Anh cảnh sát, em vô tội mà ! (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới cảnh sát thường không bao giờ thích xem mấy thể loại phim kinh dị hay phim hành động. Lý do kể ra cũng vô cùng đơn giản. Mấy pha hành động như phim bom tấn dù kỹ xảo CG có giỏi thế nào, thì làm sao sánh được với mưa bom bão đạn mà bọn họ phải trải nghiệm thực tế chứ. Hơn nữa, là cảnh sát thì chả ai sợ bóng tối cả với mấy cái tâm linh vớ va vớ vẩn cả, nên mấy đồng chí xuất thân từ kinh dị phái như là yêu - ma - quỷ - quái đừng mơ mà dọa được họ nhé.

Thế nhưng lúc này, khi dưới sân , cục 9 và cục 13 đang đồng loạt khai chiến, thì có hai vị bô lão đang ngồi trên nóc sân đáp trực thăng. Trước mặt họ là cái laptop có gắn camera đang ghi lại những diễn biến mới nhất của cuộc chiến dưới kia. Một vị bô lão có dáng người thấp hơn, cằm có chỏm râu dê, nhìn hiền từ không khác gì một ông tiên cả. Không ai khác, vị đó chính là bộ trưởng bộ cảnh sát Sarutobi Hiruzen. Vị còn lại, dáng người cao lớn, mắt phải bị băng lại, dưới cằm lại có thêm một vết thẹo chữ thập, nhìn vô cùng đáng sợ cứ như là cướp biển vùng Caribe. Xin được giới thiệu, thứ trưởng bộ cảnh sát, Shimura Danzo.

Hai vị bô lão, bên phải là ly cà phê, bên trái là bắp rang bơ nhai nhóp nhép. Công nhận, hai vị trưởng lão này có hàm răng vô cùng tốt, tuổi hơn lục tuần rồi mà vẫn chưa phải răng thay lần nào. Họ hôm nay được gọi đến đây để làm bảo kê cho bọn trẻ dưới kia, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, thân mình đã già rồi, sao lại đi ham hố như bọn trẻ được, nên ngồi một chỗ xem kịch hay vẫn hơn.

"Đúng là già rồi mà chưa được làm ông nội, nhìn mấy đứa ở dưới kia đánh trận giả làm mình ghen tỵ quá." Thứ trưởng Shimura bỏ bắp răng vào miệng, thở dài nói.

"Chỉ có cậu là già rồi mà chưa được làm ông nội thôi, tôi đây có hai cháu rồi." Bộ trưởng Sarutobi hếch mũi nói giọng tự hào. 

Hiruzen có hai cháu nội. Cháu gái Mirai đang học đại học. Cháu trai Konohamaru của ông không vào cảnh sát mà nộp đơn vào quân đội, hiện đang ở trung đoàn không quân KT 102. Các bạn có thấy con số này quen không ạ ? Đây là cái trung đoàn mà Deidara, anh trai nữ chính Ino của chúng ta làm trưởng đó.

"Phải, tôi biết là mặt gì cậu cũng hơn tôi rồi." Thứ trưởng Shimura gật gù nói. Ông là người nói ít làm nhiều, không thích đôi co.

"Danzo, cậu thử đoán xem, bên nào sẽ thắng ? Tôi đặt cược 2 tuần lương cho bọn trẻ cục 9 thắng." Lương bộ trưởng phải nói là cực kỳ cao, thế mà bộ trưởng Sarutobi đây còn đặt tận 2 tuần, đủ để thấy ông coi trọng cục 9 đến mức nào. 

Danzo quan sát phía dưới, âm thầm đưa ra nhận định. Xét về địa thế, cục 9 có lợi hơn rất nhiều, ở trên địa phận cao, có chỗ để ẩn nấp. Chưa kể đây còn là sân nhà của bọn nó. Nhưng Danzo hiểu rõ thằng nhóc Uchiha Sai, nó rõ ràng biết địa thế này bất lợi với nó, sao lại còn xáp vô chứ ? Chắc chắn là có chuẩn bị rồi. Nghĩ ngợi một hồi, rồi ông nói. "Được, vậy tôi cũng cá là cục 13 thua."

