8. My showtime is here ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở về từ khu tàn tích cổ an toàn.

TalisBot cũng tự mình tìm ra TAPOPS.

Lũ trẻ được được tự do.


Mọi chuyện đã ổn.


Nhỉ ?


Trên đường trở về, Fang đã xin cả nhóm quay lại con tàu cùng TalisBot để báo cáo tiến trình nhiệm vụ cho Trụ sở.

'BoBoiBoy' ngỏ ý muốn đi với cậu để bảo đảm an toàn.

Nhưng vì chuyện lúc nãy nên OchoBot đã một mực can ngăn cậu.

- Nếu mọi người lo lắng thì tôi có thể đi theo để đảm bảo.

Không ai khác ngoài anh 'Salim'.

- Vậy thì đành nhờ anh. Ba người hãy cẩn thận!

Anh ta cũng là người bảo hộ cho Hikmae nên sự tin tưởng ấy là tuyệt đối.

Cả ba người họ đi về phía con tàu.

Những người còn lại trông chừng và đưa lũ trẻ về làng an toàn.


Về đến ngôi làng, đám trẻ con chạy đến rồi ôm chầm người thân của chúng.

Ngoại trừ hai đứa bé bị ngất đi vì mất máu đã được trưởng làng mang đến trạm xá.

'BoBoiBoy' tính đi theo nhóm thì lũ trẻ cứ vây quanh cậu ta, chắc là do chiếc lục lạc trên tay cậu đã thu hút chúng.

- Các cậu cứ lên trước đi. Tớ sẽ theo sau.

Dù sao thì, chơi với lũ trẻ cũng có giúp cậu thư giãn một chút đấy chứ.

- Mong là chúng ta được về nhà càng sớm càng tốt- UI DA! - Gopal chán nản nói thì cái tai của cậu bị Ying véo rõ đau.

- Suỵt! Chúng ta đang ở trong nhà của trưởng làng đó. 

- Đúng đó, anh nên tôn trọng một chút đi Gopal.

Hikmae từ trong bước ra, trên tay là dĩa bánh màu mật ong trông rất hấp dẫn.

- Nhóm các bạn đã hoàn thành nhiệm vụ của anh chàng Napoleon da xanh bốn mắt kia - Vị trưởng làng giả vờ như chưa nghe lời phàn nàn lúc nãy của ai đó - Tôi nghĩ các bạn sẽ được về sớm thôi.

Gopal, Ying, Yaya lần lượt ngẫm lại lời nói vừa rồi của Hikmae,

- Napoleon?

- Da xanh?

- Bốn mắt?

Và cố gắng nhịn cười nhất có thể.

- Các bạn không tưởng tượng được lần đầu tôi gặp cậu ta đâu - Hikmae nhớ lại.

"May mà lúc đó có anh Salim ở bên chấn chỉnh lại thể diện cho mình"


Mọi người ở Trụ sở nghe tiếng hắt hơi của Chỉ huy, tận 4 lần.


- Đùa thế thôi. Các bạn hãy ăn thử đi. Chắc chắn sẽ rất thích đấy!

Hikmae đặt dĩa bánh xuống trước mặt họ rồi cùng nhau thưởng thức.

Bánh dẻo mật ong của hành tinh O'Feidiar.

Đúng như tên gọi, bánh mang màu của mật ong, thoạt nhìn thì chúng trông như miếng thạch bởi lớp vỏ ngoài óng ánh. 

Nhưng khi họ cắn một miếng, thì mới biết đó là bột bánh. 

Lớp mật cô đặc bên trong chảy ra ngay khi vừa cắn vào. 

Đủ để mang lại một trải nghiệm khó quên.

- Đây đúng là thiên đường mà ~ - Gopal, vốn là người hảo ngọt, nên không thể chê rồi.

- Thế mà lúc nãy có ai đòi về nhà sớm ấy nhỉ ~

Hikmae tâm thì tịnh nhưng tánh thì nhây vẫn không quên châm chọc một câu.


(Gopal ước mình có thể rút lại câu nói vừa rồi)


- Nhìn bên ngoài thì như miếng thạch

- Nhưng ăn thì lại như món bánh trôi của chúng ta vậy.

Cả Yaya và Ying đều ngạc nhiên.

- Liệu tôi có thể xin cách làm bánh này không? Yaya này rất thích làm bánh đó!

Gopal, Ying, OchoBot hiểu ý nên mặt mũi thi nhau tái xanh tái tím.

