28. To the Wonderland (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi phải thừa nhận tôi làm ăn cực kì vô tổ chức bất tổ chim :))))) Ngày hôm nay tôi đã tự dặn lòng phải viết tiếp chương 8 của "Gửi em của thế giới khác", hoặc chương 7 của "Pack", hoặc ít ra là chương 2 của "Đếm ngày xa em." Xong tôi viết được mỗi cái đấy một nửa :) Ba nửa của chương hoàn chỉnh. :)

Giữ lúc tôi phân vân nên hoàn thiện cái nào thì Oẳn công hội dội cho cái hint MV cười khùng.

Thế là con fic chen ngang này ra đời :))))))) Nó có hai chương thôi.

Thiết lập ABO, tổ chức bí mật, thí nghiệm trên người, vai trò của từng người và mùi tin tức tố mời tham khảo chương 16 "Mùi hương của chúng tôi" VÀ/HOẶC thiết lập của fic "Pack".

.

.

.

AK01 là người đầu tiên phát hiện ra có chuyện bất thường. Chiến hạm chở bọn họ đang phải chịu dao động rất mạnh. Anh định ngồi dậy cảnh giới cả nhóm, nhưng lại nằm xuống. Thí nghiệm hôm nay thật khủng khiếp. Toàn thân anh vẫn còn mỏi mệt vì tác dụng phụ của thuốc. Hơn nữa trong nhóm, anh chỉ là một beta thợ săn. Khả năng ngoại cảm của anh chắc chắn kém hơn alpha thợ săn là YU02. YU02 chưa nói gì, chứng tỏ anh lo thừa. Hoàng đế chưa vội thì mắc thái giám phải sồn sồn.

AK01 nằm bẹp xuống, tiếp tục cơn mơ dang dở. Anh quên mất là YU02 hôm nay bị thử lượng thuốc gấp đôi bình thường, đồng thời bỏ qua một cơ hội tránh khỏi thảm họa.

Mười lăm phút sau, tiếng động ầm ầm đập vào tường thép từ bên ngoài đánh thức YU02. Nó chưa ngồi dậy hẳn, nhưng bản năng của alpha thợ săn thúc giục nó phải lên tiếng cảnh giới:

"Anh ơi nước kìa!! Nước tràn vào tàu rồi!"

Người được gọi là "anh" trong lời nó nằm cách nó xa nhất chỉ trở mình một cái, rút gối che lên mặt, lèm bèm:

"YU02, dậy thay quần đi, em lại nằm mơ đái dầm rồi."

Mấy người nghe thấy phá ra cười. YU02 đã dậy hẳn. Nó bàng hoàng ôm gối, cảm nhận tai họa ngày càng gần. Bản năng bên trong alpha kêu gào như một con mãnh thú đang lồng lộn trong chuồng sắt. Nó gào lên: "Dậy đi mọi người!! YU01! Tàu sắp đắm rồi!! Thật đấy!!"

Tiếng hét của nó đồng thời đánh thức AK01 đang ngon giấc. Anh hoang mang cảm nhận cái chết đang đe dọa ở một khoảng cách rất gần. Nhưng anh không cần phải lên tiếng nữa, tất cả các thành viên đều đã thấy bằng mắt thường: nước đang tràn vào khoang của họ! Nước biển dân lên ở một tốc độ rất nhanh! Tàu chiến hạm này được trang bị rất nhiều khoang kín khí. Nếu nước đã vào đây, chứng tỏ va chạm gây đắm đã xảy ra được vài tiếng rồi!

Mười một người lập tức nhảy xuống giường. YU01 phản ứng nhanh nhất, nhưng khi cậu chạy được nửa đường đến cửa khoang thì hầu như tất cả mọi người đã lao tới nơi rồi. YU03 tuyệt vọng xoay nắm cửa, kêu lên: "Bọn họ khóa ngoài rồi! Họ bỏ rơi chúng ta!"