"Hừ, cậu cược giống tôi thì lấy tiền đâu ra mà trả hả ?" Bộ trưởng Sarutobi kinh ngạc nói.

Ngay lập tức nhận được một nụ cười ranh ma xảo quyệt từ vị thứ trưởng chột mắt kia. "Bạn hiền à, cậu xem lại đi, cậu cược cục 9 thắng, tôi cược cục 13 thua, nhưng trong cái cược của tôi, không nói rõ cục 9 sẽ thắng mà." 

"Hả ?" Bộ trưởng Sarutobi tròn xoe cả mắt. Tên Danzo chột mắt mặt sẹo này, nói thế tức là sao chứ ?

...

Ngày X tháng Y năm Z

Phim 3.1 : Cục 13 ngọa hổ tàng long, cục 9 thập diện mai phục.

Diễn viên chính: Uchiha Sai, Hyuga Neji, Yamanaka Ino (Người xem chú ý, cái này không phải tình tay ba à nha)

Diễn viên thứ chính: Nhân viên cục cảnh sát số 13 và số 9, bầy chó nghiệp vụ cục 13

Diễn viên phụ: Sarutobi Hiruzen, Shimura Danzo

Cameo kiêm tài trợ phương tiện di chuyển: Tập đoàn Uchiha Group

Bộ phim được quay tại phim trường cục 9 thành phố H, rất cảm ơn sự nhiệt tình của các bạn. ^^

Toàn cư dân thành phố H bây giờ đang lâm vào ba trạng thái dở khóc dở cười,bao gồm hứng thú - hiếu kỳ và lo lắng.

Tại sao họ lại hứng thú ? Lý do vô cùng đơn giản, vào giờ tan tầm của ngày hôm nay, trên những ngả đường phủ bê tông trải đầy cây cao xanh mát của thành phố H, có hàng chục chiếc xe cảnh sát báo còi inh ỏi, nóc xe có gắn những lá cờ số hiệu 13 vô cùng oách. Mà đã là trai cảnh sát ấy à, anh nào anh nấy không cao thì soái, không thì cả hai, lại còn vũ trang đầy mình vô cùng oai phong lẫm liệt, khiến cho hàng triệu trái tim già trẻ lớn bé, đặc biệt là các chị em cứ đập liên hồi mãi không thôi. Ái dà, yêu cái đẹp đâu hề có tội chứ.

Tại sao họ lại hiếu kỳ ? Lý do cũng dễ đoán thôi. Thành phố H là thánh địa cục 9, tự dưng khi không cục 13 lại xông vô làm gì ? Để truy bắt tội phạm chăng ? Theo mấy nhân viên soát vé của trạm kiểm soát lối vào thành phố H, mấy chiến sĩ cục 13 này vô cùng bố láo, đi vào cổng mà phóng vèo vèo, không thèm mua vé xe nội thành, lại còn khuân theo cả súng đạn lá chắn phòng thủ nữa chứ, khiến bọn họ cũng kinh hãi mà kéo thanh chắn đường cho qua luôn, không dám kỳ kèo bán vé gì nữa.

Tại sao họ lại hoang mang ? Lý do thì đã nêu ở hai đoạn trên rồi đấy. Tự dưng chẳng nói chẳng rằng, vác vũ khí aka xe vũ trang xông vào địa phận của nhà người ta, không hoang mang mới là lạ. Mà dân chúng còn hoang mang hơn nữa khi mấy chiến sĩ cục 13 cho chiến hạm chạy thẳng đến cục 9, lát sau thấy nóc cục 9 toàn khói là khói. Dân chúng vì thế lâm vào cảnh hoang mang tột đô. Chả nhẽ cục 13 lại đi theo đường lối lãnh đạo của Osama Bin Laden, đến đây với âm mưu khủng bố chính quyền hay sao ?

Và thật may mắn, khoảng 10 phút sau đó, cục 9 đóng cửa. Một tấm biển được dán ngoài cục với dòng chữ to tổ chảng. "Đang tập huấn. Không phận sự miễn vào."

