8. Kagewaki (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cũng đã gần chính ngọ, thành chủ đại nhân vẫn nên nghỉ ngơi vẫn tốt hơn. " Kikyo nhạy bén nhận ra mồ hôi tinh mịn trên trán Kagewaki, nhìn nhìn sắc trời. Đã sắp giữa trưa, ánh nắng cũng dần chói chang. Tuy nói viện tử vẫn đủ thoáng mát, nhưng thời tiết này đối với người có bệnh căn bẩm sinh như Kagewaki thì vẫn có chút quá. Kagewaki hiển nhiên cũng hiểu sức khỏe có hạn, nhàn nhạt đứng dậy : " Đa tạ pháp sư, ta lập tức trở về. Hi vọng pháp sư hài lòng với nơi này. "

Thủ hạ bên ngoài như thường lệ mở ra ô che nắng đưa thành chủ trở về. Kagewaki đi đến ngoài viện, chợt nghe Kikyo gọi : " Đại nhân xin dừng bước. "

Pháp sư từ trong viện cầm ra một chiếc túi hương nhỏ được xâu lại bằng một sợi tơ hồng, nhắc nhở : " Thành chủ đại nhân hẳn cũng biết thể chất của mình rắc rối thế nào, vẫn nên hạn chế rời khỏi phủ thành chủ. Nếu ta đoán không sai, nơi này trước đây từng có pháp sư thiết đặt kết giới ngăn cách nơi này. Dù sao đã gần 20 năm rôi qua, kết giới đã suy yếu nhiều, đại nhân vẫn nên cẩn thận. "

Chuyện thân thể Kagewaki quả thật sớm có cao tăng phán mệnh. Bởi vì hắn là thiên sinh linh thể, thế giới này linh khí lại đang dần suy kiệt, trong quá trình dựng dục linh khí thiếu thốn lại thêm người mẹ suy yếu nên mới hạ xuống bệnh căn. Linh hồn của hằn càng là thánh vật trong mắt yêu quái, nói dễ nghe chính là " cắn một miếng liền đỡ đi vài thập niên tu luyện".

Nhận lấy túi bình an từ tay Kikyo, Kagewaki yếu ớt cười, gật đầu nói tạ.

----------------------------------

Nhật tử dường như trở nên dễ chịu rất nhiều sau khi Kikyo đến đây, duy chỉ có cơn ác mộng kì lạ kia vẫn luôn đeo bám Kagewaki không buông. Cho dù thời gian cách ngày hai mươi tuổi chỉ còn không đến nửa năm, Kagewaki vẫn rất bình tĩnh, thân thể tốt còn có thể bớt chút tời gian xử lí chính sự của phủ thành chủ, không giống như trước mọi chuyện đều phải đè nặng quan viên nơi này. Kagewaki và Kikyo cũng từ sơ giao thành bằng hữu, thường xuyên có thể ngồi pha trà trò chuyện. Tuy nhiên, hảo cảm cũng chỉ dừng ở đây, nhưng loại ý nghĩ bức thiết kia xuất hiện ngày càng dày đặc, khiến Kagewaki thình thoảng đau đầu vô cùng.

Giống như có chuyện muốn xảy ra.

-----------------------------

Lại một lần nữa từ trong ác mộng bừng tỉnh, Kagewaki mệt mỏi ngồi dậy, mồ hôi tinh mịn trải rộng khắp thái dương. Không gian một mảnh tối đen nhìn không rõ hai tay, u ám mang theo lạnh lẽo khiến lòng người run sợ.

Lần này, không chỉ bị bao phủ bởi cảm giác bị kéo vào đầm lầy, Kagewaki còn liên tục nghe được có người không ngừng gọi tên mình, thanh âm khàn khàn sấm nhân. Trong mơ, dường như có một bàn tay không ngừng cố gắng đem hắn kéo vào bùn lầy, lại có một thanh âm không ngừng thúc giục.

Mau thức tỉnh đi.

...

