2 (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng chiếu xuyên qua hàng me...
Chetme lộn =))) đang dramma, mở đầu lại! Ác sờn~~~

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ánh nắng của ban mai rọi vào khe cửa sổ lấn lát lên khuôn mặt của bạn, làm bạn chợt tỉnh giấc, bạn không biết mình đã ngủ từ lúc nào nữa. Đêm hôm qua, bạn thật sự rất mệt, bạn đổ hết mọi món ăn hôm qua mà bạn đã dành cả tình yêu vào đấy giờ thì không cần nữa rồi,nên vứt đi.
    Đi vào phòng vệ sinh, bạn giật mình khi thấy chính bản thân trong gương, đôi mắt sưng húp cả lên, gương mặt vẫn còn lớp trang điểm nhưng sao không che phủ đuợc sự xuống sắc tột độ. Bạn nhanh chóng tẩy trang và VSCN, bỗng bạn nghe có tiếng mở cửa ở dưới nhà, liền chạy xuống
    
    _Jungkook hôm qua anh......

Anh đã về nhà nhưng lần này không phải về một mình, anh còn đưa một cô gái nào đó về nữa, cô ta còn khóac tay anh đi vào. Nghe thấy tiếng nói của bạn, anh nguớc lên nhìn bạn vẫn là vẻ mặt lạnh lùng đến thấu tim gan đấy.

     _Heri từ hôm nay em sẽ ở đây cùng anh.

    _woww.. thật sao honey? Em có thể ở bên anh mọi lúc rồi!~

   Bạn đi xuống, đứng truớc cặp gian phu dâm phụ kia và cất gịong lớn tiếng.

    _Jungkook cô ta là ai? Sao cô ta lại ở đây!?

    _Việc của tôi cần cô quản sao?

Anh nói mà không thèm nhìn lấy bạn một cái, anh ôm eo cô nhân tình và xách vali cô ta lên phòng.

    _Chúng ta cùng lên phòng dọn đồ của em nào Heri.

" lên phòng của chúng ta!!?" Bạn lập tức chặn ngang đường của hai người.

    _Không đuợc!! Joen Jungkook!! Em không cho phép cô ta ngủ ở phòng vợ chồng mình!!! Em chính là không cho phép cô ta...

  Chưa nói dứt câu đã bị anh cuớp lời.

    _Phòng vợ chồng chúng ta? Nực cuời quá t/b à~ tôi chưa bao giờ ngủ cùng với cô mà.

   Anh hất người bạn qua một bên, vì mạnh quá nên bạn bị té đầu gối đập vào chân cầu thang sưng tấy. Vậy mà cũng không thể khiến anh quan tam,anh vẫn nhẹ nhàng dìu cô nhân tình lên cầu thang một cách cẩn thận. Bỏ mặc bạn ngồi ngã ở duới ôm đầu gối, bạn tủi thân, bạn khóc không phải vì vết thương ở đầu gối mà là vì bạn biết tim bạn không thể chữa lành vết thương sâu nào thêm đuợc nữa.
   
     Heri cô ta đã sống ở đây đuợc 2 tháng rồi, bạn lúc nào cũng phải tập kiềm chế nỗi đau, 2 tháng qua như một địa ngục trần gian đối với bạn. Lúc nào hình ảnh anh và cô ta bên nhau quang minh chính đại truớc mọi người và kể cả... một mgười mang danh nghĩa ' vợ hợp pháp ' như bạn. Hết nỗi đau này rồi đến nỗi đau khác cứ vồ vập, chồng chất lên mỗi ngày, bạn đã trở thành con người luôn đi sớm về khuya, bạn tìm đến ruợu để giải sầu nhưng tửu luợng của bạn cũng chẳng mạnh là bao. Bạn muốn chuốc cho mình thật say, bạn lúc nào cũng muốn đầu óc mình không còn nghĩ ngợi gì thêm về anh nữa. Nếu nói đúng hơn, dù chỉ một lần, bạn muốn trở nên điên dại để có thể chìm đắm vào men say và quên đi hiện tại không còn gì nghiệt ngã hơn.
    Tối hôm nay, như thường lệ bạn sửa sọan ăn mặc thật nóng bỏng, bạn lái xe đi đến quán bar quen. Thật sự sức hút của bạn quả là mê người, khi bạn vừa vào là có cả hàng tá người vây quanh nhìn bạn với cặp mắt thèm thuồng. Bạn nhếch môi cười nhạt, đi tới chỗ pha chế bạn gọi cho mình chai volka trắng lọai mạnh nhất, từ sáng nay hắn đã đưa con tiểu tam đó đi ra ngòai chắc có thể là cuộc đi chơi lâu ngày. Bạn vừa nhớ lại sự việc vừa uống ruợu, đến ly thứ 4 vì là lọai mạnh nên nó lập tức khiến bạn say, bạn bắt đầu thấy chóang nhưng ly ruợu vẫn rót đầy đang mân mê định uống tiếp thì có một dáng nguời đàn ông khá lịch lãm đi lại ngồi cạnh bạn. Anh ta gọi một chai ruợu vang, bạn có cảm giác hắn ta vừa uống vừa nhìn bạn nên bạn đã theo phản xạ quay mặt lại nhìn.
     
     _Này anh kia! Hấc...hấc.. sao anh cứ nhìn chăm..chăm vào tôi thế!? Muốn ăn tôi hay gì... Haha.. xin lỗi anh bạn tôi.. hấc... Không phải nguời dễ.. hấc.. dãi đau~

Anh ta cười nhẹ, nâng cằm bạn lên rồi nói .

     _Em cả gan ăn mặc như thế này đi vào đây, nếu chồng em biết thì em nghĩ xem... Em sẽ bị gì? * liếm môi*

    _Hừmm.. Đừng nhắc đến tên khốn đó! Thật sự không có tâm trạng chút nào!

  Nói rồi tự dưng không biết tại sao nuớc mắt cứ lại thi nhau tuôn ra.

    _Tên đó... hấc.. là đồ tôi..hấc.. tôi yêu anh ta nhiều đến vậy... Một sự quan tâm nhỏ nhoi của anh ta...hấc.. cũng không có...
    
    Say quá nên bạn gục xuống và thiếp đi, gịot nuớc mắt trong như viên pha lê ấy rơi thêm một gịot cuối cùng.
  
         _Anh xin lỗi.. t/b... Đã làm em tổn thuơng nhiều rồi.

   Sáng hôm sau, bạn tỉnh giấc, đầu óc đau như búa bổ, đôi mắt đờ đẫn dần nhìn rõ ra cảnh vật xung quanh. Là phòng của anh và bạn!? Sao bạn lại ở đây và còn cả quần áo cũng thay thành pijamma rồi. Rõ ràng bạn nhớ hôm qua bạn ở trong quán bar nhưng sao giờ lại ở nhà!Bạn hồi tưởng về chuyện hôm qua...
        
        { HỒI TƯỞNG THẦN THÁNH}

1000 thousand later.....






2000 thousand lăter......

Vưa hồi tuởng xong thì, Jungkook buơc vào phòng. Bạn nhìn anh và hỏi.

    _Xin lỗi tôi không cố ý nằm trên giường của anh, do hôm qua tôi say quá, tôi sẽ đi ngay.

    _Ở yên ngay trên giường cho anh!

"Anh" Jungkook hôm nay sao lại xưng hô với mình như thế. Bạn nhìn ngạc nhiên, chẳng phải mọi khi tòan xưng tôi hay sao?

    _Anh muốn kể cho em nghe một số việc..

    _ ......

   
    _Xin lỗi em vì suốt 2 năm qua, đã để em chịu đau khổ, chịu nhiều thiệt thòi nhưng vì có một số công việc không thể nói nên anh đã giữ im lặng và tỏ ra như mình không yêu em. Nhưng bây giờ mọi việc đã giải quýêt xong nên anh có thể nói cho em nghe rồi. Anh yêu em t/b!! Thật sự là bản thân anh không tốt....

   Bạn cúi gằm mặt xuống, mím môi thật chặt, tim lại nhói lên nhưng lần này không phải vì đau, vì tổn thương mà vì hạnh phúc. Bạn lại khóc, run rẩy khắp cả thân, anh vừa nói anh yêu bạn, anh xin lỗi bạn, bạn hạnh phúc quá.

     _Jungkook...... Hức..hucc...!

   
Anh nhào lại ôm bạn, xoa mái tóc của bạn, trấn an.

     _T/b đừng khóc nữa... Nếu em cứ khóc mãi như thế này anh sẽ đau đến phát điên mất...nên làm ơn.. Jagi ah~ ngoan nào. Anh yêu em.







P/s: lần đầu tiên viết truyện mà kết có hậu như vậy =))) đổi gío chứ bi kịch quá buồn vler...


 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net