Đến đây thì dân thành phố H mới thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra là tập huấn nâng cao trình độ nghiệp vụ nha. Bọn họ dù rất muốn ở lại hóng chuyện, nhưng trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, bọn họ dù rất là muốn ngắm soái ca soái tỷ, cũng không dám liều mạng xông pha chiến trường khói lửa. Thế là toàn thành phố H giờ vắng tanh như chùa bà đanh, tại dân chúng tự động bảo ban nhau về nhà đóng cửa đắp chăn, di tản tránh mưa bom bão đạn.

Trong cục 9 bây giờ, cảnh tượng không khác gì một phân đoạn slow motion tranh chức minh chủ võ lâm trong một phim kiếm hiệp.

Hai vị trưởng môn Uchiha Sai và Hyuga Neji, một kẻ đứng dưới một người đứng trên, mặt đối mặt, khoảng cách giữa hai mắt tựa như một bay đường thẳng. Một làn gió lạnh thổi đến, mấy cái lá rụng xuống, quân phục của hai vị đại hiệp bay bay. Nhìn xa đã biết đây là hai kỳ tài của võ lâm, võ công cao cường, nội công thâm hậu, chưa cần xuất chiêu mà ám khí đã ngập đầy trời. Bên cạnh hai chàng thiếu hiệp là các đệ tử môn đồ, người nào người nấy cũng vô cùng tinh anh sáng giá.

"Uchiha Sai, tôi nói một lần nữa, cậu không giao đồ, tôi không giao người. Mỹ nhân hay thiên hạ, cậu chọn đi." Hyuga Neji cầm loa, nói trước quần hùng. Bộ dạng vô cùng anh tuấn tiêu sái nhưng mỗi tội vẫn mang khuôn mặt than không cảm xúc.

"Hyuga Neji, tôi nói cho cậu biết, là nam nhi của ngành cảnh sát, khi được hỏi như vậy, thì phải ngẩng cao đầu mà trả lời, tôi chọn cả hai nghe rõ chưa." Uchiha Sai bắc loa, không hề nao núng mà trả lời dõng dạc trước nhị đại môn phái. 

Câu nói của anh khiến cho mấy nữ nhân không chỉ cục 13 mà cục 9 ngoại trừ Tenten đều rưng rưng. Đấy, là nam tử hán đại trượng phu thì phải như vậy chứ, ai như cục trưởng nhà bọn họ, chả biết thương hoa tiếc ngọc gì sất. Còn hai vị bô lão Sarutobi Hiruzen và Shimura Danzo đang ngồi cắn bắp rang trên nóc nhà, thì cũng gật gù ngưỡng mộ. Ầy ầy, nếu bọn họ mà trẻ lại đi cỡ ba chục tuổi, thì cũng dùng câu nói đó để nịnh bà xã với bạn gái rồi.

Neji thấy vậy, liền thở hắt ra một cái. Sai thực ra là tuýp người ngoại nhu nội cương, mình mà nói tiếp chuyện thì đảm bảo là mặt từ than chưa đốt thành than đã đốt luôn. Mà cứ tiếp tục thế này, có khi mấy em gái cục mình bỏ súng theo trai đẹp phía dưới luôn mất. Thế nên, hắn e hèm một cái rồi nói.

"Được rồi. Chúng ta không ai chịu ai. Vậy thì tôi thách cậu, chỉ cần một người trong cục của cậu đặt chân được vào sảnh cục của tôi, thì tôi chịu thua và sẽ giao người. Thời hạn là một giờ. Nhưng cậu chỉ được phép vào bằng cổng chính mà tôi đang đứng đây, còn cổng phụ xem như không tính. Thế nào ?"

Sai nở nụ cười vân đạm phong khinh, khảng khái đáp lại. 

"Còn nếu mà cục 9 các cậu có một người đặt chân ra được ngoài này bằng cổng chính, thì chúng tôi thắng. Có đi phải có lại chứ."

"Được. Quân tử nhất ngôn."

Cục 9 có 2 cổng. Nhưng cổng phụ chả bao giờ mở. Neji nói thế cũng hợp tình hợp lý. Sau đó, cục trưởng Sai của chúng ta đeo găng tay bảo hộ vào rồi vặn cổ tay răng rắc.

"Hừ, cậu tưởng đeo cái găng tay vào là thắng được tôi chắc ?" Hyuga Neji nói một cách khinh bỉ.

"Móng tay bạn gái vừa cắt cho, nếu mà bị thương ở tay thì sợ cô ấy đau lòng." Sai êm ái đáp lại.

 Neji nghiến răng, tay cũng bắt đầu bẻ khớp. Toàn cục 9 và 13 cũng bắt đầu khởi động.

Một tiếng pháo giấy nổ vang lên. Cuộc chiến bắt đầu. Hiệp một cục 13 chiến đấu tựa mãnh hổ, hiệp hai cục 9 chiến đấu tựa hùng sư, bên nào cũng có ưu điểm thế mạnh, choảng nhau tới tấp không bên nào kiêng nể bên nào, chính là cứ nhằm vào chỗ trọng yếu của đối thủ mà đánh. Đánh cho tan xác, đánh cho tanh bành, đánh cho sụp toàn thành mới thôi.

Kết lại là bây giờ cục 9 vẫn cố thủ ở trong cục mà éo ra bên ngoài được, cục 13 vẫn chiếm đóng bên ngoài cục mà éo vào nổi bên trong. Hai bên ngang tài ngang sức, đấu võ không thể phân thắng bại nhưng lại không muốn chuyển sang đấu mồm.

Cuối cùng, sau một hồi so chiêu tranh đấu, hoàn cảnh hiện trạng của hai bên bây giờ là như sau, không ai chiếm được lợi thế từ phía đối thủ, cục 13 người nào người nấy mắt đỏ hoe như vừa đi đám ma, còn cục 9 thì phải mặc áo mưa và che ô giống như là nhà đã bị dột. Hai vị bô lão Sarutobi và Shimura để quan sát trận chiến qua laptop thì đều phải đeo kính lão cả, vừa xem vừa cảm thán, đúng là tuổi trẻ có khác, thật là máu lửa. 

Chúng ta có thể tóm tắt lại cuộc chiến bằng vài câu như thế này: 

Cục 13 cậy thế có chục pháo hạm tầm xa ASG 155 mm mà thứ trưởng bộ tư pháp hôm nọ vừa trả ơn cứu mạng con gái nhảy sông tự tử ( xem lại chap 2 và 3) cho nên đã nã đạn liên hồi vào cục 9. Mà khổ là bắn phát nào trúng phát đấy mới đau, nhưng may là bắn đạn vải nên cục 9 chỉ thiệt hại về của chứ không có thương vong về người. Đã thế, cục trưởng Sai còn hô hào anh em bắn vào mấy chỗ trọng yếu, ví dụ như cột cờ và bệ đá phong thủy. Đúng là thâm hiểm. Cột cờ gắn cờ hiệu danh dự của người ta, mà anh ý cứ làm như băng rôn quảng cáo không bằng, bắn mấy phát chuẩn không cần chỉnh. Mà lần này không phải đạn vải mà đạn nhựa cơ, thế nên cờ cục 9 đã bị tổn hại không hề nhẹ, thủng như mặt của dép tổ ong. Bắn xong cái cờ thì cục 13 bắn tiếp bệ đá phong thủy - nơi được xem là chốn tâm linh thiêng liêng của cục nhà người ta. 

Cục trưởng Neji thấy không thể nhịn được nữa, liền ra lệnh cho thuộc hạ đáp lễ. Cục 9 cũng thâm không kém. Cậy thế có xạ thủ Tenten trăm phát mà một linh một phát trúng, lôi súng bắn tỉa Dragunov của Liên Xô ra, bắn vào mấy cột gỗ tập luyện dưới sân. Cột gỗ đổ, báo hại cục 13 phải lái xe di chuyển gấp kẻo lại bị cột đè. Nhân lúc cục 13 còn đang tháo lui tìm chỗ an toàn, cục 9 lôi tiếp súng trường bắn tỉa Heckler & Koch PSG1 của Đức quốc xã ra, dùng đạn giấy nã thẳng vào các tinh anh cục 13. Cục 13 vì đứng ở dưới, bị giới hạn về địa hình tầm cao, tưởng chừng sắp thất thủ. Nhưng hai đội trưởng chiến đấu Kiba và Choji vô cùng nhanh nhẹn, liền ra lệnh lấy khiên bảo hộ ra chắn. Sau đấy, thừa cơ, Aburame Torune ra lệnh cho đội pháo thủ núp sau đội cầm khiên, dùng súng trường chuyên dụng IMI-Tavor-tar 21 của Mĩ bắn lại.