Tiếng kêu thảng thốt sợ hãi bật khỏi miệng NI01 và MO01. YN01 là người trấn tĩnh nhất, vội vàng vừa kiểm đếm quân số nhóm, vừa quay lại thúc giục omega là RI01 nhanh chân. YN02 gạt YU03 ra, hô vang một tiếng rồi song phi đạp vào cửa. Lực dội ngược lại làm nó ngã bật ngửa về phía sau. Cánh cửa thép dày nặng chỉ nứt ra một chút.

Nước dâng lên bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. NI01 túm lấy YU01, khóc lóc nói: "Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Bảo bối, chúng mình sẽ chết sao?"

MO01 đã kinh hãi đến run lên bần bật, nhưng nhớ ra bản thân mình là một alpha, nó vẫn dang tay trước mặt omega là YU01: "Đừng sợ... mấy anh đừng sợ... sẽ không sao mà..."

Tin tức tố mùi táo dao động mạnh như nhảy múa trong không khí phản bội lại sự trấn tĩnh nó cố dựng lên. Nước đã dân lên ngang đùi những người đứng dưới bậc thang. SA01, alpha mạnh nhất trong số họ liên tục tấn công vào cánh cửa. YU01 đột nhiên nói: "YU02, cảm nhận điểm yếu của bề mặt đi em!"

YU02 lúc này mới nhớ ra nó là một thợ săn với khả năng ngoại cảm bậc thầy, vội nhắm mắt cảm nhận vạn vật xung quanh. Hai giây sau nó gào lên: "Tính từ chính giữa cánh cửa, hướng 12 giờ, ba mươi centimet tính từ mép trên!"

SA01 nghe theo, vội lùi lại lấy đà rồi đạp mạnh vào địa điểm được chỉ định. Vết nứt lớn ra rất nhiều. SA01 lảo đảo lùi lại thì YN02 vội lao đến thế chân, làm theo lệnh của YU02: "Hướng bảy giờ, 80 centimet tính từ mép dưới!"

"Hướng chín giờ, 25 centimet tính từ mép trái!"

Vết nứt vỡ ngày càng lớn nhưng nước cũng dâng lên cao hơn. MO01 cố bình tĩnh nói: "YU01, lại đây để em nâng anh lên. Cẩn thận mọi người thoát được thì anh cũng chết chìm..."

YU01... YU01 cạn lời.

Nước dâng cao ngập đùi những người đứng trên bậc thang, đồng thời làm yếu đi sức đạp của những người có thể lực cao.

"Hướng bốn giờ, 15 centimet tính từ mép phải!!"

Điểm yếu cuối cùng của kết cấu cần đến bốn năm phát tấn công của SA01 mới chịu vỡ ra. YN02 nhắm mắt, dồn hết sức bình sinh lao mạnh vai vào cửa. Cánh cửa bật tung mang theo nước tràn ra ngoài. Thành viên gần như trẻ nhất cũng mất đà cắm mặt xuống đất, may mà YU03 đứng ngay sau lưng nó kịp thời kéo đồng bạn lại.

Mười một thanh niên vội vàng chạy ra khỏi khoang đã ngập nước. Họ bàng hoàng nhận ra nước đang ồ ạt chảy vào tàu từ rất nhiều nơi. Đây không phải là va chạm bình thường. Chiến hạm này đã bị cố ý đánh đắm!

"Là ai? Là ai tấn công chúng ta??" MI01 sợ sệt kêu lên.

RI01 lắc đầu: "Không ai tấn công cả. Dự án INTO1 đã bị hủy rồi. Họ quyết định tàn sát chúng ta, bỏ con tàu lại bịt đầu mối."

Một số thành viên trẻ, cụ thể là YU03, NI01 và MO01 đã không kìm được tiếng nấc. Sau bao nhiêu cống hiến của họ cho tổ chức, họ đã bị vứt bỏ như những tờ nháp vô giá trị.

.

"Sếp, còn khoảng 20 phút nữa tàu INTO1 sẽ chìm hoàn toàn."

