Phiên ngoại dài kỳ : Trang Chu Mộng Điệp, Điệp Mộng Trang Chu ( 8 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay bọn họ lại đặt chân đến một vùng đất mới, bằng 'bản lĩnh' cao cường của Miroku vào ở một gia đình phú quý nhất trong làng. Đám người Kagome chia làm hai nhóm, nữ nhân đi chuẩn bị lương thực dự trữ một chút, nam nhân đi xem quanh làng liệu có yêu quái hay không, tiện tay liền giúp dân làng tiêu diệt. Inuyasha không cùng bọn họ trộn lẫn, lười biếng nằm phơi nắng trên hành lang. Thiếu niên một thân hồng y ngân phát diễm lệ, dung nhan tuấn tú tinh xảo ngồi trên bậc thềm, dương quang chiếu xuống càng nổi bật làn da trắng nõn, khiến mấy nữ hầu từ xa nhìn đến xuân tâm nhộn nhạo, tụ tập gần đó không ngừng bàn tán, khiến lỗ tai linh mẫn của Inuyasha có điểm phiền táo.

Cũng may bọn họ chỉ là từ xa bàn tán, nhân yêu cách biệt vẫn khiến bọn họ không dám tiến lên. Inuyasha chờ một hồi cuối cùng cũng chờ đến lúc bọn họ tản đi, sau đó không lâu đám người Kagome quay lại, sắc mặt có điểm quỷ dị.

Inuyasha hé mắt, thản nhiên nói : " Có chuyện ?"

" Nga, ta cũng không chắc lắm. . . " Kagome do dự trả lời : " Nhưng hình như chúng ta vừa gặp thoáng qua Sesshomaru . . "

Không rõ thiếu nữ vì cái gì rối rắm, Inuyasha chậm rãi đứng dậy, phủi phủi bụi dính trên y phục : " Có gì bất ngờ ? Rin là nhân loại, muốn chữa cũng phải để nhân loại chữa, hắn xuất hiện ở chỗ này không này có gì bất ngờ. "

Kagome trong lòng đương nhiên cũng muốn nhắc bản thân như vậy, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy có điểm nào cổ quái, nghĩ mãi nhưng vẫn luôn nghĩ không thông, khiến Kagome vò đầu bứt tai. Inuyasha không tiếp tục ở lại nghe nàng nói ra suy nghĩ, quay đầu liền muốn đi vào trong. Đúng lúc này,

Kagome trong lòng khẽ động, linh quang chợt hiện : " Ta nhớ ra rồi ! Thảo nào quỷ dị như vậy. "

Inuyasha cước bộ dừng lại nhìn nàng, thần sắc có điểm hung, giống như chỉ cần Kagome nói ra tin tức không hữu dụng sẽ lập tức đem người ném ra.

Kagome da đầu run lên, buồn bực nói : " Hôm nay ta gặp Sesshomaru ở chợ, thấy hắn bay vụt qua nên mới không quá rõ, nhưng ta nhớ rõ ràng cánh tay trái của hắn là nguyên vẹn. "

Bởi vì cách xa, Kagome cũng không chắc có đúng người nọ thật sự là Sesshomaru hay không, nhưng cánh tay trái nàng không thể nhầm lẫn được. Lúc đó nàng và Sango cũng hoang mang vô cùng, căn bản không dám khẳng định, bị sắc mặt Inuyasha dọa đến mới nói ra như vậy. Không nghĩ đến nàng vừa nói hết, thiếu niên trước mặt đột nhiên mở to hai mắt, thần sắc nửa kinh hỉ nửa lo sợ : " Ngươi nói là thật ?"

Còn là lần đầu tiên thấy Inuyasha lộ ra thần sắc thế này, Kagome không khỏi rụt đầu, ấp úng : " Ta cũng không dám chắc, nhưng tám phần mười là vậy. "

Đại khái nhận ra mình dọa đến thiếu nữ, Inuyasha rất nhanh buông tay, thần sắc tuy không lộ rõ như lúc nãy, vẫn là không giấu được vui vẻ trong mắt cùng khóe môi hơi nhướn lên. Sango nhìn nhìn, đột nhiên cảm thấy thiếu niên còn rất giống máo đầu tiểu tử lần đầu dấn thân vào tình yêu.

Từ từ, nàng đang nghĩ cái quái gì vậy ? Inuyasha hẳn là vui vì một thứ gì khác mới đúng, có lẽ nàng nghĩ nhiều quá rồi. . .

" Ngươi thấy hắn ở chỗ nào ?" Inuyasha rất nhanh lấy lại bình tĩnh, thừa dịp cờn chưa hạ nhiệt nhanh chóng biết nốt tin tức còn lại, nói không chừng còn có thể đuổi kịp. Đáng tiếc may mắn của hắn tựa hồ dùng hết cho tin tức trước đó, bởi vì Kagome cư nhiên nói bọn họ đã gặp thoáng qua được gần nửa canh giờ.

Thấy thiếu niên ỉu xìu như bóng bay hết hơi, kagome đột nhiên có ảo giác bản thân không nói sớm là tội lỗi vô cùng, áy náy nói : " Ta làm hỏng chuyện gì của ngươi sao ? Nếu quan trọng như vậy-"

" Cũng không có gì. " Inuyasha trái lương tâm nói, thần sắc lại là sinh không thể luyến. Kagome có tâm muốn hỏi tiếp, cuối cùng vẫn là không dám hỏi ra. May sao lúc này hai người "Inuyasha' đã xong việc trở lại, mới khiến cho không khí không quá mức lúng túng. Kagome như được đại xá, cùng nữ chủ nhân nói hảo, chủ động xuống bếp trợ giúp. Những người khác không phát hiện Inuyasha khác thường, phần mình làm việc của mình.

Nói đến Inuyasha vì sao kích động như vậy ? Đương nhiên là vì điểm khác thường kia của 'Sesshomaru'. 'Sesshomaru' của thế giới này không có cánh tay trái, không thể nào chỉ mới xa cách vài ngày đã mọc ra một cái khác, bằng không tay trái hắn không thể vẫn luôn khuyết thiếu đến tận hôm nay. Người kia có tay trái, vậy thì chỉ có thể nói, chính hắn cũng không phải nguyên bản 'Sesshomaru'. Thậm chí, khả năng cao đối phương cũng giống bản thân, từ một thế giới khác tiến đến.

Nếu cho phép hi vọng nhiều hơn nữa, Inuyasha thậm chí có trực giác, người nọ chính là Sesshomaru mà mình tâm tâm niệm niệm. Hắn có thể đến thế giới này, nói vậy Sesshomaru ắt hẳn cũng có thể tới. Nhất định là sama đã phát hiện vấn đề, lúc này Sesshomaru mới có thể xuất hiện.

Tuy kinh hỉ là vậy, Inuyasha trong lòng vẫn nén không được lo lắng. Khả năng kia tuy có, nhưng xác suất không phải rất cao, thậm chí, những khả năng khác còn đáng thuyết phục hơn rất nhiều. Bởi vì bản nguyên của hắn là một thế giới khác, nên điều đầu tiên hắn nghĩ đến cũng là Sesshomaru tới tìm bản thân. Nhưng nếu lấy góc độ của đám người Kagime mà suy nghĩ, người bọn họ gặp được có một nửa khả năng là 'Sesshomaru' nhờ vào một thứ gì đó lành lại vết thương, một nửa còn lại khả năng là một yêu quái có khả năng biến hóa giả dạng, giống như hồ ly chẳng hạn. Nói thật ra, Inuyasha cũng không dám quá mức tin tưởng vào khả năng mình đặt ra, chẳng qua vẫn nhịn không được mà hi vọng.

Nếu người kia thật là Sesshomaru, bọn họ hẳn là sẽ gặp lại sớm thôi.

Ôm tâm tình thấp thỏm chờ đợi hai ngày liên tiếp, lại không có nửa điểm kết quả. Inuyasha không chỉ càng thêm đứng ngồi không yên, tính tình cũng táo bạo rất nhiều. Thời gian càng lâu, hắn lại càng nghi ngờ phán đoán của mình. Ngày đầu tiên trôi qua, hắn thấp thỏm mong chờ. Ngày thứ hai trôi qua bắt đầu lo lắng. Cho đến ngày thứ ba, Inuyasha đã không thể ngồi im một chỗ chờ đợi, bắt đầu xung quanh tìm kiếm, bỏ qua ánh mắt muốn nói lại thôi của nhóm người Kagome.

Đến khi một tuần kết thúc, Inuyasha đã không thể giữ bình tĩnh được nữa.

Có thể tất cả chỉ là ảo giác của hắn mà thôi. Sesshomaru có lẽ chưa bao giờ đặt chân đến thế giới này.

Nếu không, tại sao bọn họ mãi vẫn không thể gắp mặt, dù cho chỉ là thoáng qua cũng được . . . .

Chờ đợi là một việc không ai yêu thích nổi, nó bào mòn kiên nhẫn, khiến con người ta trở nên táo bạo, đôi khi còn là điên cuồng. . . .

Inuyasha vùi mặt vào cánh tay, yên lặng ôm đầu gối dựa trên một thân cây. Xung quanh hồng y thiếu niên là một mảnh hoang tàn, bụi đất tán loạn, đại thủ đổ nghiêng đổ ngả, thậm chí đứt gãy ngang với vô số dấu vết móng vuốt sắc bén trên thân gỗ, tỏ rõ người vừa gây ra tràng tổn hại này có bao nhiêu giận dữ.

Hôm nay Inuyasha không cùng nhóm Kagome lên đường, một phần vì muốn phát tiết, một phần vì không muốn nhúng tay quá sâu. Thế giới này mỗi ngày vẫn đều đang cố bài xích hắn, cho dù không có nửa điểm tác dụng vẫn kiên trì không ngừng nghỉ. Inuyasha quyết định chỉ xa xa đi theo bọn họ, như vậy vẫn có thể lúc nguy cấp trợ giúp một tay, hoặc canh chừng đề phòng Naraku "ghé thăm", một mặt tiện đường tìm kiếm Sesshomaru. Tuy mục đích sau cùng mới là trên hết, nhưng hiện tại vẫn chưa có nửa điểm manh mối. Inuyasha không biết mình có thể kiên trì bao lâu nữa, nhưng hắn sắp bị thế giới này bức điên rồi.

Rất nhớ mọi người, cũng nhớ sinh hoạt vô ưu vô sầu ở Nhạc Phủ.

Không biết Harutora giờ này đang làm gì. Sesshomaru tên khốn đó cư nhiên bây giờ còn chưa phất hiện bất thường. Sama vì sao còn chưa nhận ra a. . . .

Inuyasha thất bại siết chặt bàn tay, lại vô thức chạm lên viên ngọc trên cổ. Mấy hôm nay nó chợt sáng chợt tối, minh minh diệt diệt bất chừng, lại không có bất kỳ chuyện gì xảy ra. Không lẽ hàng này hết hạn sử dụng ? Là do hắn lâu rồi không tìm sama tu bổ lại ?

Đến thế giới này một thân một mình, cũng chỉ có mỗi viên ngọc này khiến Inuyasha có động lực tiếp tục tìm "đường ra", chứng minh thế giới này không phải Hoàng Lương nhất mộng, mà là thế giới chân chân thật thật.

Inuyasha thở dài, buồn bực bứt đôi thảm cỏ dưới chân. Còn chưa thương xuân bi thu xong, mặt đất bỗng nhiên rung động dữ dội, thiếu niên không kịp đề phòng lăn một vòng trên mặt cỏ. Rung chấn không giống động đất thường có mỗi năm, ngược lại giống thứ gì đó cực kỳ khổng lồ đang chuyển động. Inuyasha phun ra một nhánh cỏ trong miệng, sắc mặt đen thui chạy về vị trí đám người Kagome đóng quân.

Mới đi một lúc mấy người đó đã lại gây chuyện rồi ? Còn có để người khác ổn định tâm trạng nữa không đây ? Trời mới biết mấy hôm nay Inuyasha có bao nhiêu nhận thứ mới về khả năng gây chuyện của mấy người này. Căn bản chẳng khác gì bị dán bùa vận xui trên người cả.

Không cần trở về quá gần, ngay từ xa Inuyasha đã thấy một bóng đen không lổ đang không ngừng "loay hoay" quanh bãi đất trống, nhìn qua có vẻ muốn dùng chân đạp chết đám người Kagome thì phải. Inuyasha đè đè mí mắt đang nhảy không ngừng, bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến. Không nghĩ đến khi hắn chuẩn bị tiếp cận, một cơn gió lệch hướng mang theo hương vị quen thuộc thình lình đảo qua, khiến hắn dừng cước bộ. Tiếng bước chân không nặng không nhẹ vang lên sau lưng, cùng với đó là một cỗ yêu khí cực kỳ mãnh liệt thổi quét đến. Inuyasha nhìn thoáng qua đám người Kagome "hăng hái mười phần" chống đỡ kẻ thù to xác, yên tâm đem bọn họ ném sang một bên, tức giận quay đầu : " Ngươi lại muốn gì a?"

'Sesshomaru' tay cầm Nanh Quỷ lẳng lặng nhìn hắn, lạnh nhạt phun ra mấy chữ : " Thanh toán nợ nần. "

Lệch ra một chút, không khó để Inuyasha thấy được Jaken đang dắt theo A-un phía sau, còn không ngừng co rúm giảm tồn tại cảm. Trên lưng yêu quái hai đầu nằm mọt bóng người nhỏ nhắn, khong ai khác ngoài Rin, đang ngủ say, trên người được băng bó tỉ mỉ, vải trắng chỉ lộ ra ở cổ,, tay và chân. Xem ra 'Sesshomaru' đã cứu được nữ hài, chỉ là. . .

Thanh toán nợ nần ?

Giữa bọn họ có nợ nần gì sao ?

Inuyasha "trìu mến" nhìn Sesshomaru : " Bổn- đại-gia-nợ-ngươi-cái-gì ?!!!"

" Rin. "

" Vết thương không phải ta gây ra !"

" Nguyên do là từ ngươi. "

" . . . ."

" . . . ."

Inuyasha quả thật không chịu nổi nữa : " Lí lẽ đâu ?!!"

Cái gì gọi là "Nguyên do là từ ngươi" ? Cái này căn bản là hồ ngôn loạn ngữ đi ? Ngươi nói ra câu này đã thuyết phục bản thân trước chưa vậy ?!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net