Lửa đạn mịt mù, ám khí tứ tung, nguy hiểm trùng phùng. Bao dây thừng của cục 13 giăng lên cục 9 đều bị chặt không thương tiếc, còn bao nhiêu thang dây cục 9 hạ xuống đều bị bắn thẳng cẳng.

Bộ trưởng Sarutobi và thứ trưởng Shimura nhìn cuộc chiến chạy đua vũ trang không khoan nhượng mà gật gù, đúng là còn mãn nhãn hơn cả điệp viên 007.

Nhận thấy chiến dịch bắt đầu căng, Hyuga Neji ra lệnh cho cấp dưới Rock Lee, dùng đạn hơi cay nã. Chiêu này phải nói là cực độc, thâm hiểm thứ hai không ai dám nhận chủ nhật. Tại chỗ đạn này dù không gây mù, chỉ khiến cho đối phương mờ mắt một thời gian rồi hắt xì, nhưng nồng độ của nó còn cao hơn mỳ cay 7 độ Hàn Quốc, bắn vào đạn mà nổ khí cay, trúng vào da không cẩn thận thì sau vài giờ đồng hồ chỉ có nước đi bác sĩ da liệu do dị ứng. Hơn nữa, đạn này chỉ có thể bắn từ tầm cao xuống, không có chuyện bắn được từ dưới lên do tính chất nặng hơn oxy, nên cục 13 không thể dùng nó để tấn công lại được.

Mấy em chó nghiệp vụ cục 13 mang tới sủa inh ỏi khi nhận ra mùi đạn. Sai thấy tình hình không ổn, liền ra lệnh cho toàn cục chui vào xe lánh nạn đóng kín. Mặc dù đã đeo kính bảo hộ, nhưng khí đạn này rất nguy hiểm. Cả cục 13 chưa bị nổi dị ứng hay mờ mắt nhưng cũng khiến cho đang trong tình trạng hắt xì và chảy nước mắt liên tục. Đạn đỏ bay mịt mù không khác gì sa mạc cát đỏ. Cục 9 cũng vì thế mà cũng chưa thể bắn tiếp được.

Nhân cơ hội này, bạn trẻ thấp bé nhẹ cân Hotarubi quyết định làm người hùng lấy thân mình lấp lỗ châu mai. Chả là bạn ý căm vụ ngày xưa nộp đơn thi cục 9 bị Hyuga Neji gạch tên do không đủ chiều cao (xem lại chap 7), rồi lại bị vướng vụ giấy tờ nhà đất (xem lại chap 8), nên quyết tâm báo thù. Bạn ý đeo kính doremon lao ra sa mạc đỏ, dùng đèn soi và máy đo cảm ứng đo lường. Hotarubi rất giỏi đào đất do ngày xưa còn đào được trúng hài cốt bị chôn 40 năm cơ mà. Nhận ra được chỗ đất cần tìm, bạn ý dùng bom tự chế cho nổ một phát. Chỗ đó chính là đường ống dẫn nước của cục 9. Và thế là, nước bay lên tứ tung. Sa mạc đỏ nhanh chóng bị phá. Do đường ống đầu tiên bị hỏng, toàn bộ hệ thống cứu hỏa của cục 9 cũng không thể ổn định được, một số phòng ban bên trong cục đã bắt đầu có nước chảy xuống.

"Nghe nói toàn Tokyo bị ngập cục 9 các cậu cũng không ngập, hôm nay có cơ hội tập dược cứu hộ đường thủy rồi nhé."

Cục trưởng Sai đập tay với Hotarubi, mắt hếch lên, nói cao hứng. Nhưng nói hào hùng là vậy, thực tế là anh ý và đồng bọn mắt ai mắt nấy đều đỏ hoe. Nếu như Sai đến đây không phải là để giải cứu người yêu, thì người ngoài nhìn vào còn tưởng là soái cảnh cục 13 khóc do thất tình bị bạn gái đá. 

Và đó chính là câu trả lời cho vụ áo mưa và mắt đỏ vừa rồi.

Tóm lại vì bất phân thắng bại, nên cả hai cục đã quyết định nghị hòa tạm thời để vạch ra chiến thuật mới.

"Hyuga Neji, cục 9 của anh có nhà vệ sinh không ?" Bạn trẻ Hotarubi sau khi anh dũng xông ra liền cảm thấy người ngứa ngáy, nên giật luôn loa của cục trưởng Sai rồi ngẩng cổ lên để hỏi.

"Cục của tôi có nhưng mà cho cô vào thì có mà thua à ? Với lại không phải cô hủy luôn đường ống của chúng tôi rồi à, có vào thì cũng chả có nước mà xả người đâu." Hyuga Neji một tay cầm ô trong suốt, một tay cầm loa nói. Sau một hồi sửa thì nước ở bên trong và ngoài sân đã ngừng chảy và phun ra, nhưng mà những giọt rò rỉ vẫn còn. Báo hại cục trưởng Neji phải bỏ súng xuống và cầm ô thay.

Ngày xưa không nhận cô vào cục quả là quyết định đúng đắn nhất của tôi." Sau khi từ chối phũ phàng Hotarubi, Huyga Neji mặt than đã bồi cho thêm một câu như vậy như để xát muối. 

Trưởng phòng Kết nối vật chứng Hotarubi nghe vậy mặt bí xị, hai mắt bắt đầu rưng rưng. Neji thấy thế thì đành phải nói. "Này, ở đây nhiều nước lắm rồi, không cần cô xả thêm đâu. Bên ngoài cục tầm 30 mét có 1 cái nhà tắm công cộng, cô ra đó đi."

Hotarubi nghe vậy, đứng dậy phủi quần áo, xin phép cục trưởng và các anh em rồi chạy biến.

"Này Nara, Akamaru cũng muốn đi vệ sinh, cô kiếm cái gốc cây nào cho nó đi hộ tôi nhé. Thank kiu nhiều nhiều nha." Bạn trẻ Kiba nói rất hăng hái, con chó Akamaru cũng vẫy đuôi chạy theo Hotarubi.

Sai xua xua tay ra hiệu cho đi. Sau đấy, anh nhìn hiện trường mà thở dài. Cái cục 9 này khó xơi như anh tưởng. Lúc đến đây anh đã mở ra các kế hoạch, đánh trực diện là kế hoạch A. Còn kế hoạch B, C, D... nữa. Hy vọng là mấy tên còn lại trong cục sẽ thành công.

Còn Hyuga Neji thì vừa cầm ô vừa dùng ống nhòm rada nhìn xuống bên dưới, cũng tặc lưỡi nuốt nước bọt. Cục 13 không vào được thì cục 9 cũng không ra được. Hầy, cái bọn xui xẻo này cũng khó chơi phết. Cứ thế này thì chỉ bất lợi cho cả hai bên, thắng không xong mà thua cũng chả được.

Cả hai bên đã choảng nhau 44 phút. Cứ thế này, thì thời hạn có hết cũng không chiến xong. Lúc này, cả Sai và Neji tâm ý tương thông, đều có chung suy nghĩ này.

"Này mấy đứa, đổi thể lệ so tài đi, cứ thế này thì cục 9 tan hoang, còn cục 13 cũng chả có tiền mà đền đâu."

Một giọng nói êm dịu quen quen vang lên. Cả cục 9 và cục 13 theo phản xạ đồng loạt giương vũ khí.

"Ấy, mấy đứa làm cái gì vậy, định ám sát sếp lớn à ?"

Từ đằng xa có hai ông già tuổi hơn ngũ tuần đi đến. Không ai khác, chính là bộ trưởng Sarutobi và thứ trưởng Shimura. Bộ trưởng Sarutobi là do cục 9 mời tới, còn thứ trưởng Shimura là do cục 13 kêu lên. Chả là hai vị sếp lớn này ngồi bên trên nhai hết bắp rang rồi, cà phê uống xong rồi mà trận chiến chưa ngã ngũ, nên quyết định xuống hạ màn để còn... đi về

Lúc này các bạn trẻ hai cục mới hạ vũ khí xuống. Thứ trưởng Shimura cầm cái loa của Sai, e hèm một cái rồi nói. "Nếu đánh tập thể mãi không xong, thì chúng ta chuyển sang đấu cá nhân. Mỗi cục bốc thăm người ra đấu 3 hiệp. Thắng 2 hiệp là thắng, hai ta là giám khảo, thế nào ?"

Sai và Neji nghe xong liền cảm thấy ba chấm vô cùng. Bốc thăm, đù má, bốc thăm ý hả ? Nhân viên trong cục của họ ai cũng có sở trường sở đoản. Thử nghĩ xem, bảo một đứa chuyên pháp y ra bắn súng hay cử một đứa pháp chứng đánh cận chiến thì có mà đi đời à ? Nhưng ý của hai sếp lớn đã vậy, toàn dân hai cục cũng không thể tìm cách từ chối được, nên miễn cưỡng đồng ý. Hừ, biết vậy họ tự xử không gọi bảo kê đến còn hơn.

Vì trong cục 9 nước vẫn còn và bên ngoài sân chính đã tan hoang, tất cả mọi người quyết định kéo ra thao trường phía sau để tranh thắng bại.

Hiệp đấu 1 : Thi bắn súng.

Thứ trưởng Danzo ôn tồn phổ biến luật thi. "Luật thi rất đơn giản, bên nào bắn được nhiều điểm hơn là thắng."

Giờ cả hai cục đều đang đứng trong thao trường bắn rộng lớn. Mỗi một góc sân có gắn một biển bắn, mà các biển bắn ghi điểm ý lại di chuyển không ngừng. Càng vào sâu điểm càng cao nhưng tốc độ di chuyển càng nhanh. Hơn nữa cả hai thí sinh mỗi cục phải cùng đi vào, giả sử có một ô điểm cao nhất, người nào bắn được trước là có lợi thế. Thế nên, muốn thắng, phải cử xạ thủ giỏi nhất ra. Nhưng ngặt nỗi, lại là bốc thăm random mới đau chứ.

Neji đối với việc này cảm thấy không vừa lòng. Ai chả biết xạ thủ nữ số một của giới cảnh sát Tokyo hiện tại bây giờ là trưởng phòng Tenten Wang của cục hắn. Cục 13 dù giỏi nhiều mặt, nhưng ngoài cục trưởng Sai, chắc chắn không ai bắn giỏi hơn Tenten. Vậy mà bảo bốc thăm. Có tức không cơ chứ. Còn Sai thì cảm thấy ngược lại, chỉ cần Tenten không xuất chiêu, cục anh sẽ có cơ hội thắng.

"Được. Tên của cả hai cục đã ở hai hòm giấy này rồi. Ta bốc đây."

Bộ trưởng Hiruzen nói. Phía trước ông là hai hòm giấy, một ghi 9 và một ghi 13.

"Cục 13. Tamaki phòng Pháp chứng."

Cả cục 13 nghe xong mà rớt quai hàm. What the hell ? Sao số họ lại thảm dữ vậy ? Ai chả biết cô nàng Tamaki ba năm rồi chưa cầm súng, đợt kiểm tra trình độ năm ngoái Hotarubi phải đi thi bắn hộ cô nàng. Nãy giờ hai cục đánh nhau, thì Tamaki chỉ ngồi kiểm tra đầu đạn cho đồng đội chứ có bắn bóp gì đâu. Căn bản là cũng chẳng có ai đủ tự tin mà giao cho Tamaki một khẩu súng thật sự hết.

Tamaki nghe đến tên mình mà rớt nước mắt. Cô hay để tên mình vào quầy xổ số mà chả bao giờ trúng, sao hôm nay ông trời tự dưng thương cô đột xuất vậy ? Bây giờ mà bắn thua thì về cục chỉ có nước bị xẻ thịt để nấu súp. Kiba thấy bạn gái đau lòng, lấy tay vuốt má an ủi, dù trong lòng anh cũng mong bạn gái mình thể hiện được phong độ hôm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net