Một lão già hói đầu kính cẩn cúi mình trước một người phụ nữ lùn mập ăn mặc sang trọng. Bà ta chậm rãi nhấp ngụm trà, nói:

"Chìm đi thôi. Dự án đó vô giá trị rồi."

"Chỉ tiếc cho số tiền tổ chức chúng ta đã bỏ vào..."

"Ngưng! Tiền cũng chỉ là giấy, chúng ta sẽ còn có nhiều. Đám chuột thí nghiệm đó thành tinh rồi, bắt đầu phản phúc, phải hủy đi thôi."

"Sếp..." Lão hói ngập ngừng. "...chúng ta vẫn không quay lại cứu YU01 sao? Nó là vật thí nghiệm mạnh nhất, vẫn còn giá trị sử dụng."

Người đàn bà gõ móng tay trên mặt bàn, mắt nhắm lại tận hưởng gió lành của biển.

"Nó đã biến chất. Đáng lẽ chúng ta không nên cho nó tham gia vào dự án. Nếu tiết lộ việc đánh đắm thuyền cho nó, chắc chắn nó sẽ tìm cách cứu cả đám, thậm chí có thể hi sinh cấp cao của tổ chức để đem đám chuột bọ thoát đi an toàn."

"...bỏ đi, sau này ta sẽ còn tìm được nhiều YU01 khác."

Lão hói thở dài. Đột nhiên, lão ngẩng lên nói:

"Nếu như... tôi chỉ nói nếu như... bọn nó vẫn thoát được thì sao? YU01 dường như luôn được thế lực nào đó độ trì."

"Hừ, ông lại quên rồi. Kể cả bọn nó có thoát được, YU01 cũng chính là tác nhân đưa bọn nó vào cửa tử."

Chén trà được giáng manh xuống bàn tạo ra âm thanh không hề tao nhã. Mụ đàn bà che miệng ngáp: "Đêm nay, hình như là trăng tròn."

.

"Mau! Chạy sang khoang B, bọn anh có giấu thuyền cứu hộ ở đó!"

YN01 lớn tuổi nhất vội vàng thúc giục đám anh em. Cả bọn cố chạy nhanh hết sức. Không, nói đúng ra là họ cố "lội" nhanh hết sức, vì nước ở mặt cao này cũng đã ngập ngang đầu gối. YN01 thầm cám ơn phi vụ cảm tử lần trước của anh và YU01. Cả hai quyết định giấu một cái thuyền phao cứu hộ, đề phòng có khi dùng tới, dù chưa biết "có khi" là khi nào. Để thực hiện được vụ này, họ phải lên kế hoạch cả tháng, giấu tất cả chín người kia, thử nghiệm tìm điểm mù của camera an ninh. May mà cuối cùng họ vẫn làm được.

SA01 mạnh nhất bọc hậu sau cùng, thúc giục hai thành viên yếu sức là MO01 và YU01 chạy về phía trước. AK01 đi trước nhát nhát lại quay lại gào lên:

"Nhanh lên hai đứa kia!! MO01, chú mày là alpha cơ mà!"

"Em alpha nhưng em phế có tiếng anh ơi huhu."

"YU01, em là hệ công kích cơ mà!"

"Em hệ công kích nhưng em là omega anh ơi huhu."

MI01 lau mồ hôi lạnh:

"Rồi giờ biết làm sao bị tổ chức bỏ rơi rồi đấy. Phế vật một đống."

NI01 quặc lại: "Ông thì không phế đấy??"

"Tôi cũng phế nên tôi mới ở đây với mấy ông nè!"

RI01 đỡ trán. Anh vẫn còn nhớ hồi mới gặp nhau, mười một đứa này cũng không tàn tạ như thế. Khi đó...

.

"Ê, thằng kia tránh ra! Mày chiếm đường quá!"

