34 - 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

34.

Lee Mark đang ngồi xổm ở trước cửa nhà tôi. Đây là người tôi gặp đầu tiên sau khi xuống xe.

Nhưng cậu ấy đang ôm trước ngực một thứ gì đó màu nâu, lẽ nào là đựng vàng bạc châu báu của tôi?

Thế là tôi tiến gần đến để nhìn rõ hơn.

35.

Ai có thể nói cho tôi biết tại sao người em trai yêu quý của tôi lại ôm một chú gấu ngồi ở trước cửa nhà tôi không?

Nuôi không nổi nên định mang qua cho tôi nuôi à?

36.

Tôi bảo Mark vào nhà ngồi, chú gấu trước ngực vẫn đang ngủ ngon lành. Tôi dẫn cậu ta vào phòng dành cho khách trước để đặt chú gấu xuống.

"Em ấy là gấu Hàn Quốc đó."

Mark chân thành nói.

"Em ấy hỏi em có thể đưa về không. Khi em bay về đây thuận tiện mang đồ của anh về luôn."

Mark lấy ra một túi nhỏ từ trong túi áo đưa cho tôi.

"Em ấy vẫn chưa thể biến hình đâu.", Mark nói.

Tôi vỗ vỗ vai Mark.

"Người Canada các cậu còn có thể biến ra gấu bất cứ lúc nào à? Anh cũng muốn có một con."

Hihi tôi mới chính là người tiện thể nè.

37.

Sau đó tôi giải thích cho Mark nghe, nếu như tôi biến thành một chú dơi cũng chỉ trong hình dáng một chú dơi nhỏ, còn chú gấu kia nhìn có vẻ như đã sống được hơn 200 năm rồi, làm sao lại không thể biến hình được? Nếu Mark biến hình cũng chẳng phải là một chú dơi nhỏ đấy ư?

"Nhưng Haechan làm sao có thể lừa em được..."

Mark mở to mắt không tin.

"Haizzzz"

Tôi nặng nề thở dài,

"Anh sống lâu hơn em tận hơn 20 năm đấy. Anh còn không nhìn ra à?"

Đúng là đồ ngốc, bị người ta lừa rồi.

38.

Hậu quả khi để Mark biết được điều này là tôi trở thành thùng rác tâm sự hàng đêm. Tôi chân thành nghe hết câu chuyện của hai đứa nó, từ khi quen cho đến hiện tại, từng, chuyện, một!

39.

"Nhưng anh ơi, em thích Haechan mà, lúc bọn em mới quen nhau cậu ấy ngày nào cũng tặng em mật ong."

"Mặc dù sau khi em bảo thích ăn dưa hấu hơn, cậu ấy cũng bắt đầu trồng dưa hấu trong rừng."

"Haizz nhưng sao cậu ấy lại lừa em. Có phải cậu ấy không thích em không? T_T"

40.

Trên đây.

Tôi, Jung Jaehyun, một ma cà rồng 230 tuổi nhưng bản thân lại chưa bao giờ gặp phải những rắc rối trong một mối quan hệ bao giờ.

Giải quyết chuyện tình cảm này, tôi vẫn con non lắm!

41.

"Cậu ấy đã cho em thứ cậu ấy thích ăn nhất là mật ong rồi, không thích em sao được?"

"Còn trồng cả dưa hấu cho em nữa cơ mà."

"Nói không chừng Haechan muốn chọn một ngày thích hợp mới biến hình đó, sáng mai em hỏi thử xem."

42.

Sau đó cuối cùng tôi cũng dỗ được Mark đi ngủ. Tôi đi tắm và nằm lên giường, cũng chuẩn bị đi ngủ.

Tôi đã nói cho Mark chuyện tôi bị mộng du rồi, nếu không sáng mai cậu ta bị dọa lại khổ. Tôi cũng đã dặn dò Mark đồ ăn trong tủ lạnh nên chế biến thế nào, đồ dùng vệ sinh cho hai đứa nó cũng đã chuẩn bị đầy đủ.

Tất cả mọi thứ đều không có gì sai sót, có thể đi ngủ được rồi.

43.

Tôi là Jung Jaehyun, hôm nay là ngày thứ 28 tôi mắc bệnh này. Nhưng tôi không bị mộng du nữa, tôi mất ngủ.

Bắt đầu từ "Tôi rốt cuộc bay vào nhà anh Doyoung hay nhà của một tên biến thái thích anh Doyoung", đến"Anh Doyoung hợp đeo kiểu nhẫn nào, đơn giản một chút nhỉ?", sau đó là "Nếu tôi tặng anh ấy nhẫn, anh ấy sẽ đeo ở ngón nào?", rồi lại nghĩ "Haechan tặng Mark mật ong mà cậu ta thích nhất, còn trồng dưa hấu vì Mark nữa", tiếp đến là "Tôi lúc trước xem trên diễn đàn của công ty, có nhân viên nữ nói bánh kem anh Doyoung thích là loại mà anh ấy đã mua cho tôi trước kia, hơn nữa bánh kem ở tiệm đó vừa đắt lại không có ship, chỉ có thể đến quán mua", cuối cùng chuyển đến "Tôi thích anh Doyoung" và "Anh Doyoung liệu có thích tôi không?"

Câu nói mà tôi nói với Mark cách đó vài tiếng "Làm sao có thể không thích em được" cứ văng vẳng bên tai tôi.

Tôi bị bản thân làm cho sợ hãi tỉnh dậy.

Tôi bật dậy và nhìn bức ảnh được đặt trên đầu giường.

44.

Thôi xong!

45.

Nhưng tôi đã là một chú ma cà rồng trưởng thành rồi, cũng phải có quan điểm riêng.

46.

Thế là tôi lại nằm xuống, kết quả vừa nhắm mắt, trong đầu lại toàn những thứ kia.

Tôi quyết định không ngủ nữa, nhìn chằm chằm bức ảnh trên đầu giường một lúc lâu.

Sau đó, tôi xuống giường đi vệ sinh khi trời tờ mờ sáng.

47.

Đây là lần đầu tiên tôi đi làm sớm, 6h đã lái xe đi làm rồi.

Tôi không tin tưởng vào khả năng nấu nướng của Mark, vậy nên đã viết cho cậu ấy một lời nhắn, bảo cậu ấy đừng vào bếp, bữa trưa và bữa tối tôi sẽ gọi đồ ăn cho hai người. Tôi thậm chí còn để cho cậu ta miếng bít tết mà tôi đã làm trong lò vi sóng cùng với cốc sữa.

Hyun: Nhớ ăn sáng đó Mark.

Nhắn xong câu này tôi liền lái xe rời đi.

48.

Thật muốn mau chóng nhìn thấy anh Doyoung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net