➐ Chuyện xưa (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[...] bắt đầu rõ ràng, [...] kết thúc dứt khoát.

—•—

"Kikyo, ngươi phải bảo vệ bản thân thật tốt." Nàng nghe Nareda nói, nàng ta sẽ đi đến một nơi trong đêm nay, có thể sẽ không về trong vài ngày.

Nareda căn dặn xong, nàng ta trở lại nguyên hình, biến mất vào màn đêm. Nàng ta xuất hiện trước một hang động tối đen như mực, trên vách đá toàn nhện giăng tơ, rết bò khắp nơi. Nàng ta quan sát xung quanh, khi xác định không có người thứ hai, mới bước vào bên trong.

Một đêm không trăng.

Nữ nhân được bao bọc bởi một ma lực, nàng ta mày ngài nhíu chặt, cắn răng để ngăn bản thân không phát ra tiếng. Nareda đang chịu từng đau róc da róc thịt, nàng ta siết chặt tay, gân xanh đều lộ ra, mồ hôi lạnh thấm vào y phục.

Hôm nay, là ngày Nareda "lột xác". Đúng, cứ cách một khoảng thời gian nàng ta sẽ phải lột xác, cũng vì vậy đây là lúc yêu lực của nàng ta yếu nhất. Đặc biệt, vào mỗi ngày này đều là đêm không có trăng, sinh vật được bao phủ trong bóng tối. Nareda giấu Kikyo không nói cho nàng biết chuyện này, nàng ta không muốn cho Kikyo nhìn thấy sự yếu ớt của bản thân. Cho nên, Nareda phải tìm một nơi an toàn, và tìm lý do thích hợp để nàng không nghi ngờ.

Ngày thứ nhất, không có Nareda.

Kikyo làm việc thường ngày của nàng, nhưng nàng hay nhìn về một phía, đó là hướng mà Nareda bay đi mất. Còn, Inuyasha thì cứ hay hỏi Kikyo về Nareda, hỏi nàng ta đã đi đâu, sao không nói với hắn. Về Nhện Quỷ, mọi khi người chăm sóc hắn ta là Nareda, nhưng mà hôm nay lại là một người khác, hắn ta cũng muốn hỏi, với bộ dạng của hắn ta thì mở miệng cũng chưa được.

Ngày thứ hai, không có Nareda.

Inuyasha cũng không xuất hiện trong làng nữa, dường như hắn đi đâu đó. Nhện Quỷ đâu nói được, hắn ta chỉ thể nằm yên, bên tai không có giọng nói quen thuộc nên hắn ta thấy thiếu thiếu. Vậy Kikyo thì sao? Kaede biết chị của cô bé luôn mong ngóng chị Nareda, mặc dù chị của cô bé không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng biểu cảm qua ánh mắt đâu thể giấu giếm.

Ngày thứ ba.

"Hộc."

Trải qua hai ngày một đêm, ma lực đó cũng dần biến mất, Nareda đè ép lồng ngực, phun ra một ngụm máu đen. Nàng ta nhớ mang máng đã sang ngày thứ ba, yêu lực chỉ mới hồi phục sáu phần, chỉ đủ để cầm cự. Nhưng nàng ta muốn về càng nhanh càng tốt. Bộ dạng chật vật của Nareda được che đi, nàng ta lau đi vết máu ở khóe môi, thần sắc cũng dần có sức sống, không quá nhợt nhạt.

Xộc xoạc.

Crắc.

Hai người mắt đối mắt, Nareda cảnh giác trước Đại yêu quái đứng trước mặt nàng ta. Sesshomaru không cảm xúc nhìn Nareda.

"Thiếu gia, người đ---" Một yêu tinh đằng sau đuổi theo, nó thở như chưa từng được thở. Nó đưa mắt xem Nareda, nó biết nàng ta là ai. "Ngươi, ngươi sao lại ở đây?!"

Nareda: "..." Hỏi vậy cũng hỏi? Đương nhiên là đi ngang qua rồi.

Nàng ta quan sát Sesshomaru, hắn là một Đại yêu quái rất mạnh, và có quan hệ anh em cùng cha khác mẹ với tên cẩu đần kia. Nareda chẳng quan tâm đến điều đó làm gì, nếu Sesshomaru không có ý định động thủ thì nàng ta cũng sẽ không ra tay.

Nareda dời tầm mắt, Sesshomaru rời đi trước, tiếp đến nàng ta cũng nối gót sang hướng khác. Khu rừng hôm nay yên tĩnh đến lạ thường, linh cảm của Nareda lại một lần nữa nhắc nhở nàng ta. Bất giác, Nareda rút Điệp Cát ra khỏi vỏ kiếm, ánh mắt quan sát xung quanh.

