó nó đâu có vậy, từ khi biết tới GOT7 là độ điên với độ nhây của nó ngang ngửa mấy ổng luôn. Nhiều khi bạn sợ hãi nó lắm luôn, nhỡ nó quay sang cắn mình một phát thì toi -_-

... 

Bạn xuống xe bus, vẫy tay chào tạm biệt Somi sau đó đi theo con hẻm lớn để về nhà. Cũng đã gần trưa rồi, nắng quá đi mất. Bạn thở dài trước ánh mặt trời chói chang trên đầu mình, gỡ chiếc balo xuống khỏi vai rồi mở nó ra, lục tìm điện thoại cùng cái nón kết. Bạn đội nón lên đầu, để cho ánh nắng không làm da mặt bạn bốc cháy. Bật bài Rewind của GOT7, bạn tiếp tục con đường của mình, những bước chân cũng nhanh hơn.

Tiếng nhạc vang khắp con đường vắng, một vài người đi ngang qua bạn, họ nhìn bạn vì tò mò nhưng mà cũng nhanh chóng bỏ đi.

Trông thấy cây cột đèn quen thuộc gần đó, bạn biết là sắp đến nhà nên hăng hái chạy nhanh tới. Bạn nhận ra rằng chiếc xe tải ban sáng vẫn ở đó, chưa rời đi. Liếc mắt nhìn sang bên cạnh, anh trai ' đọ mắt' với bạn hồi sáng đang tựa vào hàng rào bằng xi măng đối diện xe tải, bên cạnh là một anh khác nữa. Người ngợm của cả hai đều đầy mồ hôi, tóc bết lại trên trán vì ướt.

Tự nhiên bạn lại ngẩn ngơ nhìn người ta. Anh trai kia, lúc sáng còn mặc vest đen, giờ thì đã cởi áo ngoài ra, chỉ mặc mỗi sơ mi trắng, tay áo thì xăn tay. Không hiểu sao nhìn anh ấy rất tuyệt, rất cuốn hút..

Tấm hình nhìn không đúng với tưởng tượng cho lắm, cơ mà vẫn cho vào để minh họa =)))

Jackson lúc này cũng không hiêu sao lại bất ngờ quay đầu sang, bắt gặp bạn đang đứng ngẩn ra đấy. Trong mắt anh là hình ảnh bạn mặc đồng phục học sinh cấp ba, mấy phần tóc bị rơi ra ra khỏi dây cột, phất phơ theo gió, đôi mắt bé xíu lại còn nhìn như mơ màng vậy... Tim Jackson chính thức đập hụt.

Lúc ấy trời cũng đã bớt nắng, không khí như dễ chịu mát mẻ hơn, vậy mà lại có hai kẻ cảm thấy nhiệt độ trong cơ thể dần tăng lên, cụ thể là hai má họ đỏ bừng.

...

Kể từ hôm đó, Jackson chính thức trở thành hàng xóm của nhau. Anh có quốc tịch Hồng Kông, là một giáo viên dạy Ngoại ngữ ở một trường cấp ba, khá gần với trường bạn. Mẹ bạn sau khi tìm hiểu cũg hỏi anh rằng liệu có thể dạy kèm thử bạn được không. Jackson gật đầu và bạn cũng chịu chấp nhận. Hằng ngày bạn đều đi sang nhà Jackson để anh dạy cho. Đôi khi thời gian không có nên anh đã đứng chỉ bài cho bạn khi cả hai đứng cách nhau một cái hàng rào thấp. May mắn làm sao, đền đáp lại cho mọi nỗ lực của bạn, Jackson dạy khá tốt và bằng chứng là việc bạn tiến bộ rõ rệt trong môn Ngoại ngữ. Mẹ bạn đã không thể che giấu được sự vui sướng khi mà bạn mừng rỡ khoe bài kiểm tra 9 điểm.

Vì công của Jackson rất lớn nên mẹ bạn đã trả ơn anh bằng cách mời một bữa cơm. Jackson cố từ chối nhưng cuối cùng lại không giấu nổi sự hạnh phúc khi ăn với mẹ con bạn. Anh cười ngại ngùng, bảo rằng từ khi mình sang Seoul làm việc, anh chưa lần nào có lại cảm giác ăn cơm ở nhà. Và một thời gian sau, tần suất Jackson sang nhà bạn ăn càng nhiều, hôm thì mẹ bạn gọi anh qua, hôm thì tự động lết thân qua nhà bạn chờ cơm. Cũng từ lâu, bạn đã quen với việc đó, quen với sự xuất hiện của Jackson trong nhà mình.