Một ngày mới lại bắt đầu, chỉ khác ở chỗ hôm nay trong phủ thành chủ có một hội nghị nửa năm một lần. Những lần trước Kagewaki luôn vướng lý do bệnh tật, lần này thì hắn không có ý định từ chối tham dự.

Thành chủ đại nhân cũng rất ít khi tham dự hội nghị kiểu này, bởi vì nó phần nhiều liên quan đến tranh cãi của quý tộc và địa chủ, phiền phức vô cùng. Lần này hắn phá lệ muốn tham gia, nói cho cùng cũng là vì thời gian không nhiều, coi như đóng góp cuối cùng cho nơi này, đồng thời âm thầm chọn ra một người khác thủ hộ nơi này.

Mà cũng quả thật phiền lòng, vì cả hội nghị chẳng khác gì một khu chợ, chỉ khác người cãi cọ trả giá ở đây là những quý tộc tự thân " cao quý " mà thôi. Kagewaki nghe đến phiền lòng, nửa điểm không nghĩ chen ngang.

Có lẽ hắn vẫn nên suy xét chọn người kế nhiệm cẩn thận một chút mới hảo.

Mọi ánh mắt không biết từ khi nào đổ dồn về phía hắn. Kagewaki thoáng nhíu mày, nhàn nhạt ra tiếng : " Chư vị đại nhân đều bàn xong? "

Mọi người hai mặt nhìn nhau, hẳn là đang do dự. Thấy không khí không đúng lắm, Kagewaki đột nhiên có dự cảm không tốt : " Chuyện liên quan đến ta ? Chư vị rất khó nói sao ?"

" Là thế này, đại nhân. " Một vị nguyên lão lớn tuổi đứng ra, có điểm lúng túng chắp tay  : " Trước đây ngài thân thể không tốt, chúng ta cũng không dám nhiều chuyện. Nhưng mà hiện tại đại nhân đã khởi sắc hơn nhiều, có phải cũng nên tính đến chuyện thành gia ?"

". . . . "

Kagewaki ôn hòa nhìn nguyên lão nọ, nhìn đến mức người nọ sởn tóc gáy, không khí hội nghị cũng dần đông cứng mới nhàn nhạt nói : " Nói vậy, chư vị đã có an bài cho ta ?"

Nói an bài liền có điểm nặng, không ai dám hé răng. Bọn họ chỉ là lo lắng Kagewaki khó khăn lắm mới hảo lên, muốn thay hắn tìm một mối hôn sự môn đăng hộ đối, nếu có thể sớm có hậu đại thì càng không thể tốt hơn. Chỉ sợ có một ngày Kagewaki đột nhiên ngã xuống, nơi đây lại không có truyền nhân, vào thời buổi rối loạn như hiện tại, chỉ sợ dân chúng nơi này đều không chỗ dung thân.

Lo lắng của bọn họ Kagewaki không phải không hiểu, mà là không nghĩ thực hiện theo cách bọn họ lựa chọn. Chưa tính đến việc hắn có sống nổi đến lúc hậu đại trưởng thành hay không, cho dù thật sự sinh ra được một tiểu thành chủ, một hài tử chưa dứt sữa mẹ có thể làm được những gì?

Ngay mặt từ chối có vẻ quá không nhìn mặt mũi, Kagewaki đau đầu suy xét biện pháp uyển chuyển né qua " hảo ý " này.

" Thật ra, chúng ta đã tự tiện trước một bước an bài. " Nguyên lão do dự nói, trước ánh mắt dần mất đi tin tưởng của Kagewaki, kiên trì nói hết câu : " Hẳn là ngài đã biết lãnh chúa Tokuda, bằng hữu cũ của phụ thân ngài. Người dân thành chúng ta năm nay vì mưa nhiều có phần thất thu, ngài Tokuda nguyện ý hỗ trợ lương thực và thuốc men phòng khi thiên tai, đổi lại ngài ấy có lời mời đại nhân sang thành Tokuda một chuyến. "

Thấy Kagewaki không có bất cứ biểu tình nào cho thấy cái nhìn của mình, nguyên lão cắn răng nói tiếp : " Ngài Tokuda có một công chúa năm nay vừa tròn mười sáu muốn chúng ta cùng đại nhân chuyển lời. "

Nếu đến lúc này Kagewaki vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì có điểm dọa người. Thành chủ đại nhân cười như không cười, nhàn nhạt gõ bàn : " Thật vất vả chư vị vì ta lo liệu. Hẳn là  Tokuda thành chủ đã thay ta phụng dưỡng các vị thật tốt thì phải. "

Người phía dưới lúng túng dời mắt, không dám nhìn thẳng vào Kagewaki. Miệng bọn họ nói ra từng câu từng chữ đều đánh danh nghĩa tốt cho Kagewaki, thực tế vị thành chủ Tokuda kia đã cho bọn họ những gì, vậy chỉ có người trong cuộc biết.

Cả hội nghị lặng ngắt tẻ nhạt. Kagewaki khẽ ho một tiếng, diện vô biểu tình trả lời : " Để không phụ " công sức " của chư vị, gặp mặt không phải không thể, chỉ là - "

Hắn thong thả đứng lên, người phía sau biết ý lập tức cầm lên ô che mở ra. Kagewaki ra đến cửa, thấy người bên trong vẫn im thít, trong mắt đè nén cười nhạo :

" Việc có thành hay không, tha thứ ta không nói trước được. "

----------------------------------

Cảm giác bị người tính kế đương nhiên không mấy dễ chịu. Kagewaki một đường đi thẳng đến viện tử của Kikyo, vừa vặn bắt gặp nữ pháp sư đang chỉ bảo thị nữ đem dược liệu ra phơi dưới nắng. Thị nữ vừa nhìn thấy hắn liền vội vàng hành lễ, Kikyo chỉ khẽ mím môi : " Đại nhân đến thêm vài lần nữa có lẽ ngày mai cả thành sẽ truyền ra tin ngài chuẩn bị thú ta làm phu nhân cũng không chừng. "

Kagewaki sờ mũi, " ăn năn hối lỗi " nói : " Thật ngại quá, đã đem đến nhiều phiền phức cho Kikyo-sama. Ta sẽ cho người lập tức quản lý lại. "

Kikyo khẽ hừ một tiếng, quay lưng đi vào : " Khí trời nóng nực, đại nhân mời theo ta vào trong. "

Như thường lệ, mỗi lần Kagewaki đến đây Kikyo đều sẽ thay hắn bắt mạch kiểm tra một lần, hôm nay cũng không ngoại lệ. Vu nữ thu tay lại, lạnh nhạt mở miệng : " Tiến triển thực hảo, dù vậy vẫn không được chủ quan. Đại nhân hôm nay muốn uống trà gì ? Dược trà ?"

" Thực ra, hôm nay ta tới là muốn hỏi ý kiến Kikyo-sama một chuyện. " Kagewaki ra hiệu cho thị nữ đưa lên một bộ trà cụ tinh xảo cổ phong : " Pháp sư từng dặn ta nếu không cần thiết tuyệt đối không cần rời khỏi nơi này nhưng hiện tại ta có đại sự trên vai, cần thiết phải xuất hành một chuyến, lần này đến là muốn hỏi cái nhìn của pháp sư. "

Kikyo trầm mặc nhìn que cời than trên tay, nhíu mày điều chỉnh lửa bếp than đun nước, nhàn nhạt nói : " Kỳ thực, ngài đến cũng không phải vì một lời khuyên đi ?"

Vu nữ ngẩng đầu, hơi nóng từ bếp than tỏa ra khiến khuôn mặt nàng hơi đỏ lên, nhưng đôi mắt vẫn phẳng lặng như gương : " Đại nhân đang cần một người ủng hộ quan điểm của mình, ta nói không sai đi ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net