- Thật ra, nguyên liệu để làm món này, lại là một loại nấm chỉ ở đây mới có.

Yaya có chút tiếc nuốt.

Còn ba người bạn kia thì được một phen thở phào.

- Tôi sẽ nói khi nhóm các bạn đầy đủ. - Hikmae nhìn lại một lượt - Nhắc đến đầy đủ, BoBoiBoy vẫn còn ở dưới đó chứ?


Keng...

- Tiếng chuông của anh BoBoiBoy ?

Một đứa bé tiến gần đến gốc cây.

- - hửm?

Dưới gốc cây chỉ đơn độc chiếc lục lạc nhỏ.


°

- Nhóm các cậu đã tìm thấy TalisBot?

- Vâng thưa Chỉ huy! Hơn nữa tôi đã phá được thiết bị dụ lũ trẻ nên từ giờ chúng đã an toàn rồi.

- Nếu nói vậy là cậu đã tìm được hang ổ của tên đang săn lùng TalisBot?

- Đúng là vậy, nhưng tôi không thấy hắn ở đó. Những gì tôi tìm được là lũ trẻ, thiết bị đó và thứ này.

Fang lấy từ trong áo choàng ra ống thủy tinh chứa chất dịch đen.

- Đó là...Năng lượng Tối! - TalisBot kinh ngạc bay đến kiểm tra,

H I S S !

- Chúng có sự sống ? !

- Rốt cuộc hắn có ý định gì với nó?

- Vậy thì không an toàn chút nào khi hắn vẫn lởn vởn ngoài đó! 

- Tôi cũng cần làm rõ mọi thứ. Vì rất có thể sức mạnh của tôi liên quan đến thứ này.

- Coi như đây là nhiệm vụ thêm cho nhóm. Nhưng tất cả hãy cẩn thận!


BỤP!


Một lần nữa, đồng hồ của Fang lại chập chờn.

- Này hai người, mọi chuyện vẫn ổn chứ?

Anh 'Salim' bước vào buồng lái.

- Chúng em cần tìm ra chân tướng vụ này.

- Ra là thế...

Như một cơn gió, anh ta lao đến đè Fang xuống sàn tàu. 

Hai tay giữ chặt cổ cậu.

TalisBot bị bất ngờ nên lao đến cố gắng kéo anh ta ra.

- NÀY! THẢ CẬU TA RA!!!


[ h i s s s s s ]


Một con trăn bóng đêm khổng lồ dí sát mặt 'Salim' khiến kẻ tấn công bị đẩy ra xa,

Rồi con trăn nhanh chóng dùng đuôi khóa chặt hắn.

- Thế này là sao chứ. Anh Salim!

- Nghĩa là tên bảo hộ này ngay từ đầu lợi dụng chúng ta đó thôi ~

! ! !

Đứng ở cánh cửa buồng lái, không ai khác chính là 'BoBoiBoy', với dáng vẻ thân thiện. 

- Ngươi- ƯM ƯM

Đuôi con trăn quấn thêm vài vòng bịt miệng kẻ thù.

- Chậc chậc... Ồn ào quá đii ~ 

'BoBoiBoy' đưa tay vuốt lên khóe mắt của kẻ đang vùng vẫy dưới áp lực của con trăn.

- B...BoBoiBoy!? - TalisBot rùng mình,

- Có phải là cậu không vậy!? - Fang không thể tin vào mắt mình.


Vẻ bề ngoài của 'BoBoiBoy' nhanh chóng thay đổi.

Bộ đồ cam thân thuộc biến thành tà áo dài đen tím phấp phới.

Người đó gỡ chiếc mũ thân thuộc của BoBoiBoy, siết chặt trong tay,

Rồi chiếc mũ biến thành bóng đen mà tan biến đi, tựa như cát bụi.


Trên đồng hồ năng lượng là biểu tượng vòng rắn màu tím.

Đôi mắt tím của cậu thích thú nhìn hai người họ.

- Trông tớ, lạ lắm saoo ~ h i s s s s ~ ~

Từ bóng đổ của những vật xung quanh, lúc nhúc những đàn rắn lao đến khóa chặt tay chân họ.


- Đừng nhìn ân nhân cứu mạng với ánh mắt khó chịu vậy chứ... - Người đó vuốt ve con trăn,

- Có thể triệu hồi và kiểm soát những sinh vật từ bóng đổ, từ nhiều bóng đổ khác nhau - Fang nhìn con trăn rồi nhìn xuống bầy rắn - Rốt cuộc cậu là ai chứ?

- À a á ~ ~ Đừng giả ngu nữa ~ - Cậu phớt lờ câu hỏi rồi tiếp tục 'chơi đùa' - Cậu đang giữ một phần sức mạnh của tớ đấy nhá ~

- Cậu là Nguyên tố Bóng Tối của BoBoiBoy!!

TÁCH!

Đàn rắn bu đầy rồi vây kín cả người TalisBot, như đang quấn vải xác ướp vậy.

- Thiệttt tình ~ Con robot đó làm hết mất cả hứng. - Cậu liếc nhìn TalisBot như một lời cảnh báo. 

- NÀY! Nếu mà cậu dám đụng vào TalisBot-

Một con dao găm kề ngay cổ khiến Fang không dám hé miệng thêm lời nào.

- Nào nào ~ Tiếng hét của cậu sẽ phá hỏng giấc ngủ của BoBoiBoy đó ~ - Cậu trở lại tâm trạng 'dở dở ương ương' - Làm quen nàoo ~ Tớ là Phantom ~ Tớ rất, rất ghét bất kì ai có ý định cướp lấy con búp bê bé nhỏ của Phantom này ~

- Ưm ưm? (Búp bê?) - TalisBot khó hiểu,

- BoBoiBoy không phải món đồ chơi, cậu ta là con người. Cậu không thể giam giữ một con người mãi được. - Fang hiểu ý cậu mà đáp lại.

Những gì Fang nhận lại, là tiếng cười khúc khích của Phantom.


Điệu cười ấy dần trở nên ngặt nghẽo, rồi méo mó.


Sởn cả da gà da vịt.


- Có gì đáng cười sao?

- A ha ha ~ Sao lại không chứ ~ - Con ngươi trong mắt Phantom đã thu lại - BoBoiBoy chất chứa rất nhiều tâm tư trong lòng, trong đó có cả lời hứa sẽ bảo vệ thứ gì đó kể từ sau khi gặp con khỉ già nua tự luyến kia. Trả lời tớ một câu đi Fang. Cậu nghĩ tại sao BoBoiBoy cứ nằng nặc đòi luyện tập sức mạnh của bản thân thế? Sao cậu ta lại phải tự tay hành hạ bản thân thế nhỉỉỉ ~ ~


Phantom từng bước quay trở lại chỗ con trăn kia mà cưng nựng.

- Cho dù có chuyện gì xảy ra, cái thứ hứa hẹn chết tiệt ấy cứ bám víu...không. . .nó ám ảnh cậu ta


Một giọt máu chảy ra từ con mắt đang ánh lên sự giận dữ kia, trượt dài xuống bên má phải.

- Tại sao lại thế nhỉ....BoBoiBoy của ta là một người có sức mạnh vô song cơ mà...Thật trớ yêu khi lại trở nên yếu đuối chỉ vì những thứ tầm thường- lũ người các ngươi gọi nó là gì thế nhỉ ~ Bạn bè? Kí ức? Cảm xúc?


Phantom nhanh tay gạt đi vệt máu kia rồi liếm sạch nó chỉ trong một nháy mắt.

- Ha ha. . . A ha ha ~ ~ Nghe như một vở kịch ấy ~ ~ BoBoiBoy vào vai một con búp bê đáng thương, ngờ nghệch và ngu ngốc hết phần thiên hạ, còn Phantom này là một thợ may tài giỏi sẽ tân trang lại cho cậu ấyyy ~ ~ Bé con thấy ta nói đúng chứ ~ ~ ~


Phantom cười trong sự phấn khích.


Trước lời nói vừa méo mó vừa khinh bỉ như thế. 

Ngoài đôi mắt sốc không thể tả nổi,

Fang chỉ lẩm bẩm trong miệng một câu, 'BoBoiBoy...Tại sao.'


Kể từ sau trận chiến với Bora Ra, rồi đến Retak'ka,

Fang lại càng không thể phủ nhận về việc BoBoiBoy đã thay đổi quá nhiều.


- Giới thiệu đã xonggg ~ Giờ thì vào vấn đề chính nào ~

Phantom nhanh tay lấy từ trong túi áo của Fang ống thủy tinh lúc nãy.

Lúc này chất dịch bên trong đã hoàn toàn biến thành đàn rắn đen.

- Lúc nãy tớ đã cứu mạng cậu, vậy nên coi như đây là quà hậu tạ nhé ~

- Làm sao cậu biết được?

- Đoán mò chăng? E he ~ Tôi đùa thôi ~ Từ lúc bước chân đến khu tàn tích kia là tớ đã cảm nhận được nó rồi ~ Nhưng đừng lo, Phantom không có ý gọi Fang là tên ăn trộm đâuu ~

RẮC!

Phantom tay không bẻ gãy đầu trên của ống thủy tinh.

Cậu không ngần ngại đưa nửa dưới đang lúc nhúc đàn rắn qua đầu,

Rồi thẳng tay đổ chúng xuống cái miệng đang há to.


(Một tiếng ỰC rõ to)


Cậu liếm nốt phần chất dịch dính bên khóe miệng.

- Hừm... Dựa vào những gì lũ rắn nhìn thấy - Phantom lúc này quay sang 'Salim' – Hóa ra ngươi chỉ là một vỏ bọc, một con rối mạo danh do tên chủ mưu cử đi.

Hai chữ 'mạo danh' gây sốc cho cả Fang với TalisBot.

Phantom luồn tay ra sau đầu của kẻ mạo danh,

Rồi áp sát khuôn mặt hắn vào mặt cậu.

Ánh sáng lóe lên từ mắt Phantom khiến đối phương không tài nào cưỡng lại được.


(Kẻ săn đã trở thành con mồi)


- Kẻ cử mi đến, chắc chắn không nhắm đến TalisBot. Có phải thế không?

Một cái gật đầu.

Phantom chỉ liếc nhìn Fang một cái,

Rồi hỏi tiếp:

- Nguyên tố Bóng Tối, đó có phải là thứ hắn đang theo đuổi?

Một tiếng "Vâng ạ" dứt khoát.

- Hắn ta cần nó để làm gì?

- Ngài Hallad đã nghiên cứu về Sự bất tử từ rất lâu, nhưng chỉ có sức mạnh Bóng Tối mang lại kết quả.

- Vậy là rõ rồi nhá Fang ~ Người tên Hallad kia đang nhắm đến sức mạnh của hai ta đó ~

- Cậu nói thế là có ý gì?

Phantom không nói gì, miệng ngâm đi ngâm lại một giai điệu vô nghĩa, bàn tay xoa xoa dưới cằm con trăn kia.

- Không...Cậu sẽ không tự mình vào hang ổ của hắn đấy chứ!!

- Ding ding ding ~ Chủ của em đoán đúng rồi đấy! - Phantom hôn trộm lên đầu con trăn rồi nó tan biến - Sao lại không nhỉ? Tớ sẽ cho hắn toại nguyện ~ Vượt cả mong đợiiii ~ Từ đầu hắn đã kéo lũ thương hại các ngươi vào trò chơi trốn tìm của hắn, nên tớ chỉ đơn giản là ăn miếng trả miếng thôi mààà ~


Khi Phantom mở mắt nhìn 'Salim' đang thờ thẫn kia, 

Fang cảm nhận rõ sát khí dày đặc bao trùm cậu ta.


Ding dongggg ~ Giờ tra hỏi đã hếtttt ~ ~ 



XOẸT!

Một đường chém cắt gọn kẻ mạo danh kia làm hai.

Lũ rắn đen từ trong xác nhanh chóng bò đến chỗ Phantom.

Để lại cái xác của 'Salim' biến đổi thành lớp vảy rắn xám xịt của tên chủ mưu.


- - - Còn tiếp - - -

| Chú thích |

Phantom lần này hiện hình trong chính thể xác của BoBoiBoy (thay vì từ bóng đổ của BoBoiBoy như chap 5), nên ngoại trừ việc cậu có khả năng bỏ chiếc mũ đi (đơn giản do cậu thích) thì đồng hồ năng lượng không thể bị loại bỏ (đồng hồ năng lượng đang chứa bản thân cậu ta mà =)))))

Bánh dẻo mật ong: các bạn cứ hình dung ra món bánh wagashi trong suốt, và thay vì vỏ bánh màu trắng trong như giọt nước thì nó có màu mật ong.


| Hậu trường |

Fang: Con trăn bóng đêm là hàng cậu ta mượn của tui mà cứ như-

A/N: Suỵttt...*Đút nguyên bịch bánh rán cà rốt siu to vô tay Fang* Cứ để nhóc nó nựng tí đii =)))

Fang *quay 181 độ*: Chấp thuận! 

.

Nếu có góp ý hay ý kiến, hãy để lại bình luận và mình sẽ lưu ý nha!

Cảm ơn các bạn đã đọc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net