Điều đó đồng nghĩa với việc bạn đã thích Jackson. Thứ nhất, là vì anh quá đẹp trai / =)))) / , thứ hai là vì con người của Jackson, anh thực sự rất ấm áp, khiến cho bạn dường như mắc kẹt vào lưới tình này ngày càng sâu, không thể thoát ra được.

Tình cảm của bạn dành cho Jackson chưa bao giờ được thổ lộ cả. Bạn là người không thích chủ động, vô cùng nhút nhát, không muốn sự liều lĩnh. Cho nên.. tới đâu hay tới đó vậy, chứ bạn biết làm sao bây giờ.

Cơ mà dạo gần đây bạn cảm thấy Jackson là lạ sao ấy, anh dường như mất tự nhiên khi ở cạnh bạn, thường xuyên lơ đãng khi mà bạn nói. Bạn băn khoăn, trằn trọc suốt một buổi tối. Sau đó lại lấy điện thoại hỏi Somi ( bạn đã tổ lái sang rằng đó là chuyện của một đứa em họ và Somi có vẻ tin bạn )

" Có hai nguyên nhân thôi. Anh chàng đó đã làm gì có lỗi với nhỏ em họ của mày. Hoặc là bạn gái anh ấy không muốn anh ấy thân thiết với con gái khác. "

Bạn lặng người, đầu óc rối tinh rối mù lên khi nghe hai chữ ' bạn gái '. Phải rồi, tại sao bạn lại không nhận ra chứ, người như Jackson nhất định là phải có bạn gái rồi. Ngốc thật..

...

Hôm nay là chủ nhật, nếu đúng như bình thường thì bạn sẽ sang nhà Jackson để anh dạy, nhưng khi bạn đang lật quyển sách Ngoại ngữ ra thì lại nhớ đến việc tối hôm qua, lòng nặng trĩu, thế là thôi, đóng sách lại. Mọi thứ dường như trở nên u ám với bạn.

Somi nhắn tin hỏi bạn có muốn đi chơi không. Vốn là tính nhốt mình trong phòng, thế nhưng bạn lại sợ Jackson sang tìm mình nên đồng ý đi cùng Somi.

Cỡ 10 phút sau, con bé đứng trước nhà bạn í ới gọi. Bạn bước xuống lầu, xin phép mẹ rồi mở cửa đi ra. Cố nặn ra một nụ cười tươi, bạn cùng Somi rời đi.

Jackson ở nhà nhưng không thấy bạn nên đi sang hỏi mẹ bạn và ngạc nhiên khi nghe bà nói là bạn đã đi chơi. Anh gãi nhẹ đầu, cúi chào mẹ bạn rồi quay trở về nhà.

...

Ánh nắng chiều buông xuống, bạn về đến nhà, cả người èo uột vì toàn bộ năng lượng đã tiêu hết cho cuộc đi chơi sáng nay. Mẹ bạn thì đã đi chợ mua thêm ít đồ, một chốc nữa sẽ về - trích từ lời của bà được viết trên tờ note. Bạn không vội thay đồ, kéo cánh cửa kính sang một bên rồi đi về phía hàng rào. Đặt một tay lên hàng rào, ánh mắt bạn nhìn căn nhà Jackson đầy mông lung, không kiềm được tia xúc động, anh có bạn gái rồi, mình cũng chẳng còn cơ hội nữa..

Jackson ở bên trong nhà, cảm thấy ngột ngạt nên đi lại kéo cánh cửa kính ra, rồi chớp mắt ngạc nhiên khi trông thấy bạn đang đứng bên hàng rào cúi đầu.
" T/b? "

" Dạ? "

Bạn theo phản xạ khi có ai đó gọi mình liền ngẩng đầu, đôi mắt ngập nước từ bao giờ. Jackson bối rối vì thấy bạn như vậy, anh lúng túng đi lại, không biết nên dỗ bạn thế nào nếu như bạn khóc.

