5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" nay bàn của đức duy và quang anh trực nhật nhá. lên lấy khăn đi giặt rồi lau bảng đi giáo viên sắp vào rồi " lớp trưởng đứng ngay bàn em dặn dò

" tớ biết rồi " quang anh giả bộ thảo mai vậy thôi, chứ chơi thân đi rồi thấy cái cảnh


" nhớ nhiết nhồi ~ " duy ngồi kế bên, tự nhiên nhái lại mắc ghét

" nứng cặc, đi giặt khăn lau bảng kìa thằng lồn "

" sao mày đéo đi "

" địt mẹ, tao bận học, mày ngồi chổng cu không làm gì mà được à "

" xoá nợ rồi đi "

" xoá 20 thôi "

" ok " duy dễ dãi lắm, tiền mà

tùng tùng

" các em làm bài tập vào vở mai nộp cho cô kiểm nhé "

" vâng ạaaa "

" quang anh với đức duy ở lại quét lớp rồi về nhé, trốn trực méc cô "

" biết rồi, cút đi thằng lồn " duy bực dọc trả lời, tính về bắn fi fai mà lại bắt trực nhật

" đi giặt khăn đi "

" mắc đéo gì, ra lệnh là bố phải nghe à "

" địt, tao nhường cho giặt khăn việc nhẹ còn hơn thua à ? "

quang anh bực rồi đấy nhé, biết tính thằng chim teo này làm việc nó không thích là sẽ lề mề. nên là nhường cho nó giặt khăn cho thảnh thơi mà nó nói cái giọng thế cơ

" ờ cảm ơn "

xong, duy rinh hai cái khăn rách đi giặt. bỗng trong đầu nó loé lên ý tưởng, tắt điện phòng học rồi đóng hết cửa lại để trêu quang anh một phen

nói là làm. nó vứt hai cái khăn xuống đất, đi từ sau lưng em đang cặm cụi quét lớp rồi tắt đèn cái rụp. không chờ lâu, duy chạy vội ra rồi đóng sầm cửa lại không cho em có cơ hội chạy ra ngoài

đột nhiên tối thui làm em hoảng sợ, quang anh vốn sợ bóng tối nên liền ngồi sụp xuống sàn oà khóc

" hức...g-gì..nữa...đây...hức.. "

em nhỏ ôm đầu khóc thương lắm, cửa lớp thì đóng chặt không mở được nên quang anh cũng chả biết làm sao

duy ung dung đi giặt khăn, 10p sau quay về lớp coi tình hình của em. mở cửa ra, mở đèn lên. một cục bông cuộn người khóc trong góc lớp trông thương cực kì, tim duy cứ đập bịch bịch

" này, sao đấy "

" hức..duy...cho tao ra ngoài...hức " em mặc kệ hình tượng, ôm duy cầu xin được ra ngoài

lúc duy dìu em ra, tim em loạn nhịp như múa lân

" ừ ừ tao dìu mày ra " chả hiểu sao, duy lại dìu quang anh cơ

" ngồi đây đi, bố mày quét lớp rồi về " duy để em ngồi ngay hành lang, bản thân thì chạy vào lớp lau lẹ còn về

" về này thằng kia "

duy ra đến hành lang đã thấy quang anh ngồi ngủ gật, môi chu chu ra

í là, duy thấy cũng xinh...

" về này "

" hỏ..v-về "

cả hai mỗi người một hướng đi về, nhưng đến cổng lại chạm mặt nhau

" sao đéo về đi còn đứng đây " duy trên con sh mẹ hà mua cho, rồ ga đến chỗ quang anh đang đứng

" địt, mưa rồi không thấy à "

" đi bộ à "

" ừ "

" cần anh đây chở đi một đoạn không " duy khoanh hai tay trước ngực, mặt nghênh lên tự hào lắm

" đéo cần, cút con mẹ mày đi "

" giỡn, lên xe bố chở về "

" tao bảo cút về đi, đéo cần !! " quang anh sỉ diện ó hihi

chẳng biết từ chối ra sao, nhưng giờ đít em đã đặt trên yên xe của duy rồi. cả người em và nó trùm áo mưa, thế mà vẫn ướt mới hay cơ

" địt mày kéo cái áo mưa rồi tao ướt thì sao hả thằng chó " quang anh nãy giờ năm lần bảy lượt bị duy kéo áo mưa nhưng không nói, tại đi ké xe mà

" áo mưa ích kỷ nhỏ xíu, chui vào có mà lủng "

" nhà mày ở đây phải không "

duy dừng trước một tiệm bánh ngọt, kế bên là căn nhà nhỏ xinh

" ừ, cho tao xuống "

" rồi, cút đi "

" cặc, biến mẹ mày đi " quang anh phóng thẳng vào nhà với cái người ướt sủng, mắt căm hận liếc duy

__________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net