Tiếng quát to như cái loa phường của một beta vang lên. Áo hắn in đậm bốn kí tự AK01 rất to, mùi trà bá tước tỏa ra nồng đậm khắp phòng. Một beta thợ săn kiêm công kích. Tuy chỉ là beta nhưng mùi của hắn đắng chát, đậm hơi thở ngông ngênh, dường như chực tấn công bất kì ai ở trong phạm vi gần.

Beta bình thường thì không lớn lối như thế. Nhưng ở tổ chức này, không nên coi khinh bất kì ai. Một beta hay thậm chí là omega cũng có thể có sức mạnh hơn người nếu được tiêm kích thích tố phù hợp.

Đương nhiên, kích thích tố không phù hợp cũng có thể khiến một alpha to như bò mộng yếu đi, hoặc thậm chí lăn ra chết vì phản ứng bài xích.

Người bị quát mặc áo có chữ MI01, một beta thợ săn thuần chủng. Hắn ngồi quay lưng lại cửa, khuôn mặt lầm lì. Biết đối phương đang nhằm vào mình, hắn cũng chẳng phản ứng dữ dội, chỉ chậm rãi xích ghế vào, gằn giọng nói: "Bé cái mồm, đừng trêu tao."

Dưới tay áo hắn, ánh kim loại của một con dao găm lóe lên. Tàng trữ vũ khí lạnh bị cấm tiệt trong phạm vi tổ chức, vì vật thí nghiệm có thể dùng nó để tấn công bác sĩ và nhân viên công tác. Những vết sẹo loang lổ ở bên mặt, cổ, bàn tay MI01 chứng tỏ hắn đã trải qua nhiều trừng phạt vì tội lỗi này nhưng vẫn chưa chừa.

AK01 nhìn ra vũ khí ẩn giấu của MI01, bản năng công kích trong hắn lập tức coi điều này như một lời đe dọa. Mùi trà bá tước tỏa ra quá đậm kích thích hương biển của MI01 phải chống lại. Không khí giữa hai bên căng như dây đàn, dường như chỉ đợi một tiếng hô là lao vào quần ẩu.

"Rầm!" Một tiếng đập bàn chát chúa vang lên. Một gã tráng kiện mặc áo in SA01 đấm mạnh xuống bề mặt thép, tạo thành một vết lún rõ ràng. Gã gằn giọng.

"Thu mùi của chúng mày lại, đừng làm ảnh hưởng đến omega của tao!"

Omega trong lời hắn không có vẻ gì là bị ảnh hưởng. Mùi hương hoa bưởi quyến rũ nhưng cũng đầy tính xâm lấn vẫn hững hờ trong không khí. Tuy là omega nhưng anh lại có bờ vai rộng mạnh mẽ và đôi mắt sáng quắc tinh nhanh, chứng tỏ không phải là một tay vừa. Thiếu niên mặc áo MO01 quay sang người thanh niên trầm lặng YN01 bên cạnh, cười ha hả: "Nhìn họ kìa, cho đám beta hung hăng một trận đi. Alpha công kích hàng thật giá thật xứng đôi với omega xâm chiếm. Em muốn xem người ta xé cái mặt nhau ra quá!"

"Mày nói gì?" AK01 phát hiện ra nó, lập tức quay sang quát.

MO01 cuống quít che miệng: "Em không... em nào dám!" Cái tật bộp chộp mồm miệng đi trước não của nó lại phát huy không đúng lúc. YN01 bất đắc dĩ đưa tay che trước người nó. MI01 cười gằn:

"Hài hước nhỉ? Alpha mà lại để beta bảo vệ à? Mày là loại alpha gì thế hả thằng dẹo?"

"Em là alpha biết điều. Á không, ý em không phải là anh không biết điều. Á không, ý em là..."

"Im đi MO01, không nói không ai bảo anh câm đâu!" YN02 ngồi bên cạnh YN01 quát lên. Nó đứng thẳng dậy, cơ bắp và chiều cao vượt bậc đối lập hẳn với khuôn mặt non nớt vị thành niên. "Thằng nào có gan thì lên hết đây. Ông đây không ngán lũ mồm to, lũ giấu hàng lạnh, đặc biệt càng không ngán alpha mắt để trên trán."