" Em có chuyện gì buồn hả? "

" ... "

Nhận ra đôi mắt mình đang ướt lệ nên bạn vội vàng lau đi, nhanh chóng đáp.

" Không có ạ.. "

" .. Ừ.. "

" ... Anh Jackson này.. "

" Sao thế? "

" Anh đã có bạn gái chưa? "

Bạn hỏi không chút ngại ngần, nhìn thẳng vào đôi mắt Jackson. Anh thoáng cái liền lúng túng, rối rít phủ nhận. Bạn mím môi, không hiểu vì sao nơi trái tim lại ngày càng nặng nề.

" Vậy... Anh có ghét em không? "

" Hả? "

Jackson hơi há miệng ngạc nhiên với bạn.

" Sao em lại hỏi thế? Anh làm sao có thể.. như vậy với em được.. "

" Là vì em cảm thấy bản thân mình đáng ghét lắm. "

" Anh.. "

Mọi ngôn từ của Jackson như biến mất khi thấy cặp mắt của bạn lại lóng lánh nước. Tim anh nhói lên.

" Em ghét bản thân mình. Vì cứ tiếp tục thích anh, tiếp tục giữ thứ tình cảm ngốc nghếch này.. với một người.. đối xử lạnh lùng với em..  "

Bạn nghẹn ngào, chưa nói tròn câu là nước mắt đã lăn dài trên má. Jackson lại lần nữa há miệng kinh ngạc vì bạn, anh vừa vội vàng vừa lúng túng đưa tay lau nước mắt trên gương mặt bạn.

" Anh.. Anh là nguyên nhân làm em khóc hả? "

" .. Em xin lỗi.. em không kiềm được.. "

Bạn kiềm lại tiếng nấc, đẩy nhẹ tay Jackson ra. Anh ngẩn người vì hành động của bạn, bàn tay lơ lửng trên không trung, một lúc sau mới rụt rè thu về.

Bạn vẫn chưa ngừng khóc được, vì căn bản là còn đang xúc động, dù cho bạn có cắn chặt răng thì tiếng nấc vẫn thoát ra và đánh thật đau vào tim Jackson. Anh nhanh chóng vươn tay ra, ôm vai bạn.

" Đừng khóc nữa.. anh sẽ rất đau lòng đấy.. "

Gương mặt bạn hiện lên mấy phiến hồng, sự xấu hổ chen lên đại não của bạn, làm bạn khẽ giãy dụa. Nhưng tay Jackson giữ vai bạn rất chặt, cho nên đành bất lực để đối phương ôm.

" Có phải em nói là em thích anh không? "

Tim bạn rơi xuống ' bộp ' xuống đất, mặt chính thức đỏ phừng lên. Ahhhhhh, đúng là bạn đã nói vậy. Mẹ ơi, vì sao chứ?? Vì sao bạn lại nói thế???

" E - Em.. Thật.. thật ra lúc đó em.. "

Bạn lắp bắp tìm câu trả lời để đáp lại Jackson. Anh mỉm cười dịu dàng, thật sự ôn nhu, nhẹ nhàng vuốt vai bạn, thì thầm.

" Anh cũng thích em nữa. "

' Bùm! ' Đầu bạn như nổ tung lên. Mặt thì đỏ và nóng đến độ có thể chiên trứng được.

Như sợ bạn không hiểu, Jackson nhanh chóng chêm thêm vào một câu.

" Mấy ngày hôm nay hẳn là làm em buồn rồi. Anh xin lỗi, anh không thể nào thoải mái được khi mà đứng cạnh t/b, người mà anh thích được. Anh cũng chẳng thể tập trung nghe những lời em nói, vì bởi gương mặt xinh đẹp của em khiến anh trở nên lơ đãng. "

Những lời này thật sự quá ngọt ngào rồi ;; - ;;

Jackson cảm thấy cả người bạn đang cứng đờ cả ra, đoán chừng đối phương đang xấu hổ nên liền bật cười.

" Đáng yêu thế này khiến cho anh không thích là không được mà. "

Híc, chắc tớ để mọi người chờ lâu lắm rồi T^T Tớ xin lỗi mọi người nhiều lắmmmm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net