Rest in peace Jonghyun...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ơn anh đã đến và cống hiến hết mình cho cuộc đời này
Hãy yên nghỉ nhé! Anh đã quá vất vả rồi...  

Di thư cuối cùng SHINee Jonghyun nhờ Dear Cloud Nine gửi lại cho mọi người trước khi mất.

"Ta bị huỷ hoại từ bên trong
Căn bệnh trầm cảm cứ gặm nhấm dần rồi nuốt chửng ta
Ta không thể chiến thắng nó
Ta chán ghét chính bản thân mình. Ta đã cố gắng tỉnh táo để giữ lại những kí ức đang ngày càng trôi tuột, nhưng điều đó dường như là vô vọng.
Vì vậy ta đã chọn cách dừng lại khi không thể chịu được sự bức bối này

Nói kết thúc thì dễ
Nhưng thực hiện mới khó
Ai có thể chịu trách nhiệm cho ta!
Là chính ngươi đấy
Chỉ có một mình ta thôi!
Ta đã đối mặt với nó từ bấy lâu nay
Ta đã muốn bỏ trốn. Phải, đúng là thế!
Ta đã muốn trốn vào trong chính ngươi!
Ngươi là ai? Là chính ta. Chính ta!
Tại sao ngươi lại cứ hay quên như thế? Là do tính cách của ngươi.
Cuối cùng, ta chỉ có thể đổ lỗi cho chính mình

Tại sao lại sống?
Ai cũng trả lời: Sống chỉ để sống thôi!
Tại sao lại chết?
Là vì quá mệt mỏi
Ta đã cố gắng bấu víu, ta đã từng học cách biến nỗi đau dai dẳng thành niềm vui
Tại sao lại thúc ép ta?
Tại sao ta lại không được tự kết thúc theo ý mình?
Tại sao lại bắt ta tìm nguyên nhân của nỗi đau?
Ta biết quá rõ tại sao. Chính ta làm ta đau. Tất cả là do ta không tốt, là lỗi của ta.
Không, ta chẳng làm sai điều gì cả?
Ta chỉ thấy ngạc nhiên vì tại sao mình lại đau đớn như vậy. Có những người khổ hơn, yếu hơn ta nhưng họ vẫn sống tốt. Không đâu! Chẳng có ai khổ sở và yếu đuối hơn ta
Nhưng họ vẫn động viên ta phải sống.
Ta đã tự hỏi lý do cả trăm lần
Ta chỉ muốn làm cho ta
Không biết thì xin đừng nói gì cả!
Tại sao lại bắt ta tìm nguyên nhân nỗi đau? Ta đã nói rất nhiều rồi cơ mà. Về lý do tại sao ta đau đớn. Lý do đó chưa đủ để phải khổ sở đến mức này hay sao? Cần phải có một kịch bản cụ thể hay một câu chuyện lâm ly hơn ư?

Ta đã nói rồi cơ mà! Có phải là đã hờ hững với những lời ta nói quá không?
Nỗi đau này không để lại vết thương.
Ta sinh ra không phải để đấu trọi lại với cuộc đời
Ta sinh ra không phải để được nổi tiếng
Bởi vậy mà ta càng khổ sở hơn
Ta mệt mỏi vì phải đấu tranh, vì được nổi tiếng.
Tại sao ta lại chọn con đường đó? Thật nực cười.
Cố gắng đến bây giờ đã là tốt lắm rồi.
Còn cần thêm lời gì nữa đây! Chỉ cần nói "Đã vất vả nhiều rồi!"
"Thế này đã là giỏi lắm rồi!" "Vất vả nhiều rồi!"
Vất vả nhiều rồi!
Đúng là đã vất vả nhiều rồi!
Tạm biệt!"
-Bangtan cũng đã đến để viếng và nói lời chào cuối cùng đến tiền bối Jonghyun...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net