Đột nhiên, một cái lưới bắt yêu từ trên cao rơi xuống, Nareda ngước lên nhìn, nháy mắt nàng ta né qua một bên, nàng ta cảm nhận được đằng sau tiếng bước chân, Nareda xoay người, nhẹ nhàng hạ gục ba tên.

"Thuộc hạ nghe ngóng được, những ngày nay bên cạnh nữ pháp sư không có bóng dáng của Hồ Tử Điệp!"

"Có lời đồn về một thời gian trước kia, yêu lực của Hồ Tử Điệp sẽ yếu đi. Muốn hồi phục hoàn toàn thì phải mất nhiều ngày."

"Và thời gian Hồ Tử Điệp biến mất, thuộc hạ nghĩ nó trùng hợp, thưa thủ lĩnh."

Đám thuộc hạ thay phiên nhau nói với tên yêu quái đang kí sinh trong cơ thể con người. Nareda liếc sang những tên khác, đều là con người, chỉ duy nhất tên thủ lĩnh cao to kia, bị một con quạ đen yêu ăn mất não, kí sinh trong đó, mùi hôi của xác chết rất dễ nhận ra, nó biết Nareda đã phát hiện.

Mùi hôi thối nồng nặc như vậy mà mấy tên kia không ngửi thấy? Nàng ta bình tĩnh, không để lộ tia hoảng sợ nào. Sáu phần yêu lực này, nàng ta không nắm chắc, nhưng giết được tên thủ lĩnh kia cũng chỉ còn ba phần yêu lực, số lượng người quá nhiều, chỉ đủ để cầm cự.

"Gi, giết." Tên quạ yêu điều khiển cơ miệng nói.

"Ấn Hồ!"

Những tên kia nhận lệnh xông lên, Nareda vẫn đứng yên, không động đậy, chờ đợi. Nàng ta thấy thời cơ đã đến, Điệp Cát theo lực tay, tạo ra ma lực khủng khiếp, mấy tên kia chết như rạ.

Mày ngài đẹp đẽ khẽ nhíu lại, nàng ta đã khắc chế lại ba phần lực, nên chỉ diệt hơn một nửa mà thôi. Bây giờ, tên quạ đen yêu kia cũng có động thủ rồi, nó hung hãn lao nhanh vào Nareda. Hai người đánh qua đánh lại, không ai nhường ai, mỗi lần đánh đều muốn lấy mạng của đối phương, nàng ta tìm sơ hở của thể xác này, đánh vào chỗ hiểm. Thân thể kia chao đảo lùi về sau.

Số còn lại cũng không đứng yên, lập tức bao vây Nareda. Nàng ta phải giết nhanh cái tên thủ lĩnh kia, Nareda tung người lên không trung, dùng chân đá mạnh vào đầu của thể xác đó. Nhân cơ hội đó, nàng ta hạ những tên còn lại.

"Cánh độc!"

Thuộc hạ của tên kia đã bại, duy nhất quạ đen vẫn còn sống. Nareda lau đi vết máu đang chảy xuống cằm, quạ đen thu một màn vào mắt, nó biết Nareda cầm cự không được nữa, nó cầm thanh đao, bổ mạnh xuống chỗ nàng ta.

Keng!

"Chết tiệt!"

Nareda chặn thanh đao, quạ yêu dồn hết lực vào nó, ép mạnh nàng ta. Khi thanh đao dường như sắp lấy mạng của Nareda, một bóng dáng vụt qua, một chiêu đánh tan nát tên quạ yêu. Nareda chống đỡ thân thể bằng Điệp Cát.

"Sesshomaru?"

Hắn liếc nhìn Nareda, nàng ta xem ra bị thương nặng, trên người toàn là máu. Sesshomaru thu ánh mắt, hắn nhấc chân đi được vài bước, thì đằng sau đã vang lên tiếng của Nareda, nàng ta khó khăn, nói.

"Cảm ơn ngươi."

Nareda không ngờ rằng, cũng có một ngày Inuyasha nợ ân tình nàng ta, nàng ta lại nợ ân tình của Sesshomaru. Nàng ta đã làm cái gì đắc tội sao? Bản thân có liên quan đến hai anh em này, nàng ta cảm thấy bản thân sắp có điềm không lành, vào một ngày không xa.

Kikyo đang phơi nguyên liệu, nàng vừa mới đem ra đặt chúng trên giàn, thì một thân ảnh nổi bật với y phục khắp chỗ đều là máu, đập vào mắt của nàng. Kikyo gấp gáp nhanh chân đi tới, hai tay kịp đỡ Nareda, nàng ta khuỵu người xuống, đầu gục lên vai của Kikyo, mùi hương thân thuộc quanh chóp mũi, Nareda nhẹ nhõm nhắm mắt.

"Ta đã về rồi, Kikyo."

"Nareda, ngươi bị thương sao? Nareda!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net