ZJY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1

Trương Gia Nguyên: ví dụ thôi nhá, nếu một hôm em bỗng nhiên biến mất và chỉ các anh nhớ tới sự hiện diện của em thì sao

Lâm Mặc: anh sẽ làm tất cả mọi người biết đến em, như cách ta đã bước lên từ tầng lớp dưới cùng

Lưu Chương: anh sẽ đem tất cả hình chụp của em cho cả thế giới này thấy

Bá Viễn: anh sẽ kể cho mọi người nghe về em

Patrick: em sẽ giấu anh đi, thế giới ngoài kia quá nhiều thứ không sạch sẽ

Lưu Vũ: dọn 1 góc trong tim thật sạch sẽ, để em ở đó khi rãnh sẽ đem những gì anh nhớ về em xem lại.. như 1 bộ phim

Riki: anh sẽ tìm cho ra lí do em biến mất, sau đó lẳng lặng theo sau, phá hủy thứ đó

 Santa: Nguyên nguyên của chúng ta sẽ không muốn thấy anh buồn, nên nếu có chuyện đó anh nguyện ý quên đi em

Mika: tui sẽ dùng bài Nguyên đã biên đi phổ biến khắp nơi

Châu Kha Vũ: nếu họ không nhớ bé , thì chắc chắn phải nhớ Châu Kha Vũ này chỉ có một mình bé

Nine:tìm, giết người làm em biến mất

Nguyên Nguyên: vậy bây giờ dừng lại đi, họ không nhớ gì đâu. Em cũng sẽ xóa đi mọi kí ức về em trong não mọi người.

...

2.

Bá Viễn: Lưu Vũ! Lưu Vũ

Lưu Vũ *tỉnh dậy* 

Bá Viễn: em sao vậy, gặp ác mộng hả?

Lưu Vũ: không ạ, là một giấc mơ đẹp

Bá Viễn: ừm, tỉnh rồi thì xuống nhà thôi, 8 người dưới kia lại gây lộn nữa rồi

Lưu Vũ : haha được rồi, đi thôi

...

3.

Riki: cậu là người đó đúng không?

??? : tôi không biết anh nói gì cả

Riki: ráng sống mấy giây cuối đi

???: ý anh là gì?

Riki: tối nay tôi sẽ tiễn cậu đi gặp người cậu đã tổn hại, dù cậu có là phi vật thể đi nữa

...

4.

Santa: dạo này chúng ta có quên cái gì không nhờ?

Châu Kha Vũ *cúi đầu*: không.. chỉ anh..

Patrick* cắt lời*: không có, anh suy nghĩ nhiều rồi

Santa: chắc thế, à đúng rồi khi nào có dịp giới thiệu anh mày người yêu của mày nhá Vũ

Châu Kha Vũ: chắc khó á anh, bản thân em cũng không rõ nữa

...

5.

Riki: Bá Viễn, ông ờm nói sao bây giờ, nó khó nói lắm

Bá Viễn: ông làm được rồi?

Riki: yes yes Riki và Nine đã làm được rồi. Cũng là lần cuối tôi nhớ được em ấy

Riki: ể, riki đang nói gì vậy?

Patrick: anh Riki với chú Viễn ơi, lại giúp em với!

Riki Bá Viễn: tới đây~

...

6.

Nine: Chương, ông biết chơi guitar hả? 

Lưu Chương *nhìn chiếc guitar bên giường* : tôi tưởng của ông?

Nine: không? tôi đâu biết chơi

Lưu Chương: nhưng nó đâu phải của tôi??

Nine: chuyện gì vậy nè???

Lưu Chương *nghĩ thầm*: mình còn tìm ra nhiều thứ tương tự nhưng không biết nó là của ai cả

...

7.

Lưu Chương *gõ cửa* : Pai, chúng ta cần nói chuyện

Patrick *lau nước mắt* : hả anh tìm em? vào đi 

Lưu Chương: chắc em biết rõ những gì đang diễn ra?

Patrick *tránh né* : em không

Lưu Vũ *trèo cửa sổ vào* : K bảo còn chưa nói đến chuyện gì, em đã bảo không?

...

8.

vẫn 3 người trên

Lưu Vũ: nói anh nghe đi Pai

Lưu Chương: Cây guitar này là sao? tại sao nhà mình lại có nhiều kem như vậy? tại sao lại có dư 1 căn phòng? cảm giác thiếu thốn này là sao!

Patrick *ngấn lệ* : em không biết gì hết

Lưu Vũ: vậy những lần bọn anh nói về việc đó em lại chen vào, em đang cố giấu điều gì?

...

9.

Patrick: nếu em nói nhóm mình có 11 người thì sao? nếu em nói còn 1 người đã biến mất không dấu vết thì sao? nếu em nói 1 người đang sống sờ sờ ra đấy đột nhiên biến mất và không ai nhớ tới anh ấy thì sao? chỉ 1 mình em nương theo từng kí ức vụn vặt nhớ lại anh ấy, không ai nhớ cả, vậy các anh sẽ tin em sao!

Lưu Vũ: ... tin

Patrick: hả? sao cơ

Lưu Chương: anh nói là tin!

Patrick *òa khóc* : bức hình.. bức hình ở tủ đầu giường của em, em .. em đã theo trí nhớ vẽ lại anh ấy.. nhưng càng vẽ nước mắt em càng chảy không kiềm chế được..

...

10.

Lưu Vũ: Trương Gia Nguyên

Lưu Chương: Nguyên Nguyên..?

Patrick *bất ngờ nhìn 2 người* : h-hai người nhớ anh ấy? hai anh nhớ, HAI ANH NHỚ ANH ẤY ĐÚNG KHÔNG!

tại một nơi nào đó:

Nguyên ngồi trước hàng ngàn màn hình * thao tác xóa kí ức cả 3*

...

11.

Lâm Mặc * xuất hiện sau lưng Nguyên* : Nguyên!

Nguyên * giật mình, quay lại* : làm sao anh đến được đây? anh làm sao có thể?! 

Lâm Mặc:...

Nguyên *suy nghĩ ra gì đó* : chính là nó!? nó đã đào thải cả anh rồi? 

Lâm Mặc: không phải, chỉ là anh đi theo nó nên đến được đây

Nguyên : anh biết em sẽ xóa hết mà, cố gắng như thế làm gì, anh nên về rồi

Nguyên thao tác trên máy, giây sau Lâm Mặc đã xuất hiện ở màn hình trước mặt cậu

....

trời mưa rồi, emo thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC