Cool Kidz [Chap 4]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Disclaimer: They do not belong to me. I just own the story.
Rating: [ G ]

Status:  Đang hoàn thành.
Author: Dyn
Note: Feedback, pls.
___________________________
Vẫn là không gian ảm đạm, vẫn là điệu Jazz da diết, vẫn là góc bàn nhỏ nằm gần quầy pha chế...

_ Đến giờ hạ màn rồi, diễn viên tài năng ạ. - Hoseok rót thứ rượu Corona màu cam nhạt vào chiếc ly thủy tinh cao.

_ Vâng. - Tae Hyung đón lấy ly rượu.

_ Màn thứ nhất: Vụ lùm xùm của Bangtan. Lại xâm nhập hệ thống à? - Hoseok nhìn thẳng vào mắt cậu.

_ Chính xác. Em đã phá phách một chút ở hệ thống bảo mật và gửi mail đe dọa cho 4 Trụ sở của các Ace. Tối hôm qua em còn gửi đến Trụ sở chính và email riêng của ba em nữa.

_ Đội Dark Side của cậu đã vào cuộc chưa?

_ Ngay lập tức. - Khóe môi Tae Hyung cong lên, vẻ tự hào - Em đã chỉ đạo chia làm 2 nhóm. Một nhóm lo sửa chữa bảo mật, nhóm còn lại lo truy tìm địa chỉ cái email kia.

_ Cậu lúc nào cũng tự tin thừa thãi. - Hoseok đưa ly rượu lên môi.

_ Hyung, em đã làm anh thất vọng bao giờ chưa?

Hoseok phá lên cười. Tiếng thành ly chạm vào nhau khe khẽ, trong vắt.

Tae Hyung có đủ lí do để có thể ngồi đây uống rượu trong khi 14 người còn lại trong đội đang cố gắng truy tìm tên phá hoại - mà thực chất ra chính là đội trưởng của họ.

Thứ nhất, email mà cậu dùng để gửi thư đe dọa chính là email thử nghiệm đầu tiên cho loại virus mà cậu chưa công bố - The Sin. Mỗi khi có người cố gắng tìm kiếm địa chỉ của email chủ, nó sẽ cho ra kết quả là hàng triệu email, cả giả và thật, trên toàn thế giới. Đó là bức tường thành bất khả xâm phạm, trừ khi họ hack ngược lại được virus của chính tên đội trưởng xuất thân từ hacker nổi tiếng một thời - V. Và theo tính toán, điều này có 2% khả năng xảy ra.

Thứ hai, hệ thống bảo mật của các trụ sở không hề hoàn hảo, như mọi người từng nghĩ. Nó có một lỗ hổng mà vào ngày đầu thiết lập, Tae Hyung đã bí mật tạo ra, một "cửa sau" đúng nghĩa.

Hiện tại, những thành viên của đội Dark Side chỉ có thể tạo ra một lớp vỏ bọc tạm thời cho các dữ liệu mà không có cách nào sửa lại lỗ hổng. Tại sao ư? Vì nó không bị xâm nhập vào từ bên ngoài mà thất thoát từ bên trong. Đúng vậy. Tae Hyung là một kẻ làm công việc bảo mật nhưng có trái tim của một tên trộm.

Thật thú vị!

_ Vậy còn việc cậu được đi theo chúng tôi trong khi trụ sở lúc này đang rất cần cậu, chuyện này có thể giải thích sao đây, hả thiên tài?

_ Haha. Màn này thì không thể hạ được. Từ từ anh sẽ hiểu.

Hoseok trầm ngâm một lúc lâu. Chỉ cần Tae Hyung không thích nói, anh sẽ không bao giờ hỏi.

...

Ngay sáng hôm sau, Hoseok nhận được điện thoại từ Boss. Kể từ khi trở thành một Jack ở Trụ sở Chính, anh đã quá quen với những cuộc điện thoại vài giây và giọng nói nửa như thông báo, nửa như ra lệnh: "Có việc cho cậu đây".

Vài từ, nhưng Hoseok biết phải làm gì. Ngay lập tức, anh bật dậy khỏi giường. Với tốc độ của một cựu thủy quân Mỹ, Hoseok đã sẵn sàng để ra khỏi nhà trong vòng chưa đến 10 phút.

Cánh cửa sắt tự động của tầng hầm nặng nề kéo lên. Hoseok lầm bầm rủa xả cái ước mơ lấp đầy nơi đây bằng một con xe Lamborghini không bao giờ thực hiện được của mình, rồi nhảy phóc lên chiếc motor đen nằm trơ trọi trong góc.

...

Hoseok gặp Boss trong căn phòng làm việc của ông ở Trụ sở. Anh không thích cái điệu bộ tĩnh tại đó, khi ông ấy thảy trước mặt anh một phong bì màu ngà đã niêm phong, mắt vẫn không dời ly rượu đỏ sóng sánh trên tay. Hoseok hừ nhẹ, mùi xì gà Ấn Độ nồng nặc trong phòng đã tố cáo rằng ông ta đang giấu giếm một nỗi lo sợ mơ hồ. Tuy nhiên, Boss không hề hé răng gì về vấn đề của băng. Hoseok với tay cầm xấp tài liệu, toan xé ra.

_ Về phòng đi hẵng xem. – Boss nói, chứng tỏ nãy giờ ông ta vẫn quan sát anh – Một chút nữa ở đây có khách.

_ Là những nhân vật to lớn nào mà ông không muốn cho tôi gặp đây?

_ Cậu bắt đầu phiền phức rồi đó, 218.

Nhìn thấy khóe mắt ông ta khẽ nheo lại, Hoseok biết tốt nhất là mình nên rời đi. Trước khi sập cánh cửa lại sau lưng, anh cười nhẹ:

_ Lâu lắm rồi chẳng nghe ông gọi tôi là 218...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC