sushi và nước ý.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ngay khi sushi bày hết lên bàn, tôi phải ngay lập tức check-in. thú thật thì, instagram của tôi toàn là ảnh đồ ăn. tôi không giỏi nấu nướng, nhưng tôi giỏi ăn. tôi có thể ăn mọi thứ, kể cả mấy món dị dị, tôi đã từng tăng cân khá nhiều nên mới quyết định đi tập pilates như một cách để "được ăn tất cả những gì mình thích". 

biwioi sushi 🍣

56 giây trước

acbdefghi__lmnopqrstuvwxyz đã thích bài viết của bạn.

7 giây trước

acbdefghi__lmnopqrstuvwxyz em ăn cùng ai thế?

tôi tủm tỉm cười, nhấn follow nick của anh và rep lại.

biwioi một người bạn thôi.


tôi ngẩng đầu khỏi điện thoại hỏi jeongguk.

'sao tài khoản của anh chẳng có gì thế? vậy mà cũng 5000 follows?'

con số khá ấn tượng với một tài khoản thực sự như kiểu đã chết.

'anh không biết, chắc là mọi người thích bam.'

xạo. hình con chó từ 2 năm trước rồi. anh hỏi thêm:

'sao em biết nick đấy là anh?'

tôi hờn dỗi.

'này, em là sinh viên đại học đấy.'

anh cười.

'lúc nào em cũng chụp ảnh trước khi ăn rồi up instagram sao?'

'miễn là trông nó ngon. cả ngon mắt lẫn ngon miệng. em không bị nghiện mạng xã hội đâu. trông chúng đẹp mà!'

'ừ, đẹp, đẹp. ăn nhanh không đói.'

trong lúc ăn, chúng tôi không nói chuyện gì nhiều. jeongguk hỏi qua về cuộc sống mới ở đại học của tôi và cả ông bác của tôi nữa. 

'em học gì ở khoa quốc tế?'

'là truyền thông quốc tế ạ.'

'ồ, ngành hot đấy. sao? trường F có như em kì vọng không?'

'mọi thứ đều tuyệt mà, với em thì ngành này hơi nặng xíu thôi.'

'đừng để quá sức nhé. mới lên đại học nhiều sinh viên trường mình bị quá tải việc học lắm. hồi năm nhất anh cũng bị.'

'quá tải ấy ạ?'

'ừ, chắc một phần là anh phải học cái mà anh không thích, nên năm nhất anh trốn học mãi.'

tôi làu bàu.

'vậy mà cũng học lên được thạc sĩ sao?'

'cái này chắc theo gen, nhưng anh cũng tự tin là mình giỏi trong khoản tiếp thu, đặc biệt là tiếp thu lúc nước đến cổ mới nhảy.'

'tiếp thu cái mình không thích cũng được sao?'

'được chứ, miễn là có một động lực đủ để em buộc phải tiếp thu. ví dụ như việc ông em liên tục bắt em về busan sống nếu không học hành cho đàng hoàng. ôi, busan chán lắm.'

'giờ anh không sợ ông nữa hả?'

'vẫn sợ chứ. nhưng anh đã quá lớn để bị ông quản rồi. hơn nữa, anh cũng đã tích đủ để tự đi du học bằng tiền của mình.'

tôi xoay xoay chiếc ống hút trong ly nước táo.

'nghe thích nhỉ. em cũng thích đi châu âu.'

'vậy thì đi thôi. còn trẻ đừng để phải hối hận.'

'nhưng em làm gì có tiền như anh.'

tôi xịu mặt.

'em có muốn đi không? anh có thể cho em trả góp.'

tôi bật cười, anh đùa gì dễ tin hơn được không. tôi cũng đáp lại:

'đi. vậy em sẽ đi ý cùng anh nhé. miễn là không phải hàn quốc nữa.'

jeongguk cười phớ lớ.

'được, được lắm.'

cả hai chúng tôi đều bật cười. tưởng chừng như câu chuyện nước ngoài nước trong thế là xong, tôi vừa bỏ miếng sushi vào miệng, jeongguk nói:

'anh mới nộp đơn xin gap year tuần trước, sang tuần là có kết quả, anh cũng đang làm visa rồi. có thể sang hè năm sau sẽ bay. lúc đó em sắp xếp được chứ?'



<còn>




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net