SA01 lao người qua mặt bàn: "Tao chưa đụng chạm đến mày, đừng chọc điên tao, thứ ngựa non háu đá!"

YN02 cười khẩy: "Tao lạ gì mày, hả SA01? Nhân viên công tác nói về mày rất nhiều. Khi điên cuồng, mày từng dùng tay không bẻ cổ vật thí nghiệm khác. Chi bằng để tao kết liễu mày ở đây, tạo phúc cho mấy đứa còn lại trong phòng này."

"Mày!!"

"SA01, đừng kích động..."

"Mọi người... thôi mà... chúng mình đều là vật thí nghiệm, phải nương tựa vào nhau mới đúng chứ..." Giọng ngọt ngào của một thanh niên trong góc vang lên. Mùi hoa hồng duyên dáng. Là một beta chữa lành.

AK01 quắc mắt: "Không liên quan đến mày, đồ ẻo lả vô dụng!"

NI01 dường như bị sốc vì lời mắng mỏ vô lí ấy. Anh rụt vai lại, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy ấm ức: "Tôi làm gì mấy người chứ..."

MI01 cũng cười khẩy: "Ở chỗ này, kẻ yếu thì nên trật tự, co đầu rút cổ mà sống. Đừng để lúc nào điên lên tao lại nhớ ra có đứa để mài dao."

Thanh niên xinh đẹp giật lùi lại, đôi mắt đã mọng nước. Chợt một cánh tay chặn ngang kéo anh vào lòng. Khuôn mặt đẹp trai nhưng chưa trổ mã hết của thiếu niên mặc áo YU03 hiện ra. Cậu cố đè thấp giọng còn hơi sữa của mình:

"Đừng có bắt nạt NI01. Mạnh đến đâu mà công kích người yếu thì cũng chỉ là đồ hèn thôi!"

YU03 đã hi vọng lời nói của em có thể đe dọa được ai, nhưng nào ngờ lại khiến AK01 phá ra cười. YN02 cũng không kiềm được âm thanh mỉa mai. Thiếu niên cơ bắp cường tráng hướng về phía em, nhếch mép nói: "Ai dạy mày kiểu ăn nói sách vở đó vậy, thằng ranh chưa phân hóa kia?"

"Mày... mày cũng chưa phân hóa như tao thôi!"

"Thế thì sao? Nhìn tao đi, rồi nhìn lại mày! Mày nghĩ với cái mùi mật đào đáng yêu kia, mày sẽ phân hóa thành cái gì? Nếu là omega thì tao cũng không ngại thí cho mày một đêm... A...."

Lời nói hung hăng đó của YN02 bị tin tức tố mạnh mẽ của alpha chặn lại. Cả phòng giật mình quay lại. Giờ này họ mới nhận ra trong góc nhà, đằng sau YU03 còn hai người nữa, lần lượt mặc áo YU01 và YU02. YU02 chính là alpha vừa tỏa ra tin tức tố đe dọa khiến YN02 im miệng. Một alpha thợ săn rất trẻ, nhưng mùi gỗ tuyết tùng dày đặc chặn đứng hết mọi nghi ngờ về khả năng của cậu. Cậu nghiêng đầu, những ngón tay thon dài gõ bàn nói:

"Đừng lên mặt với em tao. Tao không dễ chọc đâu."

Cả phòng im lặng như tờ. Mấy giây sau, tiếng cười không đúng lúc của MO01 lại bật ra:

"Ha! Hóa ra là ba người các cậu. Tôi tưởng chỉ là đồn thổi thôi, ai ngờ ba người nhận nhau là anh em thật đấy à? Làm thế để làm gì? Ai mà biết ngày mai sẽ tới trước hay người ở bên cạnh mình chết trước chứ!"

YU01, YU02, YU03, ba vật thí nghiệm sống sót của tiểu dự án YU. Ai cũng nghe nói thí nghiệm bên đó rất khốc liệt. AK01 cười gằn:

"Alpha thợ săn à? Thú vị đây. Nhưng một mình mày liệu có bảo vệ nổi tận hai omega không? Tao sợ mày mệt thận quá mà không đánh được cả một beta như tao đấy."

YU02 đứng bật dậy: "Mày nói cái gì? Bọn tao không phải là..."

"Ha... hóa ra vẫn chưa ăn được! Chứ mày giữ đứa omega sau lưng làm gì vậy? Đừng có nói ở đây rồi vẫn có đứa trượng nghĩa nghĩ phải bảo vệ kẻ yếu nhé."

MO01 lại phá lên cười. Mấy người ngồi đó cũng không kiềm được tiếng ha hả. YN02 sau khi hết sốc tin tức tố của YU02 lại quay lại vẻ ngông nghênh:

"Này anh omega gì đó ơi? Đừng nghĩ chỉ alpha mới thỏa mãn được mình. Qua đây với em, em bảo đảm cưng anh lên tận nóc, cho anh khóc cả đêm."

Tiếng hú dài trêu chọc của đám người ngồi đó khiến YU02 phừng phừng lửa giận. Ngay trước khi nó định bất chấp chênh lệch số lượng để lao lên ăn thua đủ thì một bàn tay túm nó lại.

YU01 ngừng việc giũa móng tay. Một tay cậu giữ lấy đứa em dại, tay kia đưa lên tháo miếng che tin tức tố. Một mùi đậm, nặng, ngọt, một trăm phần trăm công kích đè nặng lên tất cả những người còn lại trong phòng.

"Aaaargggg..." SA01, alpha có chỉ số lực lượng cao nhất là người bị ảnh hưởng nặng nhất. Hắn ngã nhoài khỏi ghế, kêu lên thảm thiết vì hệ thấn kinh bị dằn vặt kịch liệt. Những người đang đứng đều ngồi bệt xuống, ai đang ngồi thì phải vịn ghế để không ngã vật ra. YU01 tao nhã đặt miếng che tin tức tố xuống, lại nhặt thanh giũa móng lên. Cậu chậm rãi di chuyển đến trước mặt YN02 mà không ai dám cản đường. Thanh giũa móng tưởng như vô hại chọc nhẹ vào yết hầu thiếu niên chưa phân hóa:

"Cậu em? Cậu định làm ai khóc cơ?"

"Tôi... tôi không..."

YN02 muốn gồng lên chống cự, nhưng tin tức tố đáng sợ như ma quỷ kia dường như đè chặt họng nó. YU01 hài lòng rút "hung khí" lại. Cậu đi đến giữa phòng, tay đút vào túi quần. Giọng nói nhỏ nhưng âm vang vào tai cả mười người còn lại:

"Xin tự giới thiệu, tôi là YU01, omega công kích. Cấp trên đã phân công tôi đứng đầu 11 vật thí nghiệm của dự án INTO1. Xin hỏi, có ai có ý kiến gì không?"

Cậu đảo mắt nhìn quanh, tính công kích mãnh liệt hướng về SA01 khiến hắn lăn lộn trên đất: "Anh phản đối không? Alpha mạnh nhất?" Lại hướng sang AK01: "Hay là anh? Beta hung hăng kia?" MI01 cũng không thoát khỏi tầm tấn công: "Giao nộp thứ trong tay anh cho tôi ngay, anh trai."

"Nếu không ai phản đối, vậy thì nhiệm kì của tôi xin phép được bắt đầu."

"Hân hạnh giới thiệu lần nữa, tôi là YU01, trưởng nhóm của dự án INTO1."

.

.

.

Các thím phải nhớ rằng đây là truyện hài :))))) Sự hề mu của mỗi phần chỉ chưa xuất hiện chứ không phải không có :)))))

Mà ủa có ai không đoán ra tên thành viên không? Chắc không đến nỗi phải chú thích đâu chứ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net